"Chương 958: Cẩu lương từ trên trời rơi xuống"
Chương 958: Cẩu lương từ trên trời rơi xuống
Xích Dương vừa nói chuyện, một bên nhanh nhẹn lấy nước bọt khí ra, sau đó cầm lên một cái thanh chanh, cùng đường phèn liền đi đến bàn điều khiển.
Khóe môi Chung Noãn Noãn mỉm cười.
Anh Xích Dương nhà cô chính là như vậy, mặc dù thời gian dài như vậy trước giờ cô đều chưa từng tới phòng làm việc của anh, nhưng mà anh vẫn sẽ chuẩn bị một chút đồ vật mà cô thích. Vì chính là loại tình huống như hiện tại.
Hoàn toàn bị hai người bỏ qua, hoàn toàn không có người trả lời vấn đề của ông, Lãnh Tấn Bằng: "..."
Chung Noãn Noãn nhìn anh Xích Dương nhà cô thẳng tắp đứng ở nơi đó điều chế nước bọt khí cho cô dưới ánh nắng chiều, ngẫu nhiên ngoái đầu lại nhìn về phía cô, trong ánh mắt tràn đầy nồng đậm cưng chiều, đã cảm thấy tâm tình rất tốt.
Lãnh Tấn Bằng ở một bên nhìn xem từ trường tuyệt đối bài xích người thứ ba vô cùng mạnh mẽ giữa hai người, làm ra một cái quyết định vô cùng sáng suốt--
Rời đi!
Không thể trêu vào ông còn không thể trốn thoát sao?
Chuyện tư lệnh ra ngoài này, cả Xích Dương và Noãn Noãn không có ai phát hiện, giờ phút này trong mắt của bọn họ chỉ có lẫn nhau.
Chung Noãn Noãn không chút nháy mắt mà nhìn anh Xích Dương, đột nhiên cảm giác giống như có thứ gì bay vào mắt.
"Sao vậy?" Thấy Noãn Noãn dùng lực chớp mắt, Xích Dương đi nhanh tiến lên, vẻ mặt lo lắng.
"Không có gì, giống như có hạt cát bay vào mắt."
Văn phòng của Xích Dương cách sân huấn luyện của bộ đội đặc chủng không xa, anh lại mở cửa sổ, mùa đông bão cát tương đối lớn, thường xuyên sẽ có cát bay vào.
Xích Dương nhanh chóng đẩy mắt của Noãn Noãn một chút, nhẹ nói: "Đừng nhúc nhích, anh thổi cho em một chút."
Sau đó Noãn Noãn còn đang dụi mắt liền ngoan ngoãn nghe lời không xoa mắt.
Xích Dương nhẹ nhàng thổi vào mắt Noãn Noãn một cái.
"Đỡ chưa?"
Noãn Noãn chớp mắt, lắc đầu: "Còn không có."
Sau đó Xích Dương lại nhẹ nhàng thổi một chút.
Vẫn không có.
Xích Dương chuẩn bị thổi lần thứ ba, Noãn Noãn không nhịn được nói: "Anh Xích Dương, anh dùng sức thêm một chút, nếu không sẽ không có tác dụng."
"Được."
Đáp ứng rất nhanh, nhưng lại vẫn thổi rất nhẹ.
Hạt cát vẫn là không ra.
"Ai nha, con mắt đều bị thổi đỏ lên!"
Mắt thấy con mắt của Noãn Noãn nhà anh đều bị anh "Thổi" đỏ lên, Xích Dương đau lòng thảm rồi, một tay chặn ngang ôm Noãn Noãn lên.
Chung Noãn Noãn: "..."
Hạt cát thổi vào con mắt vốn là sẽ biến đỏ. Cũng không phải thổi đỏ.
Mà lại đỏ con mắt, cũng không phải là chân đau..
Chẳng qua bốn ngày không gặp như cách bốn thu, nhắm mắt lại tựa ở trong ngực anh Xích Dương cảm giác thật tốt.
Xích Dương ôm Chung Noãn Noãn ngồi xuống ghế làm việc của anh, sau đó từ trong ngăn kéo lấy ra một bình thuốc nhỏ mắt nhỏ cho Noãn Noãn.
Sau khi nhỏ cả hai con mắt, Chung Noãn Noãn đang muốn mở mắt ra, hơi thở mát lạnh của Xích Dương giống như hương lan yếu ớt phun lên mặt cô, "Đừng vội mở mắt, trước tiên chuyển động con mắt của em một chút, chờ con mắt dễ chịu lại mở ra."
Chung Noãn Noãn nghe lời, bắt đầu đảo mắt.
Nhìn Noãn Noãn nhắm mắt lại không ngừng chuyển động tròng mắt, hầu kết của Xích Dương giật giật, không nhịn được hôn xuống.
Hôn rất nhẹ, lại rất sâu. Đem sự tương tư trong bốn ngày không gặp này đều hôn đi vào.
Noãn Noãn còn chưa kịp mở to mắt, liền bị anh Xích Dương kịch bản, rất nhanh liền hoàn toàn sa vào sự dịu dàng của anh Xích Dương.
"Tiểu Duệ bị đánh nằm viện, chú đi.."
Lãnh Tấn Bằng vừa rời đi văn phòng của Xích Dương, đi đến phía dưới, liền nhận được điện thoại là Lãnh Kỳ Duệ bị người đánh bị thương đưa bệnh viện.
Gọi điện thoại cho Xích Dương, không nghe máy, mới nghĩ đến vừa rồi bọn họ nói chuyện, Xích Dương điều chỉnh di động thành yên lặng. Nghĩ đến ông cũng vừa mới xuống tới, cho nên dứt khoát đi lên nói cho anh.
Ai ngờ vừa mở cửa, phô thiên cái địa cẩu lương liền đổ lên người ông, giống như Thiên Nữ Tán Hoa.