Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 968 - "Chương 969: Muốn Đi"

"Chương 969: Muốn đi"
"Chương 969: Muốn đi"
Chương 969: Muốn đi

Những năm gần đây, tất cả mọi người dựa vào Hồng bang ở Thanh thị mà an gia lập nghiệp, mặc dù làm chính là xã hội đen, nhưng lại đã có sản nghiệp cùng quy mô tương đương của bản thân.

"Người của chúng ta có thể đi, nhưng mà sản nghiệp ở Thanh thị phải làm sao bây giờ? Chờ quân đội đến niêm phong tất cả cửa hàng, phòng trò chơi, KTV cùng quán bar của chúng ta sao?"

"Lão đại, chúng tôi đi theo anh lâu như vậy, chỉ vì đứa em trai ngu xuẩn này, anh liền muốn không để ý tới các anh em sao?"

"Các anh em, vậy mọi người muốn làm sao bây giờ?" Giờ phút này Đào Quang Dục một bộ nghĩa bạc vân thiên, cái gì cũng có thể thương lượng hỏi.

"Đương nhiên là ai làm thì người đó đi chịu!"

"Đúng vậy, chỉ cần anh đưa Đào Quang Hách cùng Tề Tiểu Điềm đến cục cảnh sát, để hai người bọn họ gánh chịu chuyện này, sau đó chúng ta giao một ngàn vạn ra, lại nộp tiền thuốc men cho Lãnh thiếu, cho dù là quân đội, cũng không thể làm loạn đi?"

Hiện tại Đào Quang Hách cùng Tề Tiểu Điềm cũng đã bị dọa ngốc.

Bọn họ như thế nào cũng không thể tưởng được, chẳng qua chỉ là chơi một trò chơi, không biết sao lại xui xẻo như vậy gặp gỡ con trai của tư lệnh quân đội?

"Không không, anh, anh không thể giao em ra! Em không muốn ngồi tù, em sẽ bị chơi chết!" Đào Quang Hách bị dọa đến mức nhanh chóng quỳ gối trước mặt Đào Quang Dục, ôm chân của anh, khóc đến mức nước mắt nước mũi đều đi ra.

Tề Tiểu Điềm càng là bị dọa đến mức phát run, khóc đến khàn cả giọng.

"Chuyện là do cậu gây ra, cậu không đi gánh chịu, chẳng lẽ còn thật đúng là muốn hủy đường sống của tất cả mọi người trong Hồng bang sao?"

Người phía dưới gầm thét.

Dính đến ích lợi của mình, ai cũng không phải cái gì, ai cũng không muốn nhường bước.

"Mọi người, có thể nghe tôi nói một câu được không?"

Đào Quang Dục chờ người ở phía dưới an tĩnh, rồi mới lên tiếng: "Người tên Lãnh Kỳ Duệ mà tôi vừa nói với các người, cậu ta không chỉ có thân phận là con trai của tư lệnh quân đội, dù sao nếu như chỉ có một thân phận như thế, tôi nhất định sẽ đưa Đào Quang Hách đến cục cảnh sát, để chính nó gánh chịu. Nhưng mà.. Người tên Lãnh Kỳ Duệ này, cậu ta vẫn là thiếu gia của hào môn bậc hai ở thủ đô. Nhà họ Lãnh ở thủ đô, mọi người có thể tra một chút, trong toàn bộ hào môn bậc hai, sự tồn tại của nhà họ Lãnh tương đối cao. Tôi cũng nói luôn với mọi người, Lãnh Kỳ Duệ là đích tôn duy nhất của nhà họ Lãnh. Một khi tàn phế, cho dù bên phía quân đội sẽ bỏ qua chúng ta, nhà họ Lãnh gia sẽ bỏ qua cho chúng ta sao? Cho dù quân đội sẽ không niêm phong sản nghiệp của chúng ta, nhà họ Lãnh sẽ không ra tay sao? Chỉ sợ chờ đến bọn họ ra tay, sẽ ác hơn cả quân đội ra tay. Thậm chí, nhà họ Lãnh sẽ trực tiếp đè chuyện này xuống không báo, sau đó tự mình ra tay. Hiện tại mọi người còn nói tôi giao Đào Quang Hách cho cục cảnh sát là biện pháp tốt nhất sao?"

Phía dưới một mảnh trầm mặc.

"Vậy trong tài khoản của anh hẳn là còn có một khoản tiền rất lớn. Anh chia số tiền này cho chúng tôi, chuyện này coi như xong."

"Đây là khẳng định. Chẳng qua.. Vừa rồi người ra thù lao một ngàn vạn muốn tính mạng của Lãnh Kỳ Duệ kia nói, khả năng ngày mai Hồng bang liền sẽ bị quân đội để mắt tới. Nếu như bây giờ không rút lui, sợ là tất cả mọi người chúng ta đều không có thời gian." Đào Quang Dục từng chút từng chút mà lừa dối.

"Kỳ thật tôi nghĩ tới giao số tiền kia cho mọi người, thế nhưng mà các người nói, tôi giao tiền cho ai, tất cả mọi người các người có thể yên tâm sao?"

Phía dưới một mảnh trầm mặc.

Vốn dĩ Hồng bang có thể phát triển được tốt như vậy, là bởi vì Đào Quang Dục biết cách quản người, người phía dưới, giữa những người cùng cấp đều không tín nhiệm lẫn nhau, duy nhất tín nhiệm, cũng chỉ có người lão đại là bang chủ như anh.

"Tôi sẽ tránh né quân đội một đoạn thời gian, nếu như mọi người không sợ bị tôi liên lụy, có thể đi theo tôi, dù sao số tiền kia, tôi nhất định sẽ chờ mọi người tề tựu lại sau đó phân chia. Cho nên hiện tại, việc cấp bách của chúng ta chính là rút lui. Chỉ có.."

"Rút lui? Làm em trai tôi bị thương, liền muốn đi như vậy?"
Bình Luận (0)
Comment