Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 969 - "Chương 970: Đây Là Thông Báo"

"Chương 970: Đây là thông báo"
"Chương 970: Đây là thông báo"
Chương 970: Đây là thông báo

Một thanh âm lạnh lùng của một người đàn ông vang lên ở sân trước, theo thanh âm này vang lên, còn có một tiếng nổ vang trầm.

Thanh thị trời nắng nửa tháng, đêm hôm nay rốt cục trời mưa.

Eden mặc một thân tây trang cao định trăm vạn đi tới, trên cổ tay treo một cái ô, trên ô còn chảy xuống nước mưa, mà trên người anh lại là sạch sẽ chỉnh tề, giống như một vị thân sĩ cao quý nhất nước Y.

Con ngươi Đào Quang Dục bỗng nhiên thít chặt, cho dù đối phương chỉ có một người, thế nhưng mà khí thế mạnh mẽ này lại làm anh không thể không suy nghĩ kỹ rồi mới làm.

"Các hạ là người nào?"

Eden đi đến chính giữa sân trước mới dừng lại thân hình đang tiếp tục đi về phía trước, căn bản không quản khi người của Hồng bang nhường ra một lối đi cho anh đồng thời cũng phong kín đường lui của anh, đứng vững, khí thế thẳng tắp, vẫn vô cùng thân sĩ như trước nói: "Tự giới thiệu bản thân một chút, tôi là Eden, anh trai ruột của Lãnh Kỳ Duệ."

A..

Đám người có chút ngốc.

Mẹ các người thực biết sinh, một người là người châu Á thuần chủng, một người là người châu Âu thuần chủng.

Một đường chủ ở phía dưới đột nhiên nghĩ đến cái gì, mở to hai mắt nhìn nói: "Anh.. Anh là Eden tiên sinh? Phó chủ tịch, tổng giám đốc chấp hành của Thiên Hằng Trí Địa?"

Con mắt của Đào Quang Dục cũng vì vậy mà trừng lớn.

Thiên Hằng Trí Địa?

Đây chính là hào môn quốc tế!

Đào Quang Hách cùng Tề Tiểu Điềm đang ngã trên mặt đất, giờ phút này trong lòng cũng là càng nghĩ càng sợ.

Như thế nào cũng không nghĩ tới "Một kỹ nữ nhân tài" kia lại có bối cảnh mạnh mẽ như vậy.

"Đúng vậy." Eden gật đầu, hỏi gì đáp nấy, vẫn thân sĩ như cũ.

"Như vậy Eden tiên sinh, ngài đến Hồng bang chúng tôi là có chuyện gì muốn chỉ giáo sao?"

"Tôi không phải đến chỉ giáo, tôi là tới lấy lại công bằng cho em trai tôi. Hồng bang các người làm em trai tôi bị thương, không thể cứ bỏ qua như vậy đi?"

Đào Quang Dục không rõ vì sao tìm đến không phải quân đội, cũng là không phải người nhà họ Lãnh, lại là phó chủ tịch Thiên Hằng Trí Địa, nhưng mặc kệ là cái nào, đều không phải anh có thể đắc tội.

"Nếu Eden tiên sinh đã tìm tới, chắc hẳn trong lòng cũng có so đo. Không dối gạt Eden tiên sinh, tôi cũng là vừa mới biết em trai tôi làm chuyện này, vừa rồi tôi cũng đã dạy dỗ nó, chắc hẳn nó cũng đã ý thức được sai lầm của mình rồi. Cho nên còn xin Eden tiên sinh giơ cao đánh khẽ, cần bao nhiêu tiền thuốc men, Hồng bang chúng tôi nhất định sẽ không chối từ."

"Tiền, thuốc, men?" Eden mặt không biểu tình, trong khí chất thân sĩ dần dần bắt đầu tràn ngập chút hơi thở của sự tử vong.

"Làm em trai tôi bị thương thành như vậy, đền bù một chút tiền thuốc men liền xong rồi? Hồng bang chủ trà trộn trên đường nhiều năm như vậy, chẳng lẽ là đang chơi đóng vai? Hoặc là, Hồng bang chủ cảm thấy em trai tôi thiếu chút tiền thuốc men ấy?"

Trong nháy mắt sắc mặt của Đào Quang Dục liền khó coi xuống dưới.

"Vậy anh còn muốn thế nào? Người đã bị đánh, tôi cũng không có cách nào, ngoại trừ bồi tiền thuốc men, chẳng lẽ còn muốn tính mạng của Đào Quang Hách sao?"

"Tôi chính là đến lấy mạng của cậu ta. Làm em trai tôi bị thương, cậu ta còn có tư cách cùng mặt mũi gì mà sống trên thế giới này?"

Đào Quang Dục: "!"

Đám người: "!"

"Anh! Anh, cứu em! Em không muốn chết!.."

Sau khi Đào Quang Hách cầu Đào Quang Dục, lại nhìn về phía Eden: "Cậu ta lại không có bị đánh chết, anh có tư cách gì mà muốn mạng của tôi? Cho dù là ngồi tù, tôi cũng sẽ không bị phán tử hình."

"Cậu không có cơ hội ngồi tù. Bởi vì cậu làm em trai tôi bị thương."

Dứt lời, Eden nhìn về phía Đào Quang Dục, "Hồng bang chủ, tôi không phải đến đàm phán với anh, tôi là tới chấp hành chuyện này."
Bình Luận (0)
Comment