"Chương 979:"
Chương 979:
Chung Noãn Noãn gật đầu, "Khi ông ta quyết định cúi đầu với KE, bị bọn họ khống chế, liền đã chắc chắn bất hạnh."
Xích Dương thở dài, "Đúng vậy."
"Cho nên ông ta chết, đối với anh, đối với bản thân ông ta cũng là chuyện tốt, anh không nên đau lòng."
"Anh cũng không đau lòng vì ông ta. Noãn Noãn!"
"Dạ?"
"Em biết tại sao Khúc Minh Nghĩa lưu lạc thành chó săn của tổ chức KE không?"
"Em nghe Dương Mẫn nói, giống như là lúc trước khi công việc của bọn họ bề bộn nhiều việc, không ai quản Khúc Uy, kết quả lúc Khúc Uy 3 tuổi bị người của tổ chức KE bắt đi, uy hiếp bọn họ. Bọn họ vì Khúc Uy, mới cúi đầu với KE."
"Đúng vậy. Em nói, nếu có một ngày, anh nói là nếu như, trong chúng ta, hoặc là con của chúng ta, bị thế lực tà ác bắt đi, muốn uy hiếp chúng ta, em nói chúng ta nên làm như thế nào?"
Mặc dù vấn đề giống như trước, sau khi trận nổ mạnh kia xảy ra, Khúc Minh Nghĩa hỏi Lãnh Tấn Bằng, Lãnh Tấn Bằng còn đang suy tư, mà anh lại không chút do dự trả lời, nhưng mà hôm nay nhìn dáng vẻ tử vong của Khúc Minh Nghĩa, một chuỗi hình ảnh Noãn Noãn bị bắt, anh cứu Noãn Noãn, thế nhưng lại bất lực, cho dù là chết, cũng không thể làm Noãn Noãn được cứu xuất hiện ở trong đầu anh.
Khi đó toàn thân anh đều là lỗ đạn, đã chết. Noãn Noãn nằm ở dưới thân thể anh, khuôn mặt tràn đầy nước mắt, càng không ngừng kêu tên anh "Xích Dương", thế nhưng mà anh lại không thể đáp lại cô.
Cuối cùng, kẻ địch vọt lên, ánh mắt Noãn Noãn trống rỗng, ngay lúc kẻ địch xông lên, cô kéo lựu đạn ra.
Ngay lúc này, Xích Dương cảm giác buồng tim của anh đau đến sắp nứt ra.
Cảnh tượng kia làm cho người ta cảm giác là chân thật như vậy, chân thật đến mức muốn để nó trở thành suy nghĩ lung tung đều không được.
Giờ phút này, anh sợ.
Khi tiến vào quân đội, thề muốn hiệu lực vì tổ quốc, đến chết cũng không đổi, anh là hùng tâm tráng chí như vậy, cảm thấy trên thế giới này không có cái gì có ý nghĩa, vĩ đại hơn việc anh làm việc vì tổ quốc, vì nhân dân.
Nhưng mà hiện tại, sau khi đột nhiên thấy được cảnh tượng kia, lần đầu tiên trái tim của Xích Dương có tâm ma.
Nếu có một ngày Noãn Noãn thật bị bắt làm tù binh, mà anh thật sự sau khi liều hết toàn lực vẫn không cách nào cứu Noãn Noãn ra, chẳng lẽ anh chỉ có thể trơ mắt nhìn một màn kia xảy ra sao?
Chẳng lẽ anh bỏ ra nhiều như vậy, chính là vì nhìn xem lúc người anh yêu nhất cần anh nhất, anh cũng đã chết, cuối cùng cô chỉ có thể không còn gì lưu luyến mà lấy ra lựu đạn sau đó cùng thi thể của anh cùng nhau bị nổ bay sao?
Chuyện của Khúc Minh Nghĩa chỉ xử lý trong vòng mười lăm phút, sau đó anh liền cùng Lãnh Tấn Bằng trở về.
Bởi vì tâm tình đều không tốt, liền ai về nhà nấy.
Mà anh trở về muộn như vậy, là bởi vì anh ngồi ở bồn hoa phía dưới hơn một giờ.
Noãn Noãn uốn tại trong ngực Xích Dương, nghe nhịp tim của anh, trong lòng lại vô cùng thỏa mãn.
Cô căn bản cũng không biết trong đầu anh Xích Dương đột nhiên thoáng hiện một màn kia, chính là tình cảnh bọn họ tử vong ở kiếp trước, nếu như biết, cô nhất định sẽ an ủi anh, những cái đó chỉ là ác mộng, đều đi qua. Đời này, bọn họ đều sẽ rất tốt. Không tốt chính là KE.
Nhưng mà Noãn Noãn đã trải qua kiếp trước, nhưng cũng bởi vì tự mình trải qua, cho nên vô cùng có thể hiểu được Xích Dương.
Ở kiếp trước, người mà Rắn Độc muốn lấy được nhất chính là Xích Dương. Cô ta muốn lợi dụng Xích Dương làm thí nghiệm, muốn thả sâu ở trong đầu anh. Thế nhưng mà anh Xích Dương lại lựa chọn phương thức nguy hiểm nhất, tình nguyện tử vong, cũng kiên quyết không cúi đầu trước thế lực tà ác. Mặc dù cuối cùng bọn họ thất bại, nhưng mà Chung Noãn Noãn cảm thấy, anh Xích Dương làm là đúng.