Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 979 - "Chương 980: Cẩn Thận"

"Chương 980: Cẩn thận"
"Chương 980: Cẩn thận"
Chương 980: Cẩn thận

"Anh Xích Dương, nếu có một ngày, em nói là nếu như, mặc kệ là em vẫn là anh, hoặc là con của chúng ta bị thế lực tà ác bắt lấy, chúng ta cũng không thể cúi đầu trước bọn họ. Bọn họ chính là ác ma, một khi chúng ta thật sự cúi đầu, đó mới là thật sự thua. Cho nên em tình nguyện người một nhà chúng ta chết cùng một chỗ, cũng tuyệt đối không được làm như người một nhà Khúc Minh Nghĩa, sống gioongs như người không ra người quỷ không ra quỷ. Anh tốt như vậy, em không muốn lúc anh chết, còn bị mang danh là gián điệp. Anh rõ ràng chính là anh hùng vĩ đại nhất."

Hầu kết của Xích Dương giật giật, "Thế nhưng mà anh không muốn em chết. Nếu như lúc anh chết lại phát hiện em còn ở vào trong nguy hiểm, anh sẽ chết không nhắm mắt."

Chung Noãn Noãn lắc đầu, tóc đen nồng đậm mềm mại xoa ở trên ngực Xích Dương, mang theo sự tê dại.

"Nếu như anh chết, em còn sống, đó mới là sự tàn nhẫn lớn nhất đối với em. Em hi vọng chính là, phải sống, chúng ta liền cùng nhau sống sót thật tốt. Nếu là có một ngày nhất định phải chết, chúng ta cùng nhau chết. Nếu như không chết cùng lúc, chẳng lẽ anh không sợ em chết muộn hơn anh, kết quả sau khi uống canh Mạnh bà liền quên anh, sau đó quen một nam quỷ ở trên đường hoàng tuyền, sau đó dắt tay anh ta cùng nhau đi đầu thai sao?"

Cơ bắp toàn thân Xích Dương đều là xiết chặt, cánh tay ôm Noãn Noãn cũng là chặt một vòng.

"Em dám!"

Noãn Noãn cười khanh khách một tiếng ở trong ngực Xích Dương, "Em là không dám, em cũng sẽ không làm như thế. Bởi vì người đàn ông khác đều không xứng với em, em chướng mắt. Cho nên, anh còn muốn cùng em cùng nhau hay không?"

"Muốn!" Nhất định phải!

Cô vợ nhỏ tốt như vậy, đời này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa, vĩnh viễn, đều chỉ có thể là của anh, không thể là của người khác.

"Vậy không phải được rồi sao. Muốn sống cùng nhau sống, muốn chết cùng chết, muốn đầu thai cùng nhau đầu thai. Dù sao mặc kệ làm cái gì chúng ta đều cùng nhau, sợ cái gì?"

Lời nói của Chung Noãn Noãn làm Xích Dương cảm thấy rung động, trước đó trong lòng giống như là bị đá nặng ngàn cân chặn lấy, giờ phút này cũng là đột nhiên bị những lời nói này làm cho tan thành mây khói.

"Chẳng qua anh Xích Dương yên tâm, chúng ta đời này tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống khổ cực như vậy. Thực lực của anh và em đều không phải những thế lực tà ác kia có thể với tới, cho nên chỉ có chúng ta ngược chết bọn họ, bọn họ muốn ngược chúng ta.. Ha hả."

Tất cả đều có thể hiểu trong hai tiếng ha hả kia.

Ở kiếp trước mặc dù thua, thế nhưng mà một đời này, đối phương chẳng qua chỉ là chuột chạy qua đường, một ngày nào đó cô sẽ bắt được cái đuôi của con chuột này, dùng tấm kẹp chuột kẹp nát mặt bọn họ sau đó lại chơi chết bọn họ!

"Được. Vậy chúng ta đều phải cẩn thẩn, đừng để bị bọn họ bắt được."

Noãn Noãn ngạo kiều nói: "Phải cẩn thận chính là bọn họ!"

"Ừ!"

Thấy tâm tình của Xích Dương tốt, Chung Noãn Noãn đột nhiên nghĩ đến tế bào não bộ của anh, nói: "A đúng rồi anh Xích Dương, bây giờ anh sử dụng dị năng một chút, di động vật thể một chút, tốt nhất là đồ vật nặng một chút, sau đó em muốn quan sát đầu của anh một chút."

Sau đó, lời nói vừa dứt, Noãn Noãn đột nhiên cảm giác thân thể của cô chợt nhẹ, cả người liền bị một lực lượng bao phủ.

Sau đó, lúc đầu cô uốn ở trong ngực anh Xích Dương, thế nhưng mà giờ phút này lại bị lực lượng này kéo lấy, từ từ đi tới không trung, vị trí cách anh Xích Dương nửa mét.

Sau đó Xích Dương xoay người ngồi dậy, mà cô thì là bị lực lượng kia kiềm chế, nằm ở trên giường, sau đó, Xích Dương nghiêng người, đặt ở trên người Noãn Noãn.

"Nhìn kỹ sao?"

Chung Noãn Noãn: "..."

Bị đè nặng như vậy, cô nhìn thế nào?

Chẳng qua Chung Noãn Noãn vẫn là mở thấu thị ra nhìn về phía đầu của anh Xích Dương.
Bình Luận (0)
Comment