Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! ( Dịch )

Chương 980 - "Chương 981: Ngọt"

"Chương 981: Ngọt"
"Chương 981: Ngọt"
Chương 981: Ngọt

Sau đó cô kinh ngạc phát hiện, không biết là động tình vẫn là động dị năng, những tế bào não hình đa giác kia càng thêm sinh động, mà lại số lượng càng nhiều.

Chẳng qua lúc này Xích Dương đã cúi người, dùng sức hôn lên môi của cô, cướp đoạt lấy mỗi một tấc mềm mại cùng hô hấp của cô, kịch liệt hơn bất kỳ lần nào trong quá khứ.

Hai môi chạm vào nhau, nhẹ nhàng mà cắn xé, đó là một loại điên cuồng nguyên thủy, nhưng lại giống như đang che chở cái gì.

Mãi cho đến khi cảm giác người phụ nữ dưới thân đã hóa thành một vũng nước, Xích Dương mới thả chậm tiết tấu.

Nhìn cô nằm ở trước mặt anh, giống như là bông hoa bị tưới nhuần, vô cùng kiều, vô cùng diễm. Đôi mắt đẹp làn thu thuỷ lưu chuyển, mặt mày tràn đầy mị sắc cùng loại lười biếng có thể xốp giòn đến tận xương.

"Noãn Noãn, em rất ngọt.." Thanh âm Xích Dương giống như là một cái chuông thời viễn cổ, thanh âm hùng hậu khiến ngực chấn động, Noãn Noãn bin mê đến không muốn không muốn.

Vốn dĩ Noãn Noãn còn đang ra sức nghiên cứu bệnh tình của anh Xích Dương cũng đã sớm bị thanh âm gần như có thể để cho người ta mang thai liêu tới quên đi họ mình là gì.

Sự kiều mị bên trong thực chất được phóng thích thỏa thích.

Noãn Noãn mỉm cười kiều mị với Xích Dương, "Ngọt? Vậy anh còn muốn nếm không?"

Thanh âm của cô giống như là xuân dược mạnh mẽ nhất trên thế giới này, cho dù đã sớm có được cô, khắc sâu thử qua sự ngọt ngào của cô, nhưng anh vẫn là không kiềm chế được, cũng vĩnh viễn không biết mệt mỏi.

Xích Dương khom người hôn xuống, giống như là muốn chuẩn bị mở ra lễ vật quý giá nhất trên thế giới này. Trang nghiêm, thâm tình.

"Anh nếm thử.."

Chăm chú ôm ấp lấy đối phương, nghe nhịp tim của đối phương, cảm nhận được hô hấp của được đối phương, cảnh tượng trước khi chết ở kiếp trước đồng thời xuất hiện ở trong đầu hai người.

Noãn Noãn kêu khóc, thậm chí lớn tiếng mà chửi rủa để Xích Dương vứt xuống cô mà chạy trốn, chờ sau này lại đến báo thù cho cô, nếu không hai người bọn họ đều sẽ chết ở chỗ này.

Thế nhưng mà Xích Dương đã bị trọng thương lại lấy băng vải ra, siết chặt xương ngực trên người thò ra, cũng đã đứt gãy, bộc phát ra một tiếng kêu rên đau khổ, Noãn Noãn thấy mà nước mắt chảy ròng.

Sau khi băng bó bản thân thật kỹ, Xích Dương cõng lên Noãn Noãn đã không có cách nào động đậy, dùng dây an toàn trên trực thăng buộc cô ở trước ngực anh, che chở cô xông vào bên trong mưa bom bão đạn.

Rõ ràng người đàn ông này có thể chạy trốn, cuối cùng lại bị tươi sống đánh thành cái sàng bên trong tiếng súng lít nha lít nhít, mãi cho đến giây phút cuối cùng của sinh mệnh, anh cũng không nói gì..

Không trách cứ cô, không hẹn trước kiếp sau với cô.

Anh chỉ là duỗi ra bàn tay to, sửa sang tóc trên trán cô, sau đó cả người hoàn toàn giống như ngừng lại ở nơi đó.

Cho đến chết, thân thể của anh đều là có chút cung lên, dù là đạn ở phía sau không ngừng đánh vào trên người anh, thế nhưng mà trên người anh mặc áo lót chống đạn, dù là đạn xuyên thấu qua áo lót chống đạn, tiến vào thân thể của anh, tại từ thân thể của anh chui ra ngoài, trước ngực của anh vẫn còn có một tầng áo lót chống đạn.

Ba tầng phòng hộ, để anh cho dù là chết, vẫn còn có thể an tĩnh mà bảo hộ cô.

Chung Noãn Noãn chỉ có thể nghe được thanh âm "Phốc phốc" của viên đạn không ngừng xuyên thấu tiến vào thân thể anh.

Mà Xích Dương nhìn thấy chính là, con mắt Noãn Noãn từ bi thương trở nên trống rỗng, lại từ trống rỗng trở nên an tường, sau đó ngay khi kẻ địch muốn ra tay với thân thể của anh, cô kéo lựu đạn ra, đưa tất cả mọi người lên trời.

Nước mắt của Noãn Noãn chảy đầm đìa, một bên hưởng thụ tình yêu của Xích Dương, một bên cảm thụ sự đau nhức ở kiếp trước, thanh âm bộc phát ra trận nồng tình, rất nhanh hai người liền sa vào một mảnh tình yêu vô cùng điên cuồng..
Bình Luận (0)
Comment