Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 209

Bảo vật như lam linh chi xuất hiện một gốc đã là không dễ dàng, hiện giờ một mình Diệp Tinh đã có ba gốc trong tay.

“Đây là gốc cuối cùng rồi, Diệp Tinh nói trước đây bản thân mình lấy được ba gốc, có điều còn lại một gốc chưa bán, giờ có ý định bán đi, hỏi chúng ta có hứng thú không.” Địch Kiến Cường trầm giọng nói.

“Ba, vậy ba có định mua tiếp không?” Địch Minh Chí nhìn ba mình, hỏi.

“Mua! Tất nhiên phải mua! Một gốc linh chi có thể giúp cho tập đoàn chúng ta phát triển thêm mười mấy năm, thêm một gốc nữa, vậy chính là ba mươi mấy năm! Trong ba mươi mấy năm có thể tạo ra lợi nhuận gấp mấy lần, tại sao không mua?” Trong mắt Địch Kiến Cường lóe lên một tia sáng.

“Tiền trong gia tộc không đủ, đợi một thời gian nữa sẽ có sự chuẩn bị đầy đủ hơn!”

Bụi lam linh chi này là tình thế bắt buộc.

...

Văn phòng đầu tư Tinh Nguyên thành phố Thượng Hải, Địch Kiến Cường và Diệp Tinh ngồi trên sofa.

“Diệp tổng, lần trước tạm biệt, không ngờ rằng hiện giờ sự nghiệp của Diệp tổng đã đạt tới mức này.” Địch Kiến Cường cười nói.


Hiện giờ trên mạng có rất nhiều tin tức liên quan đến Diệp Tinh, tuổi trẻ kiệt xuất, doanh nhân chục tỷ trẻ nhất Hoa Hạ vân vân,... trên người Diệp Tinh có rất nhiều danh hiệu.

Ông ta nhìn Diệp Tinh, trong lòng quả thực rất khâm phục.

Tập đoàn bọn họ phát triển tới trình độ hiện giờ tiêu tốn mất gần hai mươi năm, nhưng Diệp Tinh chỉ dùng thời gian hơn một năm đã vượt qua quy mô của tập đoàn bọn họ.

Diệp Tinh cười nói mấy câu, sau đó nói: “Địch tổng. Giờ chúng ta bàn chuyện chính đi.”

Hắn lấy ra một cái hộp gấm.

Nhìn thấy chiếc hộp, mặt Địch Kiến Cường cũng vô cùng nghiêm túc.

Hộp gấm mở ra, một cây linh chi màu lam xuất hiện, màu sắc vô cùng tươi tắn.

Địch Kiến Cường nhìn màu sắc tươi tắn của gốc linh chi này, trong mắt lộ ra một tia kích động.

Bụi lam linh chi trong tay bọn họ giá trị chắc chắn có thể hoàn toàn được khai phá.

“Địch tổng, kiểm tra gốc lam linh chi này một chút đi.” Diệp Tinh khẽ cười nói.

Địch Kiến Cường tiến lên kiểm tra. Xác định giống hệt với gốc lam linh chi trước của Diệp Tinh.

“Diệp tổng, tôi quả thật rất động lòng với gốc linh chi này, không biết giá cả thế nào?” Địch Kiến Cường nhìn Diệp Tinh, có chút trầm ngâm hỏi.

Diệp Tinh cười nhẹ nói: “Giống lần trước, 3 tỷ.”

“Diệp tổng, gốc linh chi này vốn không hoàn chỉnh, bên trên còn thiếu mất một chút.” Địch Kiến Cường chỉ chỗ bị thiếu của gốc linh chi.

Một phần bị cắt xuống đó là Diệp Tinh lấy cho ba mẹ mình và Lâm Tiểu Ngư dùng.


“Mặc dù không hoàn chỉnh, nhưng tổng thể thể tích chỉ có lớn không có nhỏ.” Mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nói: “Dược hiệu chắc hẳn giống với gốc linh chi lần trước, thậm chí có khả năng hơn một chút, tôi ra giá 3 tỷ vì lần trước Địch tổng giao dịch rất sảng khoái.”

Địch Kiến Cường rõ ràng có chút không đồng ý.

“Diệp tổng, bảo vật phải là độc nhất vô nhị mới là trân quý nhất, Diệp tổng liên tiếp lấy lam linh chi ra, không bảo đảm được sau này lại lấy ra gốc khác, tới lúc đó chẳng lẽ chúng tôi vẫn lấy giá ba tỷ để thu mua một gốc?”

Địch Kiến Cường nhìn Diệp Tinh, nói: “Gốc này tôi có thể ra giá 2.5 tỷ để mua.”

Diệp Tinh cười lắc đầu, sắc mặt bình tĩnh nói: “Địch tổng, tôi chỉ có tổng cộng ba gốc lam linh chi, sau này cũng sẽ không còn để lấy ra nữa.”

Hắn nhìn chằm chằm Địch Kiến Cường, không chút nhượng bộ nói: “30 tỷ, chỉ một giá, tôi cũng lười tốn thời gian để hạ xuống. Nếu Địch không đồng ý, vậy thì cuộc giao dịch này không cần đàm phán nữa. Tôi có thể lập tức liên hê với những doanh nghiệp rượu thuốc khác, tôi tin rằng cái giá đó bọn chắc hẳn sẽ có người có thể chấp nhận.”

Nghe vậy, sắc mặt Địch Kiến Cường khẽ biến.

Tập đoàn rượu thuốc khác tuy rằng một người không thể bỏ ra nhiều tiền như vậy, nhưng liên kết lại với nhau, bỏ ra 3 tỷ cũng không phải là không thể.

“Địch tổng cảm thấy cuộc giao dịch này có thể tiếp tục nữa không?” Diệp Tinh nhìn Địch Kiến Cường, nói.

Thực ra bàn về tiền tài, tài chính của tập đoàn địch thị rất dư giả, nếu thật sự muốn bán cho tập đoàn khác, phỏng chừng phải mất ít nhất mấy tháng ba tỷ mới có thể lấy được tới tay.


“Diệp tổng, nếu sau này lại xuất hiện lam linh chi thì sao?” Địch Kiến Cường hỏi.

“Nếu như xuất hiện tiếp, tôi sẽ chỉ bán cho Địch tổng, hơn nữa tôi sẽ giảm giá 1 tỷ.” Diệp Tinh cười nói.

“Được! Tôi tin Diệp tổng, 3 tỷ thì ba tỷ!” Nghe vậy, Địch Kiến Cường trực tiếp gật đầu, không do dự nữa.

“Thành giao!”

Thấy Địch Kiến Cường đồng ý, Trong lòng Diệp Tinh cũng thở phào một hơi.

Thực ra giá thấp nhất trong lòng hắn cũng là 2.5 tỷ, không ngờ Địch Kiến Cường lại sảng khoái như vậy.

Hắn lại không biết, mấy tháng này việc làm ăn của tập đoàn Địch thị đã bước lên một bậc thang mới, hiệu quả trên thị trường của lam linh chi tốt hơn trong tưởng tượng nhiều, thâm chí còn nhận được sự chú ý của tập đoàn lớn ở nước ngoài, hai bên đã thành lập mối quan hệ hợp tác tốt đẹp.

Giá cả chỉ chênh lệch mấy trăm, Địch Kiến Cường có lòng tin sẽ kiếm lại rất nhanh!

...

Bình Luận (0)
Comment