Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ (Bản Dịch Full)

Chương 1153 - Chương 1141: Tranh Đoạt

Chưa xác định
Chương 1141: Tranh đoạt

Đòn công kích khủng bố xuất hiện, giống như một quả bóng nước bị chọc thủng, các tia sáng tràn ra xung quanh như sao băng. Mặc dù đã cảm nhận được tư trước, các cường giả không ngừng né tránh nhưng vẫn có mấy ngàn cường giả bị chạm đến.

“Không!”

Những cường giả bị luồng ánh sáng kia chạm tới chỉ cảm thấy một luồng năng lượng đáng sợ tràn vào trong thân thể, hủy diệt sức sống của bọn họ.

Bọn họ thậm chí còn không kịp ngăn cản thì lực sinh mệnh đã biến mất, thân thể thậm chí còn hóa thành bột mịn, chỉ còn vũ khí lưu lại trong hư không.

Đến cả Bất tử cảnh đỉnh cấp còn hóa thành bột mịn thì càng không cần kể đến nhưng Bất tử cảnh phổ thông.

“Đó là gì vậy?”

“Sức công kích quá mạnh mẽ!”

Tất cả các cường giả đều kinh hãi.

Một đợt công kích qua đi, gần mười ngàn vị cường giả Bất tử cảnh đã tử vong.

Vút! Vút! Vút! Vút! Vút!

Nhưng nỗi kinh hoàng vẫn chưa tiêu tan.

Trong mắt bọn họ lại lộ ra vẻ kích động.

Sau khi dao động phát ra, những lệnh bài kia cũng nhanh chóng bay về năm hướng.

“Nó đến với chúng ta!”

Các cường giả nhìn thấy lệnh bài bay về phía mình thì vô cùng vui mừng.

“Chết tiết!” Những người đó thì ngạc nhiên và mừng rỡ, còn những cường giả khác thì mặt mũi vô cùng xấu xí.

Nếu như tranh đoạt dựa theo thực lực thì tất nhiên bọn họ chiếm ưu thế lớn nhất. Nhưng những chiếc lệnh bài lúc này lại không hề bay theo lẽ thường.

“Tránh ra!” Trong một khu vực, cường giả Bất tử cảnh vô địch của Linh tộc- Tư Lạc giận dữ hét lên, vô số ánh sáng màu tím phát ra, hướng về khu vực xuất hiện lệnh bài.

“Không!”

Các cường giả trong khu vực đó tràn ngập kinh hoàng, một số lượng lớn bỏ mạng.

“Không ổn!” Diệp Tinh nhìn thấy vậy thì hơi biến sắc, lệnh bài sau khi bay ra thì chỉ có một chiếc bay về phía hắn, hơn nữa còn lệch đi một chút phương hướng.

“Không thể do dự nữa, phải toàn lực tranh đoạt lấy một chiếc!”

Mà ở nơi đó cũng có mấy người lộ rõ vẻ mặt vui mừng, một trong những người đó chính là Nguyệt Hành.

“Có một tấm lệnh bài đang bay về phía ta?” Trong mắt Nguyệt Hành tràn đầy vẻ kích động.

“Chẳng lẽ cơ duyên của ta tới rồi?”

Lúc này, bên cạnh cô ta gần như không có cường gia khác, lệnh bài lại vừa vặn bay về hướng này, cách cô ta gần nhất.

“Là của ta!”

Bùm!

Khí tức trên người Nguyệt Hành lập tức bùng nổ, dao động đạt đến trình độ cao nhất, thậm chí khiến cho hư không xung quanh cũng run rẩy.

Bóng dáng cô ta khẽ động, nhanh chóng tấn công tới.

Vút!

Nhưng mấy cuộc tấn công khủng bố lập tức ập đến, những tia sáng chi chít trên bầu trời giống như thiên la địa võng, đâm thẳng về phía cô ta.

Trường thương tấn công trực diện, hư không vặn vẹo, dao động từ bốn phía điên cuồng tràn ra.

Ngoài ra, còn có cả một ánh kiếm đánh tới.

Hư không vang lên những tiếng lưỡi kiếm xé gió bay lượn, kiếm quang tản ra dao động sắc bén, bầu trời như bị xé toạc, kiếm quang gần như muốn hủy diệt thế giới!

Tuy nhiên đạo kiếm quang này lại tấn công về phía một cường giả khác.

Hai luồng công kích chạm nhau, bao phủ khu vực lệnh bài, khí lưu hỗn động ngút trời bao trùm bốn phía.

“Không ổn rồi!” Nguyệt Hành cảm nhận được hai luồng công kích này thì hơi biến sắc.

“Kiếm Ngân, thiên tộc Mạc Cam Lâm!” Vẻ mặt cô ta đầy sự giận dữ, vội vã né tránh.

Nhìn về phía hai cường giả, nhất là Kiếm Ngân mặt mũi lạnh nhạt, Nguyệt Hành không khỏi tức giận.

Cùng là nhân tộc, vừa rồi Kiếm Ngân hoàn toàn có thể giúp cô ta ngăn cản đòn tấn công của thiên tộc Mạc Cam Lâm, thế thì cô ta sẽ có 60% lấy được lệnh bài truyền thừa đại đạo.

Nhưng Kiếm Ngân lại không giúp cô ta mà lựa chọn công kích một cường giả khác.

Nhìn thấy hai vị Bất tử giả vô địch sắp tới gần, trong lòng Nguyệt Hành tràn đầy sự giận dữ.

“Nếu như ta không có được thì người khác cũng đừng hòng có được nó!”

Vút!

Trường kiếm màu xanh lục trong tay cô ta đâm ra, kiếm quang nhanh chóng đi tới trước lệnh bài.

Toàn bộ kiếm quang tản ra dao động sắc bén, cho dù là Bất tử giả đỉnh phong phổ thông mà chịu phải dao động này cũng sẽ bị thương nặng, nhưng lại không tạo ra bất cứ tổn thương nào cho lệnh bài tưởng chừng như vô hại này.

Lệnh bài bị đánh bay, nhanh chóng hướng về một nơi khác.

Cường giả Bất tử cảnh vô địch Hỏa Liệt từ lâu đã chú ý đến động tĩnh bên này, nhìn thấy thế thì gương mặt đầy vẻ kích động: “Ha ha, lệnh bài này đã được định sẵn là thuộc về Hỏa Liệt ta rồi.”

Lúc này, anh ta là người cách lệnh bài gần nhất.

Những cường giả khác đã bị bỏ lại phía sau khá xa, tạm thời không có cách nào gây ảnh hưởng gì đến khu vực này.

“Hỏa Liệt, chỉ dựa vào ngươi mà muốn lấy được lệnh bài truyền thừa đại đạo?” Mạc Cam Lâm giận dữ hét lên.

Trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng lo lắng, vội vàng hướng về phía đó.

“Mạc Cam Lâm, ta thừa nhận trong giới Bất tử cảnh, tốc độ của ngươi là nhanh nhất. Nhưng muốn đạt được lệnh bài truyền thừa đại đạo thì không phải chỉ dựa mỗi vào tốc độ, mà còn phải xem may mắn nữa. Mà may mắn của Hỏa Liệt ta hình như khá hơn ngươi một chút.” Hỏa Liệt cười nói.

“Đứng lại đó!”

Mạc Cam Lâm nổi giận gầm lên.

Bùm!

Những luồng ánh sáng màu xám trên người hắn điên cuồng tràn ra, điên cuồng dung nhập vào trong trường thương. Sau đó trường thương lao thẳng về phía Hỏa Liệt.

Nếu như bây giờ anh ta công kích lệnh bài thì lệnh bài sẽ chỉ càng bay gần về phía Hỏa Liệt hơn mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment