“Mạc Cam Lâm, ngươi không ngăn cản được ta đâu. Công kích của ngươi không gây ra bất cứ thương tổn nào cho ta cả.” Hỏa Liệt khẽ mỉm cười.
Mọi chuyện như rõ ràng ngay trước mắt. Anh ta là người đứng gần lệnh bài truyền thừa đại đạo nhất, xung quanh đây lại không có cường giả Bất tử cảnh vô địch nào khác. Làm gì có ai có thể cướp lệnh bài khỏi tay anh ta cơ chứ?
Ầm!
Toàn thân Hỏa Liệt tỏa ra lửa cháy, cả người anh t giống như một ngọn đuốc. Khi trường thương tiếp xúc với ngọn lửa thì lại không thể nào tiến thêm được.
“Một trong năm lệnh bài đã bị Thao Liệt lấy được.”
Đúng lúc này, đám đông có người hô lên.
Trong một khu vực, Thao Liệt nắm chặt một lệnh bài trong tay, hắn đứng trong hư không, thân thể được một luồng sáng kỳ dị bao trùm.
“Đáng chết! Tên Thao Liệt này kẹt trong cảnh giới Bất tử cảnh lâu như vậy, thế mà lại có thể lấy được lệnh bài!”
Những cường giả khác không vui vẻ chút nào.
“Lệnh bài kia chắc sẽ bị Hỏa Liệt của tộc Hỏa Ấn lấy được thôi.”
Một vài cường giả nhìn về phía khu vực chiến đấu của Diệp Tinh, Mạc Cam Lâm.
“Có người lấy được lệnh bài rồi sao?” Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Hắn đang chiến đấu với Mạc Cam Lâm và Hỏa Liệt.
Ngay lúc Mạc Cam Lâm công kích Hỏa Liệt.
Bùm!
Tốc độ của hắn đột nhiên nhanh đến kinh ngạc, dường như chớp mắt đã vượt qua Mạc Cam Lâm. Tốc độ này thậm chí còn khiến hư không run rẩy.
“Làm sao có thể như thế được?”
Gương mặt Mạc Cam Lâm lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Tốc độ của nhân loại Kiếm Ngân làm sao có thể nhanh như thế chứ?”
Mạc Cam Lâm từ xưa đến nay luôn là người đứng đầu về tốc độ trong giới Bất tử cảnh, nhưng tốc độ mà Diệp Tinh vừa thể hiện vượt xa anh ta rất nhiều, đây quả là một chuyện không thể nào tưởng tượng nổi.
“Không thể nào!” Không chỉ Mạc Cam Lâm và Hỏa Liệt ngỡ ngàng, mà Huyền Long đang chiến đấu cách đó không xa cũng không thể nào tin được.
Phải biết rằng khi trở thành Bất tử cảnh vô địch thì thực lực rất khó tăng lên. Cho dù sử dụng bảo vật thì cũng có một giới hạn nhất định, khi đạt đến cực hạn thì theo lý thuyết mà nói là không thể tiến thêm được nữa.
“Tốc độ này ít nhất cũng phải gấp đôi ta, chẳng lẽ nhân loại Kiếm Ngân nắm giữ năm loại đạo tắc mạnh mẽ, hoặc sử dụng bảo vật đặc biệt gì đó?” Sắc mặt Mạc Cam Lâm vô cùng kinh hãi.
Hỏa Liệt cũng không thể nào chấp nhận được sự việc trước mắt. Dựa theo tốc độ mà Diệp Tinh đang thể hiện ra thì hắn rất có thể sẽ đến được chỗ lệnh bài truyền thừa đại đạo trước cả anh ta.
“Lệnh bài của ta!” Hỏa Liệt gầm lên.
Hắn vươn tay phải ra, trực tiếp duỗi về phía lệnh bài.
Cùng lúc đó, Diệp Tinh cũng đã tới được bên cạnh lệnh bài truyền thừa đại đạo.
“Cút ngay!” Một con rồng lửa đột nhiên xuất hiện trên thân thể Hỏa Liệt, rống lên một tiếng, cắn xé lao về phía Diệp Tinh.
“Hừ!” Đối mặt với hỏa long này, Diệp Tinh chỉ hừ lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay nhanh chóng đâm ra.
Ùng ùng!
Diệp Tinh không chút dè dặt, sức mạnh cường đại trong kiếm Không Minh đột nhiên được phóng thích.
Ngay trong khoảnh khắc, một khu vực chân không xuất hiện trước mặt hắn, thậm chí ngay cả những luồng khí lưu hỗn độn ban đầu cũng trực tiếp bị tiêu diệt, kể cả con hỏa long đang gầm thét kia.
“Cái gì?” Hỏa Liệt đang định thu lấy lệnh bài, nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt đại biến. Anh ta còn chưa chạm được tới lệnh bài thì kiếm Không Minh của Diệp Tinh đã trực tiếp lướt qua thân thể anh ta.
“Phụt!”
Giống như hàng ngàn ngôi sao đâm vào nhau, lục phủ ngũ tạng của Hỏa Liệt sôi trào, phun ra một ngụm máu tươi.
Anh ta kêu lên một tiếng, cả người bay thẳng ra ngoài.
Một đòn công kích, đánh trọng thương một vị cường giả Bất tử cảnh vô địch!
Trong hư không, ánh mắt Diệp Tinh vô cùng bình tĩnh, hắn nhanh chóng nắm lấy lệnh bài tản ra ánh sáng dao động màu trắng.
“Lệnh bài thứ hai đã bị nhân loại Kiếm Ngân lấy được rồi!”
Lúc này, những cường giả ở trong hư không cũng đang chú ý đến nơi này, ánh mắt bọn họ tràn đầy vẻ khiếp sợ.
“Hỏa Liệt tộc Hỏa Ấn bị một kiếm quang của nhân loại Kiếm Ngân đánh bay ra ngoài, mất đi lệnh bài.”
“Tốc độ của nhân loại Kiếm Ngân cực nhanh!”
“Trời ạ, cả công kích lẫn tốc độ của hắn đều vượt qua cảnh giới Bất tử cảnh vô địch!”
Tình hình chiến đấu ở nơi này vừa rồi vô cùng rõ ràng, nếu không có gì bất ngờ thì lệnh bài kia sẽ thuộc về Hỏa Liệt. Nhưng Diệp Tinh lại bất ngờ bộc phát ra thực lực kinh khủng như vậy.
Nhân tộc Thao Liệt, yêu tộc Huyền Long, thiên tộc Mạc Cam Lâm đều là cường giả Bất tử cảnh vô địch, thực lực tương đương nhau, người này không thể làm gì được người kia. Thế mà bây giờ lại có một cường giả Bất tử cảnh vô địch có thể làm bị thương cường giả Bất tử cảnh vô địch khác!
“Kiếm Ngân?” Thao Liệt đứng ở trong hư không, nhìn về phía Diệp Tinh bên này, ánh mắt hiếm khi bộc lộ vẻ xúc động.
“Nhân loại Kiếm Ngân?” Yêu tộc Huyền Long cũng nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt trầm xuống, không biết trong lòng đang suy nghĩ điều gì.
Còn sắc mặt Nguyệt Hành thì xấu xí đến cực điểm.
Mới vừa rồi lệnh bài kia cách cô ta rất gần, nhưng bây giờ lại bị Kiếm Ngân thu vào tay.
“Lệnh bài truyền thừa đại đạo vận mệnh?” Diệp Tinh nắm chặt lệnh bài, ánh mắt đầy vẻ vui thích.
Vừa rồi hắn đợi thời cơ, thời khắc mấu chốt nhanh chóng bùng nổ thực lực, hiệu quả hiển nhiên không tệ.
Vù vù...
Bỗng nhiên trên lệnh bài tỏa ra những dao động kỳ lạ, bao trùm lấy Diệp Tinh, đồng thời một số thông tin xuất hiện trong đầu hắn.
“Sau khi đoạt được lệnh bài thì những cường giả khác không thể đánh mình bị thương được nữa, nhưng mình cũng không thể đi tranh tiếp lệnh bài thứ hai.” Diệp Tinh trầm ngâm.
Hắn nhìn về phía Thao Liệt.
“Thảo nào sau khi Thao Liệt có được lệnh bài thì đứng yên không nhúc nhích, không có dự định tiếp tục tranh cướp.”
Hiển nhiên, thánh tôn Mạt Viêm sẽ không cho phép một người dành được cả năm lệnh bài.