"Ngươi phải suy nghĩ cẩn thận, Diệp Tinh, đây là cơ hội của ngươi".
Cây Sinh Mệnh đang nhìn Diệp Tinh, hờ hững nói: "Quả căn nguyên Đế Cảnh nhất định sẽ thuộc về ta, bây giờ ngươi không đồng ý đứng về phía ta, đợi ta thành Đế Cảnh rồi ngươi liền biết hậu quả".
"Cây Sinh Mệnh này quá ngông cuồng".
"Còn nói quả căn nguyên Đế Cảnh nhất định sẽ thuộc về ông ta".
"Cho dù cây Sinh Mệnh nắm giữ ngôn xuất pháp tùy, nhưng chúng ta có nhiều cường giả liên thủ như vậy, ông ta ngăn cản được sao?"
"Đúng vậy, sau cuộc tranh đoạt trong thành Đế Uyên, bánh răng Sinh Mệnh thánh vật hỗn độn hoàn chỉnh trên người ông ta cũng mất đi công dụng, cơ bản không có năng lực phòng ngự!"
Phần đông cường giả nghe lời nói từ cây Sinh Mệnh, trong mắt có vẻ bất mãn.
Mọi người có mặt ở đây, ai mà không muốn có quả căn nguyên Đế Cảnh chứ? Chưa đến cuối cùng, còn chưa biết ai có thể giành thắng lợi.
Thế nhưng cây Sinh Mệnh lại ngông cuồng như vậy.
"Ta thật sự không có hứng thú". Nghe xong, Diệp Tinh thản nhiên cười.
Hắn nhìn cây Sinh Mệnh, nghiêm túc nói: "Quả căn nguyên Đế Cảnh đó, ta cũng muốn có".
"Được rồi". Cây Sinh Mệnh gật đầu nói: "Diệp Tinh, ta cho người cơ hội rồi".
Sau khi nói xong ông ta cũng không nhiều lời, liền quay người rời đi.
"Cây Sinh Mệnh cũng thật là tự tin". Nhìn thấy cây Sinh Mệnh bỏ đi, Tiểu Hắc nhịn không được nói.
"Diệp Tinh, đợi đến lúc thực lực của ngươi bộc phát khi tranh đoạt, không biết biểu cảm của cây Sinh Mệnh sẽ ra sao?" Tiểu Hắc vừa nhìn Diệp Tinh, vừa truyền âm.
Mặc dù thực lực của Diệp Tinh đạt đến cấp độ này, nhưng vẫn chưa để lộ.
Ngược lại Tiểu Hắc rất mong chờ biểu cảm của cây Sinh Mệnh trong tương lai.
"Dù sao là cường giả Thế Giới Cảnh duy nhất nắm giữ ngôn xuất pháp tùy, đương nhiên phải tự tin".
Lúc này, đột nhiên một giọng nói truyền đến.
Một thanh niên cách đó không xa đi đến, đó là một người vóc dáng cao gầy, trên mặt có bí văn màu vàng, dáng người thanh niên có phần giống người trái đất, chỗ mi tâm có kiếm ngân màu vàng.
Thanh niên đi qua, nhìn Diệp Tinh, mặt nở nụ cười nói: "Diệp huynh, đã lâu không gặp".
"Kiếm Thương Nguyên".
Diệp Tinh cũng nhìn người thanh niên, khóe miệng nở nụ cười: "Đã lâu không gặp, thấy ngươi hiện giờ đã đột phá đến Thế Giới Cảnh rồi?"
Thanh niên trước mặt chính là con trai Kiếm Đế.
Thiên phú của Kiếm Thương Nguyên chắc chắn đứng đầu trong phần đông vũ trụ, chưa đến mười nghìn năm liền đột phá đến Thần Tôn Cảnh, thời gian đột phá còn ngắn hơn so với hắn.
Bây giờ Diệp Tinh đạt đến Thần Tôn Cảnh đỉnh phong, cách Thế Giới Cảnh chỉ có một bước.
Kiếm Thương Nguyên đột phá Thế Giới Cảnh, không phải là chuyện khó giải thích.
"Trước đây may mắn đột phá được".
Kiếm Thương Nguyên cười nói: "Chẳng qua không sánh bằng Diệp huynh".
Kiếm Thương Nguyên không nhịn được mà cảm thán, bây giờ anh ta đột phá đến Thế Giới Cảnh, nhưng trước đó Diệp Tinh đã ngang hàng với cường giả cấp độ vô địch Thế Giới Cảnh, thực lực đạt đến mức không thể tưởng tượng được.
Dù như vậy, nhưng vẻ mặt Kiếm Thương Nguyên không hề suy sụp, đáy mắt thậm chí có ý khiêu chiến.
Diệp Tinh mỉm cười, hắn nhìn Kiếm Thương Nguyên, mặc dù Kiếm Thương Nguyên đột phá chưa được bao lâu, nhưng hắn lại cảm thấy dao động khủng khiếp bên trong cơ thể của Kiếm Thương Nguyên.
Dao động này bộc phát đi ra, chắc chắn không thua gì cường giả cấp độ Thế Giới Cảnh đỉnh phong!
"Xem ra bây giờ thực lực của Kiếm Thương Nguyên cũng không thể xem thường". Diệp Tinh nghĩ thầm trong lòng.
Là con trai nối dõi mà Kiếm Đế xem trọng nhất, thậm chí giữ kín trong nhiều năm như vậy, có một số con át chủ bài có thể nâng cao thực lực cũng là chuyện bình thường, Diệp Tinh không cảm thấy ngạc nhiên.
"Nguyên Hâm Chiến". Diệp Tinh lại nhìn về một nơi, ở đó có một cậu bé khoảng mười mấy tuổi nhìn qua, đó là con trai Nguyên Đế nắm giữ thánh vật hỗn độn hoàn chỉnh Thời Không Châu.
Lúc này Nguyên Hâm Chiến rõ ràng cũng đột phá đến Thế Giới Cảnh!
Nguyên Hâm Chiến nhìn thấy Diệp Tinh, còn nhếch miệng về phía hắn, bộ dạng rất không đứng đắn.
Ngoài họ ra, cũng có vài vị tuyệt thế thiên tài đạt đến Thế Giới Cảnh.
Diệp Tinh không ngừng ra soát xung quanh, thậm chí phát hiện một số cường giả hoàn toàn xa lạ.
"Diệp Tinh, ngươi nhìn bên kia..." Đột nhiên, giọng nói của Nguyên Hàn vang lên bên tai.
Diệp Tinh nghe thấy lời nói từ Nguyên Hàn, thuận theo hướng ông ta nói, bên kia, một yêu thú hổ dữ tợn khổng lồ ngồi xếp bằng, nhắm mắt dưỡng thần
Khuôn mặt yêu thú hổ hoàn toàn xa lại với Diệp Tinh.
"Diệp Tinh, ngươi có lẽ không biết vị cường giả kia, đó là cường giả Lôi Khôi lần trước tranh đoạt quả căn nguyên Đế Cảnh thất bại". Điện chủ Nguyên Hàn nói.
"Lần trước tranh đoạt quả căn nguyên Đế Cảnh thất bại?" Trong lòng Diệp Tinh dao động.
"Hơn nữa lần trước trận chiến giữa ông ta và Hồn Đế là kịch liệt nhất".
Nguyên Hàn nhịn không được liền cảm thán nói: "Lúc đó Hồn Đế vẫn chưa thành Đế Cảnh, hai bên không ai làm gì được ai, nhưng sau đó Hồn Đế đột phá, liền giết chết Lôi Khôi".
"Thảo nào". Diệp Tinh hiểu rõ trong lòng.
Cường giả cấp độ này, cơ bản không thể nào không tên tuổi.
Thế nhưng đã bị Hồn Đế giết chết, vậy chính là bỏ mạng rồi, Diệp Tinh cho dù muốn biết rõ cường giả, cũng chắc chắn đi nghe ngóng những người còn sống.
Trong thời gian dài, không biết có bao nhiêu cường giả bỏ mạng, hắn cũng không quan tâm cường giả bị chết.
"Bây giờ xem ra, lúc đó thứ Hồn Đế giết chết chính là một phân thân của Lôi Khôi".
Nguyên Hàn nói, trên mặt rõ ràng có phần trịnh trọng: "Thực lực của Lôi Khôi lúc đầu cũng không thể khinh thường, tuy không thể miểu sát cường giả cấp độ vô địch Thế Giới Cảnh, nhưng lại có thể dễ dàng áp chế họ, cho một ít thời gian nữa, hoàn toàn có thể giết chết họ!"
"Có thể hoàn toàn chèn ép?"
Diệp Tinh vốn dĩ không quan tâm, nhưng nghe những điều này, sắc mặt hắn cuối cùng thay đổi.
Giống như cây Sinh Mệnh có thể miểu sát cường giả cấp độ vô địch Thế Giới Cảnh, về những vô địch Thế Giới Cảnh khác, thực lực đương nhiên cũng phân chia mạnh yếu, chẳng qua chênh lệch hai bên không lớn, đạt đến cấp độ này, nếu khoảng cách không lớn rất khó làm gì được đối phương.