Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ (Bản Dịch Full)

Chương 2125 - Chương 2053: Danh Ngạch Con Đường 1

Chưa xác định
Chương 2053: Danh ngạch con đường 1

Có thể hoàn toàn chèn ép, điều này nói rõ thực lực của Lôi Khôi rất mạnh, cho dù ngôn xuất pháp tùy của cây Sinh Mệnh cũng không chắc giết được ông ta.

"Hửm?"

Dường như nhận thấy ánh mắt của Diệp Tinh, yêu thú hổ dữ tợn khổng lồ kia liền mở mắt, vừa hay đụng trúng ánh nhìn của Diệp Tinh.

"Hư Thần Tông Diệp Tinh? Tu luyện hai mươi nghìn năm, là tuyết thế thiên tài Thần Tôn Cảnh ngang hàng với vô địch Thế Giới Cảnh?"

Sắc mặt Lôi Khôi bình tĩnh, trong lòng lại lẩm bẩm.

"Thời gian dài như vậy, phần đông vũ trụ ngược lại xuất hiện một nhóm thiên tài, hơn nữa tốc độ trưởng thành nhanh chóng, nghe đồn Diệp Tinh có đỉnh Thôn Phệ, chẳng qua ở đây không phát huy được bất kì tác dụng nào".

Trước đây ông ta cũng nghe ngóng một số tin tức trong vũ trụ, cũng hơi chú ý Diệp Tinh.

Đương nhiên, ông ta chỉ hơi quan tâm thôi.

Không có đỉnh Thôn Phệ, thực lực Diệp Tinh chỉ ở cấp độ vô địch Thế Giới Cảnh bình thường, loại thực lực này cơ bản nó không quan tâm.

Không tiếp tục nhìn Diệp Tinh, ánh mắt Lôi Khôi liếc về cây màu trắng khổng lồ nơi xa.

"Cây Sinh Mệnh? Ngôn xuất pháp tùy?"

Ánh mắt Lôi Khôi hiển nhiên mang vẻ kiêng dè.

"Ta muốn tranh đoạt quả căn nguyên Đế Cảnh, cây Sinh Mệnh chắc chắn là trở ngại lớn nhất của ta".

Cho dù ông ta tự tin, cũng không cho rằng bản thân là đối thủ của cây Sinh Mệnh.

"Thế nhưng, bất kì trở ngại nào trước mặt ta, ta chắc chắn sẽ tiêu diệt toàn bộ! Quả căn nguyên Đế Cảnh lần này, nhất định là của Lôi Khôi ta!"

Ánh mắt Lôi Khôi lóe lên tia hung dữ.

Lần trước Lôi Khôi ông ta chỉ cách quả căn nguyên Đế Cảnh một bước, đáng tiếc cuối cùng Hồn Đế thành công.

Ông ta chờ đợi cơ hội lần này, đã đợi nhiều năm rồi.

Thế nhưng ánh mắt lóe lên rồi biến mất, sau đó Lôi Khôi liền nhắm mắt dưỡng thần.

...

Thời gian trôi qua nhanh, từng vị cường giả Diệp Tinh quen hay không quen đều đóng chiếm mọi nơi.

Đa số ánh nhìn đều hướng về phía Thạch Hồn, sau đó là hướng về cây Sinh Mệnh.

Tranh đoạt quả căn nguyên Đế Cảnh lần này, hi vọng của hai nhóm thế lực rõ ràng càng nhiều hơn những cường giả khác.

"Ha ha, cây Sinh Mệnh".

"Đợi lúc tranh đoạt quả căn nguyên Đế Cảnh, nếu ta không có hi vọng, chắc chắn sẽ lập tức rút khỏi, vẫn mong giơ cao đánh khẽ".

Rất nhiều cường giả đều đi đến khu vực cây Sinh Mệnh, vẻ mặt tươi cười nói gì đó.

"Diệp Tinh, ngươi nhìn đám cường giả kia đang kết giao với cây Sinh Mệnh". Tiểu Hắc đứng trên vai Diệp Tinh, nhỏ giọng thì thầm.

Diệp Tinh cũng nhìn về bên đó, khẽ nói: "Tiểu Hắc, thực lực cây Sinh Mệnh quá khủng khiếp, cho dù cường giả cấp độ vô địch Thế Giới Cảnh trước mặt đều sẽ bị miểu sát, cường giả cấp độ khác có thể nghĩ ra, đối diện với sự tồn tại đỉnh cao có thể miểu sát họ, nhóm cường giả đó sẽ sợ hãi, bây giờ đang kết giao, đợi sau này khi tranh đoạt nói không chừng cây Sinh Mệnh sẽ giơ cao đánh khẽ".

Cho dù đám cường giả đó muốn quả căn nguyên Đế Cảnh, biết nguy hiểm rất lớn, trên thực tế họ cũng không muốn chết.

Coi như không sợ chết, nhưng cũng không có bất kì cường giả nào muốn chết.

"Ừm?"

Đang nói, bỗng nhiên Diệp Tinh nhìn về thành Đế Uyên.

Cùng lúc này, các cường giả khác cũng nhìn về thành Đế Uyên.

Vù...

Lúc này, ba khu vực trong thành Đế Uyên, lại phát ra dao động kì lạ, đó là ba vùng xoáy kì dị, vùng xoáy hiện ra bảy màu, rất kì lạ.

Đây là ba con đường tiến vào thành Đế Uyên.

"Con đường vào thành Đế Uyên sắp mở ra rồi!"

"Đi qua con đường này mới có thể vào trong thành Đế Uyên, mà quả căn nguyên Đế Cảnh ở trong đó!"

Ánh mắt từng vị cường giả đột nhiên hiện lên vẻ khao khát.

Bây giờ, khoảng cách với quả căn nguyên Đế Cảnh cũng không xa!

Nhìn thấy cánh cổng này, nhất thời lại không có cường giả tiến lên.

Ai cũng muốn tiến vào thành Đế Uyên đầu tiên, nhưng bây giờ con đường phát ra dao động, vẫn không thể chính thức tiến vào, nếu như liền chiếm giữ, ắt phải thu hút sự bất mãn của các thế lực khác, đến lúc đó sẽ bị các thế lực nhắm vào.

Ngoài thế lực bản thân rất mạnh, điều này mới không e dè nhiều thế lực khác.

Nhưng mà, chỉ vẻn vẻn vài giây, trước mắt nhiều người, Thạch Hồn lúc này lại đi ra, từng vị cường giả theo sau ông ta.

Cuối cùng, Thạch Hồn đến trước con đường đầu tiên đó, mỉm cười nhìn nhiều thế lực.

"Các vị, con đường này do Thạch Hồn ta chiếm lấy, mọi người không có ý kiến chứ?"

Đại sư Thạch Hồn nhìn phần đông thế lực, mỉm cười nói. Toàn thân xem ra rất hòa nhã, khiến người khác có cảm giác như gió xuân.

"Đương nhiên không có ý kiến".

"Đại sư Thạch Hồn nên chiếm giữ con đường đầu tiên".

Thấy thế, một số cường giả bỗng nhiên nói.

Họ thấy phía sau Thạch Hồn, mười lăm cường giả cấp độ vô địch Thế Giới Cảnh, còn có mấy trăm vị Thế Giới Cảnh đỉnh phong, thế lực khổng lồ như vậy làm sao họ dám đi lay động?

Đại sư Thạch Hồn mỉm cười hờ hững, liền chiếm giữ trước con đường, đáy mắt ông ta hiện lên vẻ khát khao.

"Quả căn nguyên Đế Cảnh". Trong lòng Thạch Hồn mong chờ.

Đế Cảnh? Đó là mưu cầu của ông ta, thế nhưng nếu không có quả căn nguyên Đế Cảnh, dựa vào bản thân ông ta, dường như không thể đột phá đến cảnh giới đó.

Vù!

Lúc này, trong nhóm người, đột nhiên lại có một trận xôn xao.

Dưới ánh mắt của mọi người, cây Sinh Mệnh mặt không thay đổi liền bước ra, trực tiếp đến trước con đường thứ hai vào thành Đế Uyên.

Bên cạnh ông ta, tổng cộng có chín vị cường giả, mà chín vị cường giả này, không có ai là vô địch Thế Giới Cảnh, mà là Thế Giới Cảnh đỉnh phong.

Ông ta chứ như vậy chiếm lấy con đường thứ hai, không nói gì, nhưng không cường giả nào dám ra tay.

"Quả nhiên, cây Sinh Mệnh chiếm lấy con đường thứ hai".

"Ông ta vậy mà lựa chọn chín vị cường giả Thế Giới Cảnh đỉnh phong, không có vô địch Thế Giới Cảnh".

"Cây Sinh Mệnh vẫn thật tự tin, ước chừng chín vị cường giả này cũng là ông ta dùng để có được ấn ký Đế giả, tùy ý có được chín người".

Đa số cường giả nhìn về cây màu trắng khổng lồ, thảo luận sôi nổi.

Bình Luận (0)
Comment