Nhưng bảo vật nơi này đều được các tộc lão kiểm tra rồi, không có khả năng để sót.
Trong lòng lẩm bẩm, trên mặt Diêm Ma vẫn mang theo vẻ tươi cười, nói: “Được, Diệp Tinh!”
Ông ta vung tay, sau đó thanh chiến đao cực lớn có chuôi đao rất dày này trực tiếp bay ra, bị ông ta đưa cho Diệp Tinh.”
“Tới tay!” cầm thanh chiến đao này trong tay, Diệp Tinh mừng thầm trong lòng.
Diệp Tinh không biết tại sao mảnh vỡ trong nhẫn không gian lại dao động, nhưng rõ ràng là mảnh vỡ này tồn tại một bí mật gì đó, chút điểm Không Nguyên vốn là tiện tay lấy được, sau đó đổi được một thanh chiến đao có chút thần bí, nhưng trong lòng Diệp Tinh rất vui.
“Xem xem có bí mật gì?”
Sâu trong đáy mắt Diệp Tinh có một tia mong đợi.
Thanh chiến đao này nhanh chóng được hắn thu lại, hợp lại một chỗ với mảnh vỡ đó.
Ong....
Trong tầm mắt của Diệp Tinh, mảnh vỡ này khẽ nổi lên dao động, sau đó khôi phục vẻ tĩnh lặng.
Diệp Tinh: “? ??”
Hắn cạn lời nhìn mảnh vỡ, hắn còn muốn xem sau khi mảnh vỡ và chiến đao chạm vào nhau sẽ có phản ứng gì, kết quả dao động một chút đã thôi?”
“Bẫy người!” Diệp Tinh lẩm bẩm trong lòng.
Có điều đã đổi rồi, tất nhiên Diệp Tinh không thể trả lại.
Sau đó, Diệp Tinh dùng tất cả số điểm Không Nguyên còn lại để đổi một thanh binh khí loại kiếm, tổng cộng hai món binh khí, điểm Không Nguyên trên người hắn toàn bộ đều tiêu hết.”
Sau khi đổi xong, mọi người rời khỏi cung điện.
“Được rồi, Diêm Ma, làm phiền đã lâu, chúng tôi cũng nên đi rồi.” Diệp Tinh nhìn Diêm Ma cười nói.
Nghĩ tới thu hoạch của bản thân, trong lòng Diệp Tinh vô cùng vui mừng.
Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh của hắn đã tiến bộ một bước cực lớn, thậm chí tương đương với trăm năm tu luyện!
Sự hiểu biết của hắn với kiểm trận Vạn Huyền cũng được nâng lên một đẳng cấp, hơn nữa nghiên cứu sâu về đạo kiếm quang đó, sau này kiếm trận Vạn Huyền của hắn sẽ càng mạnh.
Giống cung chủ Dương Vũ đã sáng tạo kiếm trận Vạn Huyền và sử dụng nói, thực lực chắc hẳn là mạnh nhất, những người khác sử dụng sẽ có chút kém hơn, nhưng Diệp Tinh không ngừng lĩnh ngộ, thậm chí có khả năng đạt tới đẳng cấp của cung chủ Dương Vũ!
Không chỉ như vậy, truyền thừa công kích này sẽ ảnh hưởng tới hắn rất lâu, sau này hắn sáng tạo ra công kích thuộc tính không gian, thuộc tính sinh mệnh cũng có một phương hướng rõ ràng.
Chỉ trong mười lăm năm ngắn ngủi, quả thực hắn đạt được một thu hoạch rất lớn tại nơi này.
“Haha, Diệp Tinh, ta tiễn ngươi.” Diêm Ma cười nói, dáng vẻ rất nhiệt tình.
Người trước mắt này là thiên tài tuyệt thế trăm ngàn năm có một, Diệp Tinh tu luyện tới giờ còn chưa tới trăm năm, tốc độ tu luyện như vậy có thể nói là nghịch thiên.
Mấy tộc lão Viêm Lăng trong tộc đã hạ lệnh, phải chiêu đãi Diệp Tinh thật tốt.
Mấy người nhanh chóng bay về phía cửa.
“Là nhân loại Diệp Tinh.”
“Trông có vẻ như hắn sắp đi rồi.”
“Aiz, lần này nhân loại giành được lợi ích lớn trong tộc ta, thật không cam tâm.”
“Tu luyện cho tốt đi.”
Rất nhiều thanh niên của tộc Không Nguyên lắc đầu, nhìn bóng lưng Diệp Tinh biến mất.
...
Nham thạch nóng chảy xung quanh sôi trào, nhưng không có bất cứ độ nóng nào, Diệp Tinh lặng lẽ nhìn cảnh tượng trước mắt.
Đây là Nhật Diệu Tinh, đường kính ước chừng bằng mười nghìn lần mặt trời, thế tích vô cùng lớn, trên đó có tộc Không Nguyên khủng bố sinh tồn.
Xuyên qua thông đạo dọc theo Nhật Diệu Tinh, rất nhanh ba người đã tới bên ngoài Nhật Diệu Tinh.
“Diệp Tinh, đây là lệnh bài của tộc ra, nếu sau này ngươi có thời gian, mang theo lệnh bài này trực tiếp tiến vào trong tộc là được.” Diêm Ma khẽ cười, nói.
Thứ này là Viêm Lăng ban tặng.
“Cảm ơn!” Diệp Tinh nhận lấy lệnh bài, khẽ cười, nói.
Nói không chừng một ngày nào đó hắn lại tới Nhật Diệu Tinh.
Nói vài câu, Diêm Ma liền quay lại bên trong Nhật Diệu Tinh.
Trong vũ trụ này, chỉ còn lại hai người Diệp Tinh và Mặc Uyên.
Vũ trụ xa xôi vô cùng lạnh lẽo, tối tăm, chỉ có Nhật Diệu Tịn đang tản ra ánh sáng không gì sánh được.
“Giờ Lâm Tiểu Ngư đang tiếp nhận truyền thừa, cần một thời gian rất dài.” Nhìn về khung cảnh phía xa, Diệp Tinh thầm nói.
Hiện giờ Lâm Tiểu Ngư cũng đang tiến nhận truyền thừa, hơn nữa thời gian rất dài, nếu không hắn đã lập tức đi tìm Lâm Tiểu Ngư.
“Hửm?”
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên trong lòng Diệp Tinh động một cái, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng vui mừng.
“Canh Kim trùng ra rồi!”
Trong nhẫn không gian của hắn, rất nhiều tức nhưỡng chất lên như núi, ý thức chìm vào trong đó, hoàn toàn có thể cảm nhận được linh lực nồng đậm bên trong.
Mà bên trên tức nhưỡng, có một bụi trúc cao hơn một mét, tản ra ánh sáng như kim loại, vô cùng sáng.
Ngoài ra, bên cạnh cây trúc trắng này, còn có năm cây trúc nhỏ hơn màu trắng, cao chưa tới 33 centimet.
Tổng cộng có sáu cây trúc, trông rất giống sinh mệnh thuộc tính kim.
Thời gian nháy mắt đã qua mười lăm năm, Canh Kim Trúc đã hoàn toàn ăn sâu vào trong tức nhưỡng, thậm chí trên rễ đã mọc ra cây Canh Kim Trúc mới.
Chỉ cần tức nhưỡng đủ, số Canh Kim Trúc này hoàn toàn có thể phát triển không ngừng, thậm chỉ sinh ra thành một vùng lớn.
Lúc này trên tức nhưỡng đã có một con sâu nhỏ bắt đầu xé ra một vết nứt, dần dần, có một con sâu to khoảng ngón tay cái xuất hiện.
Toàn thân con sâu nhỏ này màu trắng, trên người còn có những bó văn kì lạ màu đen, mặc dù trông chỉ chỉ nhỏ như ngón tay cái, nhưng phần miệng lại chiếm phần lớn cơ thể, hơn nữa răng trong vừa nhỏ vừa dày, dáng vẻ nhỏ bé, Diệp Tinh phát hiện số răng này phải lên tới cả nghìn cái, khiến cho người ta không rét mà run.
Theo sự xuất hiện, sự hung tàn trước đó cũng tản ra một chút.
“Đây là Canh Kim trùng ư?” ý thức của Diệp Tinh tra xét, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Canh Kim trùng thật.