Canh Kim trùng lúc bé chỉ lớn khoảng ngón tay cái, sau khi lớn có thể to bằng ngón tay cái.
Một tia ý thức tản ra, nhanh chóng tiến vào trong ấu thể Canh Kim trùng, hắn có thể cảm nhận được một luồng dao động ý thức cực kì nhỏ.
Không hề do dự, Diệp Tinh nhanh chóng lưu lại ấn kí linh hồn của mình trên ý thức của Canh Kim trùng này.
Canh Kim trùng khẽ vùng vẫy một lát, sau đó trên ý thức truyền tới tâm trạng lưu luyến.
“Thành công rồi!” Diệp Tinh mừng thầm.
Thu phục Canh Kim trùng rất khó, đây là một loại yêu trùng cực kỳ hung ác tàn bạo thời xa xưa, phát triển bình thường thì Canh Kim trùng trưởng thành có thể cắn vỡ lớp phòng ngự của cường giả Bất Tử Cảnh, số lượng đủ nhiều, có thể khiến cho bất kì cường giả Bất Tử Cảnh nào sợ hãi, thậm chí có thể sinh ra uy hiếp cho đại đạo chi chủ.
Vậy nên tất nhiên rất khó thu phục, cho dù đại đạo chi chủ thấy Canh Kim trùng đang lớn cũng khó mà thu phục được.
Nhưng Diệp Tinh lại không có vấn đề này, Canh Kim trùng vừa mới chào đời thu phục dễ như trở bàn tay.
“Chít chít!”
Dường như Canh Kim trùng nhẹ giọng kêu một tiếng, trong ý thức truyền tới khát vọng.
Nó đang hỏi Diệp Tinh rằng có thể ăn Canh Kim Trúc không.
Nhận được mệnh lệnh có thể từ ý thức của Diệp Tinh.
Vút!
Nháy mắt, con Canh Kim trùng này hóa thành một luồng sáng, nhanh tới mức gần như cực hạn, nháy mắt tới bên Canh Kim Trúc.
“Rột rột!” nó lập tức cắn một miếng, đôi mắt lớn chưa bằng hạt gạo lộ ra vẻ vô cùng hưởng thụ, trên thân còn tỏa ra ánh sáng yếu màu trắng.
Thức ăn của Canh Kim trùng rất nhiều, có điều chỉ có ăn Canh Kim Trúc mới có thể tiến hóa.
Sau khi cắn một miếng, trên cây Canh Kim Trúc này lộ ra một vết cắn, có điều Canh Kim trùng cũng lập tức bám trên Canh Kim Trúc, không động đậy nữa, dường như đang từ từ tiêu hóa.
Từ nhỏ tới khi hoàn toàn trưởng thành, cũng là một quá trình rất dài.
“Không biết bao giờ những con sâu khác mới phá kén nhỉ?” lòng Diệp Tinh mong đợi.
Sau khi hắn khống chế tất cả số kén sâu này, sau này Canh Kim trùng ra đời tất cả đều sẽ nghe theo mệnh lệnh của hắn.
Đợi tới sau này, chắc chắn Diệp Tinh sẽ có một đoàn quân Canh Kim trùng lớn!
Tất nhiên, hiện giờ còn cách đại quân Canh Kim trùng một đoạn đường rất dài, có điều mọi thứ đều đang phát triển theo một hướng tốt, chỉ cần có đủ thời gian!
“Hửm? Đã mười lăm năm trôi qua, linh trong đống tức nhưỡng này vẫn không giảm bớt chút nào?” Diệp Tinh kiểm tra một chút.
Linh lực trong đống tức nhưỡng như núi này dường như không hề thay đổi
Diệp Tinh không hiểu lắm về tức nhưỡng, hiểu biết về Canh Kim Trúc lại càng ít, Canh Kim Trúc phát triển cần tiêu hao bao nhiêu linh lực trong tức nhưỡng, hắn cũng không biết, có điều xem dáng vẻ hiện giờ, số linh lực tiêu hao trong tức nhưỡng rất ít.
Tất nhiên, Diệp Tinh hi vọng càng ít càng tốt.
Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Tinh thu ý thức trong nhẫn không gian lại.
“Diệp Tinh, chúng ta đi đâu?” Mặc Uyên hỏi.
“Trở về trái đất!” Diệp Tinh cười nói.
Nháy mắt đã rời khỏi trái đất mười lăm năm. Thời gian tiếp theo hắn chuẩn bị tu luyện cho tốt.
Mười năm truyền thừa trong tộc Không Nguyên, Đạo Tắc Sinh Mệnh và Đạo Tắc Không Gian của Diệp Tinh tiến bộ rất nhiều, thực tế trong đầu hắn vẫn còn rất nhiều cảm ngộ chưa kịp tiêu hóa.
...
Trên bầu trời thành phố Thượng Hải, một không gian truyền tống lóe lên, sau đó hai bóng người bay ra.
“Trở về rồi!” nhìn về phía từng kiến trúc như mộng ảo đó.
Khóe miệng lộ ra một nụ cười.
Đây là trái đất, là nơi mà cả đời này hắn phải bảo vệ.
“Tiếp theo, chắc chúng ta sẽ tu luyện trên trái đất một thời gian!” khóe miệng Diệp Tinh lộ ra một nụ cười.
Vút!
Cơ thể hắn lay động, lập tức bay về phía xa.
...
Trong biệt thự khổng lồ của Diệp gia, lúc này đã có rất nhiều người tụ tập lại đây. Trong đó có một chàng trai ngồi ở đó, trông mặt đúng là Diệp Phong.
Bên cạnh Diệp Phong có hai người, một nam một nữ, lúc này trong mắt hai thanh niên nam nữ này loáng thoáng hiện lên sự kích động.
“Hội trưởng Diệp, hôm nay Diệp Tinh đại nhân trở về hả?” chàng trai có chút bứt rứt không yên, lúc lâu sau nhìn về phía Diệp Phong, không nhịn được hỏi.
“Ừm.” Diệp Phong cười gật đầu, ánh mắt cậu nhìn về phía bầu trời, xem xem có phi hành khí hay không, sau đó thu tầm mắt lại, cười nói: “Lăng Phong, bình thường không phải em rất chững chạc hả? Việc này em đã hỏi mấy lần rồi đó.”
Chàng trai Lăng Phong xoa đầu, ngượng ngùng nói: “Đó là Diệp Tinh đại nhân đó.”
Người mà bọn họ sùng bái nhất là Diệp Tinh, căn bản trong lòng không giữ được bình tĩnh.”
“Đến tận bây giờ em vẫn chưa được nhìn thấy Diệp Tinh đại nhân thật, gặp được em nhất định phải tìm Diệp Tinh đại nhân xin chữ kí, sau đó chụp ảnh chung.” Bên cạnh, cô gái nắm chặt nắm đấm, nhìn lên bầu trời với vẻ mặt ao ước.
Soạt!
Lời vừa nói xong, bỗng nhiên trên bầu trời có một ánh sáng nhanh chóng bay tới, tốc độ nhanh tới cực hạn, nháy mắt đã xuất hiện bên trên biệt thự.
Có điều ánh sáng đó cũng biến mất trong nháy mắt, một bóng người xuất hiện.
“Anh!” Nhìn thấy bóng người đó, Diệp Phong vội vàng hô lên.
“Tiểu Tinh trở về rồi đó à.” Diệp Kiến An nghe thất tiếng của Diệp Phong, bước ra ngoài nhìn con trai mình, cười nói: “Tiểu Tinh, em trai có việc tìm con.”
“Tìm con?” Diệp Tinh nhìn về phía Diệp Phong, cười nói: “Diệp Phong, có việc gấp gì hả?”
Theo lí mà nói thì hắn vừa mới trở về, Diệp Phong sẽ không ở nơi này tìm hắn, chắc hẳn có việc gấp gì đó.
“Anh, việc rất đơn giản.” Diệp phong sắp xếp lại suy nghĩ một chút, vội vàng nói: “Chẳng phải trái đất chúng ta mỗi năm đều tổ chức sự kiện võ đạo à?”
Diệp Tinh nghe vậy gật đầu.