Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 612

Diệp Trần nghe được điều này cũng không thể không đến hơi có chút kinh ngạc, thiên phú của Chúc Tiểu Bạch này đã được coi là cực kỳ tốt, thiên phú của vị đại ca kia, vậy mà còn cao hơn so với hắn rất nhiều, có lẽ hoàn toàn chính xác không phải là một nhân vật đơn giản.

Đương nhiên, dù cho là thiên tài tuyệt đỉnh trong Tu Chân giới, cũng không có cách nào đánh đồng với một đời Cuồng Đế sống lại, cho nên Diệp Trần chỉ hơi kinh ngạc qua đi thì cũng không cảm thấ có cái gì.

"Vậy đại ca của ngươi hắn bây giờ đang ở nơi nào?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Chúc Tiểu Bạch lập tức xệ xuống, nói:

"Ta cũng không biết! Ba năm trước đây, hắn vì tìm kiếm đột phá thì đã một thân một mình rời khỏi Hỏa Thần tông, ta tìm hắn rất lâu rồi đều không có tìm được, có người nói hắn đã rời khỏi Bồng Lai tiên đảo, tiến về Thế Tục giới, cho nên ta mới có thể đi tới Thái Sơ thành, đáng tiếc ta không có lệnh bài thông hành cho nên không có cách nào tiến vào Thế Tục giới..."

Thái Sơ thành chính là tòa thành trước đó mà hai người gặp nhau, là lối vào Thế Tục giới của Bồng Lai Tiên giới.

Diệp Trần trầm ngâm một lát, "Nếu như ngươi thật muốn đi Thế Tục giới tìm đại ca của ngươi, chờ ta giải quyết Dược Vương tông thì mang ngươi cùng rời đi!"

Chúc Tiểu Bạch lập tức mừng rỡ, sau đó lại là mặt mũi đầy vẻ lo lắng, "Ân công, Dược Vương tông kia tuy rằng ở bên trong ngũ đại tông môn có thực lực yếu nhất, thế nhưng dù sao cũng là một trong ngũ đại tông môn, Thái Thượng trưởng lão Dược Vương tông tên là Vân Thiên Thu, nghe nói một thân tu vi sớm đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, hơn nữa Dược Vương tông lại am hiểu luyện thi chế độc, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, chỉ dựa vào lực lượng một mình ngươi, chỉ sợ chưa chắc sẽ là đối thủ của bọn chúng a!"

Diệp Trần cười ha ha một tiếng, không nói tiếng nào.

Chúc Tiểu Bạch thấy Diệp Trần căn bản không nghe lời khuyên của mình cũng không thể làm gì, trong lòng thầm nghĩ, "Lấy tuổi của hắn xem như ngang với tuổi của đại ca thiên tài của ta, tu vi chỉ sợ cũng có hạn, chỉ sợ ngay cả sương máu khí độc xung quanh Dược Vương cốc đều không vượt qua nổi, chờ sau khi hắn ăn đau khổ, ta lại khuyên hắn cũng không muộn!"

...

Sau đó, Chúc Tiểu Bạch chỉ đường, Diệp Trần ngự kiếm phi hành, dùng gần nửa ngày trọn vẹn vượt qua mấy ngàn dặm, cuối cùng cũng đã tiến vào trong phạm vi thế lực của Dược Vương tông.

"Ân công ngươi xem! Đám sương máu bao quanh phía trước kia chính là Dược Vương cốc sào huyệt của Dược Vương tông!"

"Theo như lời kể thì trong Dược Vương cốc thì khí độc vốn có trăm dặm, về sau lại được người của Dược Vương cốc lấy các loại độc dược tiến hành bồi dưỡng, tạo thành sương máu khí độc bây giờ, người bình thường chỉ cần hít vào một ngụm khí độc, thì toàn thân sẽ nát rữa ra mà chết!"

Nói đến đây, trên mặt của Chúc Tiểu Bạch cũng lộ ra vẻ mặt rất kiêng dè, sau đó lại thở dài nói:

"Nếu như đại ca ta có mặt ở đây thì tốt, Ngự Hỏa Tâm kinh của Hỏa Thần tông ta là khắc tinh độc công của Dược Vương tông, cũng chính vì vậy mà Dược Vương tông vẫn luôn thèm nhỏ dãi môn thần công này của tông môn chúng ta, cho nên mới luôn luôn nghĩ trăm phương ngàn kế muốn tiêu diệt Hỏa Thần tông chúng ta..."

Diệp Trần nghe vậy cũng không thể không nhẹ gật đầu, "Cao thủ Dược Vương tông phần lớn tu luyện là công pháp thuộc tính Mộc, Hỏa khắc Mộc, dùng Hỏa công đối phó khí độc, hoàn toàn chính xác có thể nói là làm ít công to!"

Cùng lúc nói xong lời này, Diệp Trần kéo Chúc Tiểu Bach, thân thể nhoáng một cái đã lao xuống dưới hướng sương máu khí độc kia.

"Không được!"

Chúc Tiểu Bạch lập tức khẩn trương, thế nhưng hắn căn bản không kịp, cũng không có năng lực đi ngăn cản, đành phải toàn lực vỗ ra một chưởng:

"Liệt Diễm chưởng!"

Ầm!

Một chưởng này của Chúc Tiểu Bạch đánh ra, chưởng kình như là liệt hỏa, trong nháy mắt đập tan một mảng lớn sương máu khí độc ở phía trước.

Đáng tiếc, lúc này hai người tiến vào trong khí độc là có phạm vi trăm dặm xung quanh đều là khí độc, quá dày đặc, chẳng mấy chốc lại vây quanh hai người vào trong đó một lần nữa.

Rầm rầm rầm!

Chúc Tiểu Bạch rơi vào đừng cùng, đành phải liên tiếp huy chưởng, liều mạng ngăn cản khí độc xung quanh.

Mà Diệp Trần ở một bên lại giống như người không việc gì, tiếp tục từ từ tiến lên.

"Không tốt! Ân công, Liệt Diễm chưởng của ta còn chưa có tu luyện tới nơi tới chốn, ta đã không chịu nổi, chúng ta vẫn là trước tien lui ra ngoài lại nghĩ biện pháp khác a?"

Chúc Tiểu Bạch giữ vững được một lúc thì đầu đã đầy mồ hôi, nhịn không được lớn tiếng kêu lên.

Diệp Trần mỉm cười, "Tuổi ngươi còn nhỏ, Hỏa công cao minh như thế này cũng coi là rất hiếm thấy!"

Nói xong lời này, Diệp Trần tâm niệm vừa động.

Oanh!

Từ trong cơ thể Diệp Trần phát ra một đoàn hỏa diễm màu đỏ, tự động hình thành một cái lồng năng lượng, bao khỏa hai người vào trong đó, khí độc xung quanh lập tức cũng không còn cách nào tới gần hai người một chút nào.

Chúc Tiểu Bạch thấy cảnh này thì hai mắt lập tức trợn lên thật lớn, vừa mừng vừa sợ, "Ân công, không nghĩ tới hỏa công của ngươi cũng lợi hại như thế! Hỏa diễm này của ngươi là gì? Dường như hoàn toàn khác biệt với hỏa diễm của Hỏa Thần tông chúng ta, để cho người ta không tự chủ mà cảm thấy được hốt hoảng trong lòng!"

Hai tay Diệp Trần chắp sau lưng, vừa chậm rãi tiến lên vừa lên tiếng nói:

"Ta đây là Tam Muội chân hỏa!"

"Cái gì!"

Chúc Tiểu Bạch nghe vậy thì hai mắt lập tức trừng lên một cái, trên mặt lộ ra nồng đậm sợ hãi lẫn vui mừng, "Đây chính là Tam Muội chân hỏa trong truyền thuyết, danh xưng có thể đốt sạch vạn vật? Loại thần hỏa thượng cổ này không phải nói sớm đã thất truyền rồi sao?"

"Ta cũng chỉ là ở trong cổ tịch của Hỏa Thần tông chúng ta mới đọc được một số tin tức liên quan đến thần hỏa này!"

"Nghe nói hỏa này người tu luyện nhất định phải tu luyện tinh, khí, thần, ba đạo nguyên khí bản nguyên làm mối dẫn, hơn nữa phương pháp tu luyện cực kỳ hà khắc, Hỏa Thần tông một mạch chúng ta, cũng chỉ có Chúc Dung đại thần ở thời kỳ thượng cổ mới thông thạo loại hỏa này..."

Chúc Tiểu Bạch này tuy tuổi không lớn lắm, nhưng kiến tức cũng rất không tầm thường, vậy mà nói đạo lý rõ ràng.

Diệp Trần lập tức đối với hắn càng thêm yêu thích, không thể không cười nói:

"Chỉ là Tam Muội chân hỏa mà thôi, cũng không có lợi hại như ngươi nói vậy, nếu như ngươi muốn học, về sau ta dạy cho ngươi!"

Chúc Tiểu Bạch lập tức ngây ngẩn cả người, "Ân công, không phải ngươi đang nói đùa với ta chứ? Ngươi thật nguyện ý truyền Tam Muội chân hỏa cho ta?"

Diệp Trần cười ha ha một tiếng, "Diệp Cuồng Tiên ta nhất ngôn cửu đỉnh, chỉ cần ngươi nguyện ý bái ta làm thấy, chỉ là Tam Muội chân hỏa đây có tính là gì? Tương lai ta có thể mang sở học suốt đời của ta đều truyền thụ cho ngươi!"

Thiên phú của Chúc Tiểu Bạch rất tốt, hơn nữa nhân phẩm cũng rất tốt, so với mấy tên đồ đệ mà Diệp Trần nhận được trước đó cũng mạnh hơn rất nhiều, cho nên lại động tâm tư thu đồ.

Tuy nhiên, để Diệp Trần không có nghĩ tới là, Chúc Tiểu Bạch cân nhắc một lát, thế mà lắc đầu, "Không được! Ân công, tạm thời ta còn chưa thể đáp ứng ngươi, ta phải tìm được đại ca của ta trước, phải được sự đồng ý của hắn mới được!"

Diệp Trần ngay lập tức sửng sốt, không thể không cười lắc đầu, "Được rồi, tùy ngươi!"

...

Ngay vào lúc hai người đang chậm rãi đi qua sương máu khí độc, cùng lúc đó ở bên trong Dược Vương tông, "Tông chủ đại nhân, hành động lần này, chúng ta vậy mà tổn thất hai vị trưởng lão, lại thêm Hạ Hầu trưởng lão trước đây, món nợ này ta cần phải tính toán với tiểu tử kia thật tốt!"

Người nói chuyện chính là một ông lão tóc tai râu ria đã bạc hết.

Mà lúc này, ở bên ghế phía trên, có một người đàn ông trung niên có chút uy nghiêm đang ngồi ngay ngắn ở trên đó, "Công Tôn trưởng lão yên tâm! Chúng ta tuy rằng tổn thất không nhỏ, tuy nhiên cuối cùng cũng bắt được tỷ tỷ của tên tiểu tử kia, căn cứ tình báo điều tra được trước đó, chỉ cần nữ nhân này ở trong tay chúng ta, tên kia khẳng định sẽ tự chui đầu vào lưới, chỉ cần hắn bước vào Bồng Lai tiên giới, cho dù có bản lĩnh lớn bằng trời cũng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!"

P/S: Ta thích nào....Chương thứ 5
Bình Luận (0)
Comment