Trừ Ta, Toàn Tông Môn Đều Là Diễn Viên

Chương 10 - Đại Sư Huynh Lại Khóc

Hồng Nguyệt Tâm dẫn Trường An tới một thác nước sau núi.

"Ồ, sư đệ chẳng lẽ cảm thấy mình đã luyện khí tầng hai, cảm thấy không cần học thêm gì nữa nên sáng không đến tìm ta, mà phải bắt người làm sư tỷ như ta tìm đệ." Hồng Nguyệt Tâm âm dương quá khí nói ra.

"Ây, sư tỷ hiểu nhầm, hôm qua đại sư huynh nói với đệ, tu hành cần thời cơ, thời cơ chưa đến không cần đi tìm." Trường An một mặt vô tội nói ra.

Trường An biết tính tình vị sư tỷ này nóng nảy, nếu là như vậy phải một đấm tiễn hắn đi chứ, nhưng sao giờ này trong giọng nói có chút hờn dỗi, quả nhiên là con gái, tâm tình khó đoán.

Nghe Trường An nói vậy thì Hồng Nguyệt Tâm giật mình, sau đó híp mắt lại, thì ra là đại sư huynh, sư huynh nhát việc nên cố ý muốn làm hư tiểu sư đệ đây mà.

"Được rồi, công pháp của ta là sẽ không thể truyền dạy cho đệ được, đó là quy định của nhà ta, nhưng trong lúc ta du lịch, tình cờ nhặt được một quyển công pháp luyện thể, tuy có nửa cuốn nhưng đây là công pháp phòng ngự, có thể luyện tới Kim Đan."

Hồng Nguyệt Tâm khẽ vuốt cằm. Trường An thì cảm giác tê, không ngờ sư tỷ lại keo kiệt đến vậy, phải biết hôm qua Trường An chính là được đại sư huynh truyền cho kiếm pháp cao thâm, ảo diệu, mà đại sư huynh tu vi có thể là Độ Kiếp cất bước.

Còn tam sư tỷ này thế mà lại chỉ truyền cho một bộ công pháp, còn chỉ luyện tới Kim Đan.

Hồng Nguyệt Tâm nhìn thấy Trường An nhìn mình bằng ánh mắt ghét bỏ, lấy làm kì lạ.

Mặc dù công pháp luyện thể chỉ có nửa cuốn, nhưng có thể tu đến Kim Đan, nếu đặt bên ngoài có thể là gió tanh mưa máu, nhưng nhìn như vị sư đệ này có vẻ không thích lắm.

Nếu giờ này Hồng Nguyệt Tâm có thể đọc được suy nghĩ của Trường An, có thể là một đấm tiễn hắn đi gặp đại đạo sớm. Phải biết trong tông môn đều đang muốn diễn với Trường An, chỉ có Hồng Nguyệt Tâm là muốn chân tâm thật ý dạy vị sư đệ này. Vì sau khi nghe sư tôn nói tiểu sư đệ không có linh căn, Nguyệt Tâm biết chỉ có thể đi con đường luyện thể hoặc chuyển qua tu Võ phu.

"Khụ khụ, công pháp có tên là "kim cương hộ thể", chính là khi luyện thành, có thể đỡ được một chưởng của cao thủ Nguyên Anh."

Thấy Trường An vẫn cứng đờ đứng đó, vẻ mặt không có gì là yêu thích. Mặt dù nàng cố ý nhấn mạnh câu sau là có thể đỡ được một chưởng Nguyên Anh.

Ở tu tiên giới, Nguyên Anh cũng được xem như cao thủ, có thể khai tông lập phái, xưng là chân quân, nàng khi đó bị truy sát qua, nhờ có chiêu này mà tránh thoát được nạn. Nhưng không nhờ hôm nay lại bị khinh bỉ. Hồng Nguyệt Tâm nghiến răng nghiến lợi nói:

"Để ta biểu diễn cho đệ xem, ta sẽ điều chỉnh tu vi xuống giống như đệ, đệ có thể dùng toàn lực đánh vào ta."

"Nhưng mà sư tỷ, đệ chỉ mới theo đại sư huynh luyện kiếm, vẫn chưa học được các chiêu thức khác, trong tay vẫn là không có kiếm a." Trường An chân thành nói ra.

Hồng Nguyệt Tâm giật mình, thấy sư đệ này nói cũng đúng.

"Đợi sư tỷ một lát, sư tỷ mang kiếm về cho đệ." không đợi Trường An trả lời, Hồng Nguyệt Tâm bay đi.

Người ở tông môn này đều có sở thích kì lạ, chính là nói ra nhưng không đợi người khác trả lời lại liền đi mất.

...

Lúc này Lưu Phi đang ngáy ngủ o o, đêm qua vì mộng tưởng nhà mới sụp đổ, nên phải tới gần sáng Lưu Phi mới có thể nhắm mắt ngủ.

Đúng lúc này, bỗng nhiên cánh cửa chính sứt ra bay về phía trên giường Lưu Phi. Đang ngáy ngủ Lưu Phi bỗng nhiên mở to mắt sau đó né về một bên rút kiếm ra.

"Ai, kẻ nào muốn ám sát ta."

"A, tốc độ phản xạ của sư huynh làm sư muội kính nể, giờ này còn nằm trên giường, chẳng trách có thể làm hỏng tiểu sư đệ mới đến này."

Từ ngoài truyền vào tiếng nói dễ nghe như kèm theo chút châm chọc, chính là sư muội Hồng Nguyệt Tâm.

Hôm nay Lưu Phi thấy sư muội thay bằng bộ quần áo luyện võ, mặt thì đầy sát khí, thế là thu kiếm vào vỏ, rồi chạy ra nói:

"Thì ra nguyên lai là sư muội, sư muội đến tìm huynh có chuyện gì?".

"Hừ, đến đây mượn sư huynh thanh kiếm". Không đợi Lưu Phi đồng ý, Hồng Nguyệt Tâm bằng tốc độ mắt thường khó thấy cướp lấy thanh kiếm rồi bay đi, dù sao nàng tu vi cũng là Kim Đan tầng chín, một Trúc Cơ như Lưu Phi làm sao chống trả nổi.

Quá quen với tính tình của sư muội nhà mình, Lưu Phi cũng coi như là thôi, nhưng một người luyện thể như sư muội, mượn kiếm mình làm gì.

Đang lúc muốn đi ngủ lại thì vẻ mặt Lưu Phi cứng đờ.

"Cửa phòng ta đâu, cửa phòng ta đâu rồi".

Nhìn thấy lúc nãy lúc mình né đi, cửa phòng đã tan nát, lòng Lưu Phi cũng đã tan nát theo.

..

Trường An thấy tam sư tỷ bay về, trước sau chỉ cách mấy phút. Thấy trên tay sư tỷ mang theo một thanh kiếm, nhìn tên Phong Sương. Trường An biết đây là kiếm của đại sư huynh.

Trường An cảm động, phải biết đối với một vị kiếm tu, kiếm như mạng của mình, nhưng hôm nay sư huynh lại có thể cho hắn mượn kiếm, có thể nói đại sư huynh yêu thương đồng môn như thế nào.

Hồng Nguyệt Tâm lạnh lùng quăng kiếm đưa cho Trường An, sau đó điều chỉnh tu vi xuống, đứng thế trung bình tấn, nói:

"Tới đi"

"Sư tỷ phải cẩn thận a, kiếm này của sư đệ uy lực vô cùng, có thể làm tổn thương sư tỷ."

Nghe Trường An nói vậy, Hồng Nguyệt Tâm khinh thường, phải biết chiêu thức này phòng ngự uy lực cực cao, cho dù hạ xuống cảnh giới vẫn như cũ rất mạnh. Cho dù Trúc Cơ cũng khó lòng đánh vỡ, nói gì tới một tên Luyện khí tầng hai. Nhất định là đại sư huynh làm hỏng sư đệ, cho nên trong đầu sư đệ mới có ý nghĩ đó.

Trường An lúc này không khách sáo, vận dụng linh lực đưa vào kiếm, một kiếm trảm ra.

Đang lúc cười thầm trong bụng, Hồng Nguyệt Tâm lúc này cảm nhận được gì đó, nội tâm hoảng hốt.

"Mẹ nó, đây là uy lực một kiếm mà luyện khí tầng hai có thể bộc phát ra, kiếm này uy lực đã có thể tiếp cận Trúc Cơ tầng 7, 8."

Khá lắm tiểu sư đệ, vậy mà giả heo ăn thịt hổ, che giấu cảnh giới. Hồng Nguyệt Tâm không thể để mất mặt trước mặt tiểu sư đệ được, thế là cảnh giới điều chỉnh trở lại ban đầu.

Trường An lúc này lo sợ sư tỷ bị thương nên cũng không dám phát ra toàn lực, phải biết chiêu này đại sư huynh nói là có thể xé nát bầu trời. Mặc dù Trường An chỉ học được da lông, nhưng uy lực vẫn là kinh khủng.

Nhưng Trường An đã nghĩ quá nhiều, kiếm khí bay tới người tam sư tỷ rồi biến mất, không làm tổn hại một cộng lông trên người sư tỷ.

Trường An lúc này mới nhìn ánh mắt khác về Hồng Nguyệt Tâm, thì ra sư tỷ mạnh mẽ như thế.

"Thật mạnh kiếm khí, chút nữa lật xe", Hồng Nguyệt Tâm thong dong đi về phía Trường An.

"Không tệ, nhưng còn quá yếu".

Nghe sư tỷ nói như vậy, Trường An trong lòng càng thêm tin chắc sư tỷ tu vi đã đạt đến độ cao khó dò. Chắc chắn công pháp không thể làm được hiệu quả như thế, chính là do sư tỷ cải tiến nên mới có uy lực như vậy.

"Sư đệ nghe trong sách nói, có một tên hoàng tử triều đại trước bị triều đại hiện tại truy sát, không may rơi xuống vách núi, nhặt được công pháp luyện thể, từ đó luyện được thần công trở về báo thù, nghe đồn từ sau khi vị hoàng tử đó luyện thành, một mình chống lại một nước, sau này còn lấy thân hóa thành hỗn độn, trở thành thiên đạo."

Bình Luận (0)
Comment