Trung Học Mỹ Nữ

Chương 75

Tạ Phi Thiên sợ hết hồn, úi chuyện gì xảy ra vậy? Mới vừa nảy nhìn vào trong camera chỉ nhìn thấy có Vương Bân cùng người phụ nữ kia quần nhau trong phòng, mới có mấy phút, ở đâu lại lòi ra một cái Ngưu ca hả?

Tạ Phi Thiên đột nhiên giương mắt vào nhìn trong phòng quét mắt qua một cái, cảnh tượng trước mắt thật sự,thật sự làm hắn muốn té ngữa, sợ hết con mẹ hồn luôn.

lúc này trong căn phòng nho nhỏ lại chen lấn cả đống người, đếm sơ sơ, thậm chí có tới gần chục người.

Trong căn phòng này bắt mắt nhất, có hai nơi, một nơi là Vương Bân trần truồng chỉ bận cái tiểu nội khố đang nhìn hắn hoảng hốt,

một nơi khác chính là cạnh giường, một người đàn ông trần truồng đầu trọc lóc, đang đưa lưng về phía cửa, lúc này người đàn ông kia hai tay đang sờ bóp cái mông nữ nhân, cả người thì ra sức thúc vào phầm phập.

Mà còn lại mấy người thanh niên đứng xung quanh kia, cơ hồ đều vây quanh quanh trố mắt nhìn, miệng nuốc nước miếng ực ực.

Đông nhỉ, nếu như mình mở ra dị năng phục chế, có đánh lại không ta, Tạ Phi Thiên âm thầm suy nghĩ một chút thực lực hai bên, trong lòng hơi định.

Ngưu Siêu cũng không nghĩ tới lại có người phá cửa mà vào, quay đầu lại đúng dịp thấy Tạ Phi Thiên một quyền đem Vương Bân đánh ngã xuống đất, sau đó khép cửa phòng lại.

Chỉ có một người sao, vẫn giống như bọn hắn tìm Vương Bân gây phiền toái.

Ngưu Siêu thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại, kế tục thúc vào người nữ nhân.

"Ngươi cứ đánh người, ta làm chuyện của ta, chỉ là chớ đem hắn giết chết, hắn cái mạng của hắn để cho ta, ta cũng có một món nợ tìm hắn tính toán." Ngưu Siêu miệng nói với Tạ Phi Thiên cũng không thèm quay đầu lại.

Nghe nói như thế, Vương Bân sắc mặt trở nên trắng bạch không còn giọt máu.

"Ngưu ca, ngươi không thể cứ như vậy, hắn chính là Tạ Phi Thiên, ta đưa tiền để cho ca xử hắn đấy."

Ngưu Siêu quay đầu lại, trở tay mộ tát mạnh quất tới mặt Vương Bân.

"Con em ngươi, chỉ mấy triệu của ngươi, nhưng làm hại ta năm, sáu người huynh đệ tiến vào cục cảnh sát, ta đánh chết mẹ ngươi chứ ở đó nói.!"

Một tát này, triệt để đem Vương Bân hiểu ra, Ngưu Siêu dĩ nhiên cũng là tìm đến mình để tính sổ!

Ngưu ca? Nguyên lai ngươi chính là Ngưu ca ah, đúng lúc, chờ ta coi, ta xong chuyện nợ nần với Vương Bân, liền món nợ của ngươi cũng tính luôn một lượt đi.

Tạ Phi Thiên trong lòng đã định, không tiếp tục nói nữa, hướng về Vương Bân đang nằm trên đất đi tới.

"Tạ Phi Thiên, ngươi là làm sao tìm tới được nơi này?" Vương Bân sợ hãi không ngớt, từ lúc trận đánh ở trường học, Tạ Phi Thiên cũng đã làm hắn sợ hãi rồi, lúc này nơi nào còn có lá gan phản kháng?

"Mẹ ngươi nói cho ta biết!" Tạ Phi Thiên hai bước vọt tới, nhắm ngay bản mặt, "Đùng" ở trên mặt Vương Bân bây giờ in lên một cái dấu giày.

"Dám đụng tới cô giáo ta, ta đánh ngươi má nhìn không ra."

"Ah..." Vương Bân hét thảm một tiếng, lăn mấy vòng trên đất.

"Ngưu ca, cứu ta, Tạ Phi Thiên hắn cũng sẽ gây phiền phức cho các ca đấy." Vương Bân kêu thảm, hi vọng đạt được Ngưu Siêu cứu viện.

"Ha ha, ngươi coi ai cũng giống ngươi ngớ ngẩn sao? Ngươi nói một mình hắn tìm chúng ta chín người đứng đây để gây phiền phức?" Ngưu Siêu khinh thường liếc Vương Bân đang nằm trên đất một cái, sau đó quay lại tiếp tục va chạm với người phụ nữ kia.

"con mẹ ngươi, dám kêu người đến phá nhà ta, ta đá cho ngươi thành thái giám!" Tạ Phi Thiên đuổi theo, một cước lại nhắm ngay nội khố của Vương Bân đá vào.

"Ah..." Vương Bân lại là một tiếng kêu thảm thiết, càng vang dội hơn.

Nghe được Vương Bân nằm dưới sàn từng tiếng từng tiếng kêu thảm thiết, trên giường người phụ nữ kia lại càng thêm hưng - phấn, tựa hồ cùng Vương Bân đáp lời nàng cũng như phát ra từng tiếng cao - cổ họng gào thét."Ah... Sảng khoái, sảng khoái, sướng lại dùng sức đi nào, đâm ta, dùng sức đâm mạnh, ah..."

Người phụ nữ kia cái mông không ngừng uốn éo tự cọ sát lấy, từng luồng từng luồng nhơm nhớp dịch trắng ngà theo Ngưu Siêu lần lượt ra vào mà chảy ra,

lần này dịch nhớp cực điểm cảnh tượng để bảy tám tên côn đồ cắc ké nhìn đến nổi con ngươi muốn lồi ra ngoài, có hai, ba cái còn không nhịn được đưa tay thăm dò vào trong đũng quần, dùng bàn tay không ngừng vuốt an ủi huynh đệ của mình.

"Ah..." Vương Bân kêu thảm thiết tiếp tục đâm kích thần kinh của nàng, nàng giống như là ăn thuốc lắc vậy đem mái tóc dài màu nâu lắc theo nhịp rối xõa cả lên, trong miệng y y nha nha kêu những tiếng đầy mê sảng, trên ngực treo hai quả đào tiên to tròn cũng không ngừng đong đưa như sắp rớt ra.

Một tên côn đồ cắc ké đang sờ sờ quần mình cuối cùng cũng nhịn không được nữa, xoạt một tiếng kéo ra khóa quần của hắn, luống cuống tay chân thả ra huynh đệ của hắn đang nước chảy ròng ròng, tay lia lịa một trận xốc lên liên hồi, một luồng chất lõng sệt trắng bắt ra, phun lên người phụ nữ kia đầy đầu đầy mặt đều là chất lõng sệt.

Có người mở đầu, ắc có người dẫm vào vết xe đổ, mấy tên đang đứng này nước miếng đã chảy thành dòng, dồn dập kéo ra khóa kéo, nhắm ngay người phụ nữ kia toàn bộ phun vào, chỉ chốc lát sau, trên người nữ nhân kia tựa đầy dịch nhầy như nhựa thông vậy, đầy người đều là từng dòng nhơm nhớp trắng đục dịch tinh.

Mé ơi, đám quần này còn là con người không vậy? Tạ Phi Thiên liếc mắt một cái, suýt chút phun cả bữa tối ra mẹ rồi, mẹ nó, chờ xíu nữa ta cho tụi ngươi xem khích thích.

Tạ Phi Thiên không còn dám nhìn về bên đó nữa, tiếp tục phát tiết lửa giận lên người Vương Bân.

"Tùng tùng tùng" cửa phòng đột nhiên bị người hung hăng gõ, một âm thanh đàn ông chua chát ở ngoài cửa hô:

"Các ngươi khiêm tốn một chút có được hay không? Còn để cho người ta ngủ hay không hả? Định mệnh, cái đồ thiếu văn hóa, bất lịch sự"

Mẹ nó, hét to quá quấy nhiễu hàng xớm! Tạ Phi Thiên đưa tay lên giường cầm một mảnh vải mền, vò thành một cục, nhén vào trong miệng Vương Bân.

"Này thì to mồn, ta cho ngươi la làng nữa này!"

"Không muốn ah, đừng bịt miệng ta, đây là con nhỏ bên kia bên kia... Ô... Ô" Vương Bân hoảng sợ hô to, nhưng là câu nói này vẫn chưa nói xong, thì miệng của hắn đã bị chặn lại.

Trong khoảng thời gian ngắn, trong căn phòng nho nhỏ hai trận chiến tranh hoàn toàn khác nhau đang một lượt diễn ra, một bên đầy máu tanh bạo lực, một bên là bạc đãng tiêu hồn, tuy nhiên lại kỳ dị hòa hợp lẫn nhau chiếu rọi, đâm kích vào thần kinh của mọi người.

Người ta nói đúng sex mà có bạo lực nữa thì quá khích thích người khác, đám tiểu đệ của Ngưu Siêu hai mắt cứ đảo qua hai bên chiến trường liết qua liết lại, tay thì quay quay "súng" kích thích tâm tình quá đi.

Tạ Phi Thiên liếc nhìn Vương Bân đang nằm trên đất không ngừng run rẩy, lúc này Vương Bân, đã hoàn toàn tìm không ra một chổ da thịt lành lặng, đập vào mắt là một người bầm đen, đều là bầm tím vết thương chi chít, cái kia lúc đầu cũng coi là gương mặt có chút hào hoa phong nhã, lúc này đã hoàn toàn không phân biệt không nhận ra dáng dấp ban đầu rồi,

con mắt mũi miệng, toàn bộ đều sưng lên, như một miếng bánh mì hư làm người ta không dám nhìn nhiều, mặt cũng thành như cái đầu heo luôn rồi.

"Ah..." Ngưu Siêu giống như chó đực phát tình thét lên ầm ĩ, tay hắn vỗ bành bạch mạnh bạo lên mông hông của người phụ nữ kia dưới thân cũng ra sức mạnh mẽ hơn đương nhiên là sắp ra rồi.

Nhưng khi khuôn mặt hắn đã đỏ lừ, muốn phun ra toàn bộ tinh hoa vào người phụ nữ kia thì, một bàn tay cứng rắn như móng vuốt sắt đặt lên bả vai của hắn, cứ như vậy kéo một cái mạnh, lôi hắn ra khỏi người phụ nữ kia.

Trên giường nữ nhân hai mắt nhưng vẫn cứ đăm đăm, đầu cuối xuống nằm lên trên giường, hai chân quỳ gối trên giường cũng hơi hơi kép lại, một luồng chất thủy lỏng cũng theo đồ vật kia của Ngưu Siêu phóng ra ngoài bay ra. Xem ra nàng đúng là sướng rồi, đang lên đỉnh rồi.

"Cmn, ai, mẹ nó muốn chết sao!" Ngưu Siêu thân thể chưa đứng vững, liền bắt đầu chửi ầm lên rồi.

Ở chổ thời gian đang chín mùi muốn phun ra lên đỉnh, phóng tinh hoa, dù là ai trong tình cảnh này mà bị quấy rầy cũng muốn điên lên luôn ấy chứ.

"Ngươi thì sướng rồi, còn ta nhưng rất khó chịu!" Tạ Phi Thiên một quả đấm mốc lên má trái của Ngưu Siêu, sau đó nhắm ngay tiểu huynh đệ đang cương cứng của Ngưu Siêu đá vào một cái, mọi người ở đây phảng phất nghe được một tiếng nhỏ bé "Răng rắc" vang lên,

liền thấy Ngưu Siêu cái kia huynh đệ lúc nãy đứng thẳng như côn kiêng cường như trụ chống trời đâm phá chín tầng mây,

trong nháy mắt gấp cong lại một cách kì lạ, đứt đoạn mất rồi sao? Nhìn thấy cảnh này mấy tên côn đồ cắc ké không khỏi tự hít hà nhăn mặt dùng tay che đi huynh đệ bọn hắn cứ sợ Tạ Phi Thiên sẽ bay tới đá bọn hắn.
Bình Luận (0)
Comment