Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1081 - Chương 1081 - Hiểu Lầm

Chương 1081 - Hiểu lầm
Chương 1081 - Hiểu lầm

Chương 1081: Hiểu lầm

Lâm Phóng không đưa ra lựa chọn ngay lập tức.

Hắn biết Tô Bình Nam đã nể mặt hắn, có thể sống sót đã là một may mắn lớn.

Nhìn Tô Bình Nam, Lâm Phóng đưa ra câu hỏi cuối cùng của mình: “Nếu như Tô tổng ngài làm y dược, ngài sẽ làm thế nào?”

“Đập tiền vào.”

Tô Bình Nam trả lời câu hỏi này.

“Tập đoàn Cẩm Tú sẽ đầu tư một khoản tiền khổng lồ để xây dựng cơ sở sản xuất thuốc hóa học, sau đó bắt đầu nghiên cứu và phát triển các loại thuốc mới. Sau khi nhận được chứng nhận quốc gia, sẽ lập tức mua lại một công ty niêm yết và đưa lên sàn. Khi đến thời điểm sẽ công bố tin tức. Ta tin nếu loại thuốc này thực sự có thể đạt được hiệu quả như trong tài liệu, công ty Sản phẩm chăm sóc sức khỏe Cẩm Tú sẽ trở thành một phần quan trọng của tập đoàn Cẩm Tú.”

Nam nhân này sẽ chi mạnh tay hơn bao giờ hết. Tập đoàn Cẩm Tú đầy tham vọng không chỉ muốn kiếm tiền trong ngành y dược, thậm chí còn muốn kiếm được bộn tiền từ nguồn vốn này.

Sau khi nghiêm túc cân nhắc vài phút, Lâm Phóng cũng rối rắm quá nhiều, mà vui vẻ ký vào văn kiện.

“Biết vì sao ta cho ngươi cơ hội lựa chọn không?”

Tô Bình Nam nhìn Lâm Phóng đã hoàn toàn thả lỏng, lạnh lùng nói: “Bởi vì ngươi chỉ muốn nhảy ra để chứng tỏ bản thân, không liên lạc với cấp dưới cũ để thành lập ra một nhóm. Điều đó không gây tổn hại đến lợi ích của tập đoàn Cẩm Tú, vậy nên ta cho rằng hành vi này không được coi là phản bội.”

Tô Bình Nam dùng tay phải cầm điếu xì gà, gật đầu với Lâm Phóng: “Trước tiên hãy thu hồi suy nghĩ của ngươi. Nhớ kỹ, đây là lần cuối cùng.”

“Đã rõ.”

Lâm Phóng cúi đầu, mồ hôi nhỏ giọt trên trán.

“Một tuần.”

Tô Bình Nam bước ra khỏi phòng họp thì quay đầu lại: “Đây là thời gian ta cho ngươi chấn chỉnh toàn bộ Sản phẩm chăm sóc sức khỏe Cẩm Tú. Nếu có bất kỳ ai kiêu ngạo kể công, loại bỏ không thương tiếc.”

Lâm Phóng đã đưa ra sự lựa chọn quan trọng nhất trong cuộc đời mình, cùng lúc đó, Tư Ngọc Trụ cũng đang đứng trước cơ hội làm lại từ đầu quan trọng nhất trong cuộc đời.

Trong một khách sạn ba sao ở Thường Châu, Tư Ngọc Trụ đã hai ngày không ngủ. Hai mắt hắn đỏ ngầu, nhưng trên mặt vẫn hưng phấn như cũ.

Hắn biết mình không thể thua lần này.

Món nợ 2,5 tỷ nhân dân tệ như một ngọn núi đè nặng lên hắn. Hắn hận không thể xé tiền làm đôi để sử dụng. Nhưng dù có như vậy, hắn vẫn tìm cách chi ra một số tiền nhỏ để bao mấy căn phòng sang trọng này.

Không vì lý do nào khác, hắn cần tạo ra một môi trường yên tĩnh và thoải mái cho những nhà văn xuất sắc mà hắn đã dày công tìm kiếm, để giúp tập đoàn Cự Nhân dệt nên một lời nói dối không có lỗ hổng.

Nghiên cứu sơ bộ đã được thực hiện mà không có bất kỳ động tĩnh nào, phản ứng của thị trường cũng rất tốt. Nhưng Tư Ngọc Trụ đã chinh chiến sa trường từ lâu nên hiểu rằng hiện tại hắn đang thiếu chính một lời quảng cáo mang tính dứt điểm.

“Càn quét thế giới.”

Đây là một quyển sách nhỏ được xuất bản bởi các nhà văn cùng nhau hợp tác trong vài ngày qua. Một câu chuyện bịa đặt bằng cách lợi dụng Melatonin từ phía bên kia đại dương.

“Hoàn thành rồi sao?”

Tư Ngọc Trụ cầm lấy, xem xét nó rất cẩn thận.

Câu chuyện cực kỳ phóng đại, từ tổng thống đến giáo hoàng rồi đến nhà khoa học. Một loạt tình tiết hư cấu phóng đại tác dụng của Melatonin đến mức những người bịa ra câu chuyện cũng có chút xấu hổ. Tất cả đều nhìn chằm chằm vào kim chủ của mình.

“Rất tốt.”

Sau khi lướt qua mười dòng, Tư Ngọc Trụ tán thành: “Đừng lo về việc sẽ có người không tin. Bây giờ mặt trăng ở nước ngoài còn tròn hơn mặt trăng của chúng ta. Khách hàng của chúng không phải là các giáo sư đại học, mà là những người bình thường.”

Mấy người còn lại quay mặt nhìn nhau.

“Trần Thần, ngươi đã liên lạc với cửa hàng in ấn chưa?”

Tư Ngọc Trụ quay sang nhìn trợ lý trung thành và xuất sắc nhất trong cuộc đời mình: “Nội dung trên giấy có thể thô ráp và đơn giản, nhưng trang bìa nhất định phải tinh xảo và đầy cảm giác công nghệ.”

“Ta hiểu rồi, ta đã liên lạc xong xuôi cả rồi, có thể làm việc thâu đêm.”

Trần Thần gật đầu: “Ta sẽ phát cho những giảng viên đó đầu tiên, để bọn hắn tăng ca học thuộc lòng, như vậy sẽ hiệu quả hơn.”

Bây giờ chủ nợ của Tư Ngọc Trụ đang ở khắp nơi, cho nên hắn không dám ló mặt ra. Mọi công việc đều do cô gái chưa đầy hai mươi lăm tuổi này gánh vác.

Cô gái này đã ở bên cạnh nam nhân kể từ khi tập đoàn Cự Nhân sụp đổ. Ngay cả tiền để mở rộng sản xuất lần này cũng là do nàng cạy nắp quan tài của ba mình mà có được, có thể nói là vô cùng tận tụy.

“Ta chờ tin tốt của ngươi.”

Sau khi cô gái rời đi, Tư Ngọc Trụ quay lại giơ cao cánh tay hô to với những nhà văn tài giỏi mà hắn đã thuê: “Một bản quảng cáo là không đủ, chúng ta phải tiếp tục nghĩ ra nhiều bài quảng cáo hơn, tẩy não bọn hắn về mọi mặt. Mọi người phải nhớ rằng những khái niệm hư cấu đó là cốt lõi. Nếu như muốn lừa dối người khác, trước tiên phải lừa dối chính mình.

“Chỉ khi bản thân tin tưởng không nghi ngờ, thì thứ ngươi viết ra mới có sức thuyết phục nhất.” Nam nhân này có chút điên rồ, hắn biết đây là chính mình cơ hội xoay chuyển tình thế.

Con bướm nhỏ vượt thời không Tô Bình Nam lại một lần nữa đập cánh.

Ngay khi Trần Thần xuống xe, hai chiếc xe việt dã màu đen dừng lại hai bên trái phải bên cạnh cô gái.

Bảy tám nam nhân mặc vest đen xuất hiện trước mặt cô gái. Dưới ánh mắt khiếp sợ của cô gái, Đỗ Cửu nói: “Tìm ông chủ Tư của ngươi thật khó. Trần tiểu thư đúng chứ, chúng ta có thể nói chuyện được không?”

Trần Thần hiểu lầm mục đích đến đây của Đỗ Cửu.

Chuyện này cũng khó trách.

Mặc dù trẻ tuổi, nhưng nàng cũng không phải là đồ ngốc không có kinh nghiệm, cho rằng thế giới tràn ngập ánh nắng. Nàng đã nhìn thấy những mặt tối đó, hơn nữa áp lực cực độ từ Đỗ Cửu khiến sắc mặt nàng trở nên tái nhợt.

Bình Luận (0)
Comment