Chương 1108:
Bước ra khỏi nhà giam, sắc mặt Chung Thành có chút âm trầm.
Chẳng qua chỉ là hỗ trợ điều tra, hắn đưa ra điều kiện giảm án cũng như đổi sang khu khác để uy hiếp, nhưng miệng của Hồng tỷ vẫn kín vô cùng.
Bởi vì lấy sự kiện của Vương Tuyền Văn để ngụy trang, có rất nhiều thủ đoạn không thể sử dụng, cho nên chuyến này nam nhân không công mà lui.
Hồ Quốc Khôn tự sát?
Xem ra những người đó hẳn là đang điều tra tập đoàn Cẩm Tú.
Trở lại phòng giam, đầu óc Hồng tỷ hỗn loạn giống như một đống bột nhão. Tên gia hỏa Chung Thành để lộ tin tức không nhiều nhưng cũng đủ khiến nàng kinh hãi không thôi.
Ký ức về Hồ Quốc Khôn vẫn còn quá mới mẻ đối với nàng. Nhân vật lợi hại như vậy lại chết rồi?
Con quái vật khổng lồ tập đoàn Cẩm Tú càng lúc càng hung lệ.
“Này.”
Nhìn thấy nàng trở về, một người cùng phòng giam âm dương quái khí lên tiếng hỏi: “Cớm tìm ngươi à?”
“Liên quan gì đến ngươi?”
Hồng tỷ lạnh lùng trừng đối phương một cái. Nàng ghét nữ nhân này, giọng điệu vô cùng không kiên nhẫn.
“Đương nhiên là không liên quan đến ta rồi.”
Người này đi thẳng đến bên cạnh Hồng tỷ, thấp giọng nói: “Có người bảo ta truyền lời cho ngươi.”
“Nghe nói thành tích học tập của con trai ngươi không tệ, học kỳ này còn được tiến vào hội học sinh.”
Không thêm một chữ, cũng không thiếu một chữ.
Lý Bình nói xong thì thành thật lui sang một bên.
Hồng tỷ luôn có lòng tin lập tức bị dọa, sắc mặt chuyển sang màu trắng bệch.
“Ta biết nên làm như thế nào.”
Hồng tỷ trả lời, một chút mưu mô lập tức tan biến.
Nhìn người cùng phòng giam đang mờ mịt, trong lòng nữ nhân lại càng kinh hãi.
Đối phương hiển nhiên không biết rõ tình hình, còn nàng thì vẫn luôn bị đối phương chú ý.
…
Tô Bình Nam nhận điện thoại xong lập tức trở lại thái độ như ban đầu. Nếu không phải Lý Lạc Nhiên hiểu rõ nam nhân của mình, thậm chí nàng còn tưởng rằng mình đang bị ảo giác.
Vui vẻ ăn sáng uống trà xong, Lý Lạc Nhiên cùng với Tô Bình Nam bắt đầu đi mua sắm.
“Có tâm ý là tốt rồi.”
Nhìn nam nhân đi thẳng vào tiệm vàng, nữ hàng cuống quít nói ra suy nghĩ của mình: “Không cần quá quý giá, nếu không ba mẹ ta lại lo lắng cả nửa ngày nữa.”
“Nghe ngươi hết.”
Tô Bình Nam nhìn bạn gái khí chất càng lúc càng xuất chúng, mỉm gật đầu cười.
Hắn biết nữ hài đang cố gắng.
Nữ hài rất ưu tú, vẫn luôn kiên trì học tập kiến thức về rượu, trà đạo, thường xuyên chạy bộ, tập yoga và nghi thức xã giao. Nàng làm hết thảy cũng chỉ vì muốn đứng chung một chỗ với hắn.
“Ta thích uống bạch hào ngân châm.”
Nam nhân nhìn Lý Lạc Nhiên: “Ta thích rượu vang đỏ Romanee-Conti và Lafite hơn. Về phần hút thuốc, Cuba Havana là loại ta thích nhất.”
“Nhớ không?”
Nữ nhân mỉm cười hỏi thăm, ánh mắt hắn nhìn nữ hài tràn đầy yêu chiều: “Ta chỉ có bấy nhiêu sở thích, không cần phải vất vả như vậy. Hơn nữa, ngươi là nữ nhân của ta, không cần nhìn ánh mắt của người khác.”
Nam nhân nói đúng nỗi lòng của nữ hài.
Trong mấy tiếng sau đó, Lý Lạc Nhiên vẫn luôn ở trong cảm giác hạnh phúc.
…
Hai ngày sau, Tô Bình Nam phải đến Đồn Môn để giải quyết những công việc liên quan cuối cùng.
Không nằm ngoài dự đoán của nữ hài, người nhà không kịp chờ đến thời gian dùng cơm để mở cuộc họp.
Người đầu tiên phát biểu chính là Lý phụ.
“Lần này Tiểu Tô đến là thăm ngươi hay là vì công việc?”
“Đến thăm ta.”
Lý Lạc Nhiên thần thái sáng láng, mặt mày tỏa sáng, nhìn rất hạnh phúc.
“Hắn đã nói gì mà ngươi vui vẻ như vậy chứ?”
Lý mẫu nhìn biểu hiện của con gái, có chút bất đắc dĩ nói: “Hắn bận đến vậy vẫn tranh thủ hai ngày đến thăm ngươi, ngươi có thể có chút tiền đồ hay không?”
“Hắn nói hiện giờ là thời đại tài nguyên, rất nhiều ngành nghề sinh lợi đều không có hàm lượng kỹ thuật. Muốn đứng đầu một số lĩnh vực, giai đoạn khoanh đất này rất quan trọng.”
Lý Lạc Nhiên không muốn ai nói xấu Tô Bình Nam, lập tức lên tiếng phản bác một câu.
“Gần đây hắn muốn xây dựng một sân golf lưu động dùng để thi đấu quốc tế, còn thu mua một bến cảng ở Châu thành, xác thực không thể tranh thủ được quá nhiều thời gian.”
Sân golf?
Lý phụ lẩm bẩm.
Thu mua bến cảng?
Lý mẫu mắt chữ O mồm chữ A.
Hiện tại, việc kinh doanh của Tô Bình Nam đã vượt qua sự hiểu biết và tưởng tượng của hai vợ chồng Lý phụ, nhất thời hai người bốn mắt nhìn nhau, có chút không nói ra lời.
“Rốt cuộc anh rể có bao nhiêu tiền?”
Lý Lạc Ngôn hiếu kỳ xen vào: “Cách ăn mặc của anh rể không giống như người có tiền. Ba của bạn học trong lớp của ta còn lái một chiếc Mercedes kìa. Ngươi đúng là…”
Nhắc đến sự thay đổi của Tô Bình Nam, Lý Lạc Nhiên lập tức nghĩ đến cảnh Tô Bình Nam đến tặng quà, tâm trạng lập tức vui vẻ không thể tả. Nàng biết tính cách của Tô Bình Nam là gì. Hắn có thể làm được như vậy đã khiến nàng giống như nằm mơ lắm rồi.
“Ngươi là học sinh, đừng có lúc nào cũng tiền tiền tiền.”
Lý Lạc Nhiên nhìn em gái của mình: “Hơn nữa, ngươi cũng không biết hắn kinh doanh gì, thích mặc gì đâu.”
Lần này, Lý Lạc Ngôn không phản bác.
Tô Bình Nam rất ít khi xuất hiện trước mặt Lý Lạc Ngôn nhưng nàng nghe tên của hắn nhiều đến mức tai muốn mọc kén. Nhưng qua lần tiếp xúc vừa rồi, nàng không cách nào xác định được anh rể của nàng là loại người như thế nào, bởi vì Lý Lạc Ngôn chưa từng gặp loại người như vậy.
Một gương mặt không cười.
Làm việc đâu ra đấy, khi phất tay khí thế mười phần, hơn nữa đối phương cũng đang tận lực thu liễm. Điều này nàng có thể cảm giác được.
Khi hắn không nói chuyện, biểu hiện của hắn trầm ổn như núi, ánh mắt có chút sắc bén.
Không hề có sự uất ức.
Đây chính là đánh giá của thiếu nữ chịu ảnh hưởng của phim truyền hình nhiều tập về Tô Bình Nam.