Chương 1123: Ta sẽ san sẻ với ngươi
Thập Nhị thúc nói tiếp: "Ta biết những người ủng hộ Đại D tiếp tục nhậm chức bởi vì đã nhận lợi ích. Còn Phi Cơ tuy làm việc rất tuân thủ quy tắc nhưng lại không biếu tiền. Song các ngươi đừng quên các huynh đệ làm việc bị gãy tay gãy chân, phí bảo lãnh và tiền an gia trước giờ Phi Cơ chưa từng nói một chữ "không"."
Tất cả mọi người gật đầu.
"Ta chưa từng nhận lợi ích từ Phi Cơ, ta ủng hộ hắn vì một đạo lý."
Ánh mắt của Thập Nhị thúc cực kỳ giống Đặng Bá ngày xưa.
"Vì sao người bên dưới kính trọng đám lão già vô dụng chúng ta? Bởi vì quy củ. Băng nhóm bầu chọn hai năm một lần, ai cũng có cơ hội, không được để cho một người độc quyền, như vậy thì đám lão già chúng ta mới không rơi vào cảnh tuổi già thê lương."
Hắn chống gậy đứng dậy: "Đại D không chứa chấp đám lão già chúng ta, vậy thì tìm đám tiểu đệ của Đản Cao Cường và Trường Nhạc Nha đã chết làm việc, chấp hành gia pháp."
"Ta đồng ý."
Đại Xà ngồi bên trái là người đầu tiên giơ tay. Theo tầm mắt của Thập Nhị thúc, từng lão nhân bắt đầu bỏ phiếu.
Trong quán trà đầy cánh tay giơ lên.
...
Phi Cơ cũng không ngủ. Sau khi nhận được tin tức ở quán trà, rốt cuộc hắn đã hiểu ra tại sao mục tiêu Tô Bình Nam lựa chọn lại là hai lão tiền bối kiên định ủng hộ hắn thượng vị.
"Rất đơn giản."
Rebecca biết tầm quan trọng của buổi tối ngày hôm nay. Nàng cũng ở trong quán bar của Phi Cơ, nâng ly nói: "Chúng ta muốn cả Hòa Ký, những lão già ủng hộ quy tắc kia mới là chướng ngại vật lớn nhất của chúng ta."
Nữ nhân bộc lộ vẻ kiệt ngạo và cuồng vọng giống hệt Tô Bình Nam: "Đại D không phải."
"Bởi vì hắn không xứng."
…
Tô Bình Nam cũng không ngủ.
Chính quyền Châu thành dành cho tập đoàn Cẩm Tú đãi ngộ đủ cao, mấy chiếc xe tuần tra dưới lầu đã nói lên tất cả. Nhìn căn phòng vẫn còn sáng đèn trên tầng cao nhất, hán tử trong xe tuần tra còn nói đùa một câu.
"Kẻ có tiền cũng vất vả như vậy sao?"
Cấp trên lâu năm nhìn đồng nghiệp của mình bằng ánh mắt kỳ lạ: "Thành công không phải ngẫu nhiên, đừng cmn tưởng rằng "bình thường vô vi là nhạt nhẽo" là thật. Làm việc đi!"
…
Tô Bình Nam đang bồi dưỡng cái nhìn đại cục cho Tô Định Bắc.
Hắn không giấu giếm bố cục ở Cảng thành. Mặc dù hắn chỉ nói chung chung, nhưng đã làm cho một người kiệt ngạo lạnh lùng như Tô Định Bắc hai mắt tỏa sáng.
Cuối cùng nam nhân đưa ra một vấn đề cho Tô Định Bắc.
"Ngươi sẽ làm thế nào?"
Đây là lần đầu tiên Tô Định Bắc được nghe toàn bộ sự việc ngoài lĩnh vực kinh doanh của Cẩm Tú.
"Nhị ca, trước kia ngươi chỉ để ta phụ trách chuyện làm ăn, tại sao bây giờ lại nói cho ta biết?"
Trước khi trả lời câu hỏi, nữ hài nói ra nghi vấn của mình. Nàng thay thế công việc của Ôn Uyển, ngoan ngoãn bóp vai cho nam nhân mệt mỏi thấy rõ.
Đời này, có lẽ vẻ ngoan ngoãn của Tô Định Bắc chỉ xuất hiện trước mặt Tô Bình Nam.
Tô Bình Nam không trả lời ngay lập tức, mà im lặng vài giây rồi mới lên tiếng: "Chúng ta chảy chung một dòng máu, con đường này một người rất khó đi, ta cần ngươi trưởng thành."
Thủ pháp của Tô Định Bắc không được thành thạo cho lắm, ngón tay vốn mịn màng đã trở nên thô ráp vì bắt đầu luyện quyền, nhưng không hề ảnh hưởng tới độ thon dài của nó.
"Mục đích chính là hoàn toàn khống chế Hòa Ký, như vậy thì nhất định phải loạn."
Tô Định Bắc xoa bóp huyệt thái dương cho anh trai: "Mượn danh Đại D trừ khử đám lão già khăng khăng giữ quy tắc là một nước cờ hay, tên gia hỏa Phi Cơ có thể thuận nước đẩy thuyền thượng vị."
Tô Định Bắc hơi thất thần.
Đã lâu lắm rồi nàng không gặp gia hỏa ít nói đi theo sau lưng mình kia.
"Nói tiếp đi."
Tô Bình Nam nhắm mắt dưỡng thần, chậm rãi cất lời.
"Những người ủng hộ Đại D có thể bị thu mua, như vậy sự việc sẽ không để lại dấu vết. Hơn nữa bọn hắn có tác dụng hỗ trợ trong việc tiếp tục nhiệm kỳ của Hòa Ký vào hai năm sau. Vấn đề có thể giải quyết bằng tiền không phải là vấn đề."
"Vậy ngươi có biết tác dụng của công ty Tứ Hải không?"
Tô Bình Nam tiếp tục đặt câu hỏi.
"Chắc hẳn trong Tân Ký và Hào Mã Bang có không ít quân cờ của chúng ta. Nhị ca, ta biết rõ phong cách làm việc của ngươi. Huống chi hiện giờ Bản Thúc và Hạng Thất ca đã quyết ý rút lui, chúng ta có thể từ từ thôn tính bọn hắn. Đây là một cơ hội tốt. Thành lập Tứ Hải là bệ đỡ cho chúng ta nhúng tay vào sự vụ của bọn hắn."
Tô Bình Nam xua tay, đứng dậy: "Tốt lắm! Vậy tiếp theo ngươi hãy chủ trì. Ngươi sẽ làm thế nào?"
Tô Định Bắc trả lời rất nhanh: "Không thể giữ lại Thập Nhị thúc, nâng đỡ một lão nhân hoàn toàn đứng về phía chúng ta quản lý quán trà kia."
"Nếu lão nhân đứng về phía chúng ta không đủ tư cách thì sao?"
Tô Bình Nam cười như không cười hỏi vặn.
"Vậy thì làm cho tất cả những người xếp trước hắn biến mất."
Câu trả lời của Tô Định Bắc cực kỳ lạnh lùng.
"Ký hợp đồng xong ngươi hãy đi Cảng thành. Không cần ngươi chủ trì, nhưng phải tham dự."
Tô Bình Nam xoa đầu Tô Định Bắc, thái độ yêu thương: "Không biết ta làm vậy đúng hay sai, nhưng với tính cách của ta, nếu không tiếp tục đi con đường này thì chưa chắc có kết cục tốt. Ngươi vất vả thêm vậy, coi như là phòng họa."
Lần đầu tiên trong mắt nam nhân xuất hiện vẻ dao động: "Cảm giác trên giấy không sâu sắc, có vài chuyện phải trải nghiệm một lần."
"Nhị ca, đừng vất vả quá."
Tô Định Bắc cọ má vào bàn tay thô ráp của Tô Bình Nam: "Ta sẽ san sẻ với ngươi. Đừng quên ta là Tô Định Bắc được lão gia tử đánh giá là kiên cường thiết huyết."
Huynh muội hai người nhìn nhau cười to, nam nhân lộ rõ dáng vẻ hào hùng. Bất kể nói thế nào đi chăng nữa, có Tô Định Bắc thì ít nhất Tô Bình Nam không quá cô đơn trên đường đời.