Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1125 - Chương 1125 - Chấp Hành Gia Pháp

Chương 1125 - Chấp hành gia pháp
Chương 1125 - Chấp hành gia pháp

Chương 1125: Chấp hành gia pháp

"Không dễ giao tiếp?"

Tư Đồ Ngọc Liên lạnh lùng nói: "Bát cơm ngành công nghiệp cờ bạc không dễ xơi đâu. Sau khi cắm cờ, nếu không thể thương lượng thì chúng ta tìm mấy kẻ liều mạng buộc bom lên người dọa khách sộp trên con tàu đánh bạc kia. Xảy ra vấn đề an toàn nghiêm trọng như vậy, ta không tin bọn hắn không cúi đầu."

"Trở mặt tốt cho tất cả mọi người."

Hồ Tu Dũng bị sự ngoan độc của nghĩa muội dọa hết hồn: "Đối phương đầu tư lớn như vậy, ngươi không sợ bọn hắn phản đòn, cho nổ Kim Sa của ngươi sao?"

Nữ nhân không nói nữa. Thời buổi này, Vòng Tròn Lớn dám đến Cảng thành ăn cơm giang hồ không phải kẻ dũng mãnh thì cũng là kẻ liều mạng. Nữ nhân không thể mạo hiểm.

"Đi thôi!"

Hồ Tu Dũng ra hiệu cho tài xế nổ máy: "Mấy ngày nay nội bộ Hòa Ký cực kỳ ầm ĩ, Hào Mã Bang cũng không yên ổn. Bản Thúc bận quá không có thời gian gặp ngươi, nhưng Hạng Thất ca đồng ý gặp ngươi một lần!"

Nam nhân đánh đánh giết giết cả đời, bình tĩnh hơn nữ nhân nhiều: "Chúng ta không thể đánh cả ba băng đảng cùng một lúc. Nếu Tân Ký chịu lui thân, không hẳn là chúng ta không có cơ hội."

"Mọi việc đều nghe ngươi, Dũng ca."

Tư Đồ Ngọc Liên ngoảnh đầu nhìn Cự Luân: "A Câu và Ma La Bính đã bắt đầu triệu tập nhân thủ, có thể nhập cảng bất cứ lúc nào."

"Ta không lo lắng bọn hắn nuốt lời, trái lại ta lo nhất là sự việc ầm ĩ chọc giận cớm. Ngươi nhất định phải cho ta một sự đảm bảo."

Hò Tu Dũng híp mắt nói.

Tư Đồ Ngọc Liên chỉ vào vị trí sườn núi của Cảng thành: "Chúng ta có Hà tiên sinh."

Hòa Ký cử ba người chấp hành gia pháp.

Đại Bộ Hắc là người dẫn đội, hai người còn lại là huynh đệ vào sinh ra tử với hắn - Kim Nha Tử và Quyền Vương Tuấn.

Chọn bọn hắn bởi vì bọn hắn đều là ngựa đầu đàn của Đản Cao Cường, đi theo lão đại bảy tám năm, chứng tỏ đủ trung thành. Hơn nữa, ba người này có dã tâm, sẵn lòng liều mạng để thượng vị.

Trong chiếc xe tải màu trắng trên quốc lộ Thanh Sơn ở Thuyên Loan, Đại Bộ Hắc ngồi ở ghế lái nhanh nhẹn bắt lấy một cái bao bằng vải nhựa mà chiếc xe máy chạy qua ném vào, sắc mặt hung ác.

Trong bao có ba khẩu súng ngắn và mấy chục băng đạn vàng lấp lánh.

"Sống chết có số, giàu sang do trời."

Đại Bộ Hắc nói: "Chúng ta theo lão đại nhiều năm như vậy, tuy không xuất đầu nhưng nợ lão đại một mạng. Xử Đại D, chúng ta xuất đầu. Không làm được thì coi như trả mạng cho lão đại."

Khi chấp hành gia pháp, phí an gia của Hòa Ký không ít. Hai người không có mối lo về sau đều nghiêm túc gật đầu.

Chiếc điện thoại bên hông Đại Bộ Hắc đổ chuông.

"Hai mươi phút sau Đại D xuất hiện. Hai xe, bảy người."

Một giọng nói xa lạ thông báo xong, nhanh chóng cúp máy.

"Khốn kiếp!"

Đại Bộ Hắc mắng một câu rồi ném điện thoại sang một bên, bắt đầu lắp đạn.

"Chuẩn bị làm việc! Hôm nay chúng ta nhìn xem rốt cuộc Đại D luôn coi thường lão tử phách lối cỡ nào!"

Giết người không phải chuyện dễ, làm tốt lại càng khó.

Suy cho cùng thì du côn không phải sát thủ, bọn hắn giỏi chém giết kiểu chợ búa hơn là một kích trí mạng. Tất nhiên Đại Bộ Hắc một kích trí mạng cũng không ngoại lệ, nếu không làm gì có chuyện hắn đi theo một nguyên lão nhiều năm mà không có danh tiếng gì.

Lúc bọn hắn động thủ vẫn xảy ra sai sót. Khi chiếc xe van màu trắng với khí thế ngoan tuyệt đâm tới, ba gia hỏa cầm súng dưới trướng Đại D đánh trả quyết liệt.

Đại D ra ngoài rất cẩn thận, những người hắn dẫn theo đều giỏi đánh đấm. Đại D biết rõ hiện tại không phải là vấn đề có giao gậy Long Đầu ra hay không, mà là các nguyên lão không tha cho hắn.

Hắn không biết mấy lão già kia chết như thế nào, nhưng hắn khẳng định không phải mình tìm người ra tay, rõ ràng là có người hãm hại hắn.

Nhưng hãm hại thì sao chứ?

Chuyện giang hồ xử lý theo kiểu giang hồ. Đại D bị kích thích nội tâm hung bạo, đã vậy thì làm một trận luôn.

Đầu xe van màu trắng đâm mạnh vào hông chiếc xe Mercedes của Đại D. Mấy kẻ liều mạng đi cùng Đại D phản ứng cực nhanh. Sau khoảnh khắc choáng váng ban đầu, bọn hắn lập tức hung ác mở cửa xe xông lên, dáng vẻ không sợ chết.

Nghênh đón bọn hắn là ba tên lưu manh đang điên cuồng nổ súng. Đại Bộ Hắc trong tâm trạng căng thẳng gần như toàn bắn hụt.

Hai đả tử xông lên đầu tiên lập tức ngã lăn ra đất. Ở khoảng cách gần như vậy, bọn hắn hoàn toàn không nhanh bằng đạn.

"Đối phương có súng ngắn!"

Ngựa đầu đàn hiện tại của Đại D là Danny nhìn máu đỏ phun ra ngoài, gào đứt ruột đứt gan. Hiện tại là thời kỳ đặc biệt, đám người kia theo dõi bọn hắn rất gắt, trên xe không có súng, bọn hắn đã rơi vào tuyệt cảnh!

"Chống đỡ đi, giết bọn hắn, bọn hắn là lính mới!"

Hai mắt Đại D đỏ bừng. Từ cách bổ súng và động tác lắp đạn của đối phương, hắn phát hiện ra một con đường sống.

Pằng!

Một tiếng súng chát chúa vang lên, Đại D lảo đảo, đùi phải chảy máu. Tên này đủ hung ác, vẫn điên cuồng hét lên: "Ai xông lên ta cho một trăm vạn, bọn hắn không còn đạn."

Danny không hổ là đả tử được coi trọng nhất trong hai năm nay sau khi Đại D thượng vị, đủ trung thành mà cũng đủ ác.

Hắn nhảy vọt lên, thân hình như một con báo lao ra ngoài, sau đó vung tay chém xuống, xông pha giữa đạn bay vèo vèo, sau đó cắt đứt cổ Kim Nha Tử.

Máu bắn tung tóe và thi thể ngã xuống đất tạo cảm giác xung kích, nhất thời Đại Bộ Hắc và Quyền Vương Tuấn đều thất thần.

Điều này giúp Dany thoát được một mạng.

Đại Bộ Hắc phản kích chậm một bước điên cuồng nổ súng. Lưng Danny tóe máu, song hắn cũng thành công chạy sang một bên khác của xe hơi.

"Làm tốt lắm."

Đại D cười dữ tợn, hét lên với một tên thuộc hạ khác trên ô tô vừa mới trở lại.

"Đâm chết hai tên khốn này đi."

Nam nhân đã nhận ra Đại Bộ Hắc, nổi trận lôi đình.

"Đại D ta sẽ không chết trong tay lũ tép riu khốn kiếp này."

Thuộc hạ lái xe giẫm chân ga hết mức. Trong tiếng nổ ầm ầm, chiếc xe đâm tới như tên bắn.

Bình Luận (0)
Comment