Chương 1143: Kiều Lập Phu
Tiêu Nhiên quả thật đã bị thương.
Mắt trái bị đánh thành gấu trúc. Giá trị vũ lực của Hoàng Lâm Nga không vì ly hôn mà giảm bớt, ngược lại còn tăng gấp mười vì nữ yêu tinh cứ ỏn à ỏn ẻn sau lưng Tiêu Nhiên khi đàm phán.
Các động tác võ thuật truyền thống như Song Phong Quán Nhỉ, Hắc Hổ Đào Tâm tung ra tới tấp, đánh cho ông chủ Tiêu Nhiên chạy trối chết.
“Đã liên lạc với ai chưa? Ta nói ta bị té cầu thang chắc không có vấn đề gì chứ?”
Tiêu Nhiên hỏi trợ lý của mình. Hắn không biết hắn trông buồn cười như thế nào với một con mắt của mình. Hôm nay là ngày đại hào phương Bắc Tô Bình Nam đến, điều này đại diện cho cái gì, Tiêu Nhiên biết rất rõ trong lòng.
Hai người mà hắn hợp tác đều cường thế kinh người. Tiêu Nhiên vì không muốn mất mặt, cho nên hắn không ngại yêu cầu bác sĩ quấn đầu mình thành một cái bánh chưng.
“Không có vấn đề.”
Trợ lý nhéo bắp đùi của mình một cái, nghiêm túc đáp. Trước mặt cơm cha áo mẹ nhất định phải nhịn cười, điều này liên quan đến bát cơm của hắn.
“Đi thôi.”
Tiêu Nhiên nói một câu khiến sắc mặt trợ lý trở nên nghiêm túc hơn: “Đã điều tra nam nhân đi cùng vợ cũ của ta chưa?”
“Đã điều tra rõ ràng, thưa ông chủ.”
Giọng điệu của trợ lý thấp xuống: “Người kia tên Kiều Lập Phu.”
Tiêu Nhiên hoàn toàn ngây dại.
“Vua Kungfu? Kiều Lập Phu danh xưng Hổ Thâm Thành?”
Tiêu Nhiên lập tức nhận ra mình đã chọc vào phiền phức lớn.
…
“Bị vợ đánh? Ở đó còn có Kiều Lập Phu?”
Cùng lúc đó, Tô Bình Nam cũng lẩm bẩm một câu, ánh mắt có chút nghiêm túc.
Nam nhân biết rất rõ bối cảnh của Kiều Lập Phu - dân liều mạng lưu danh trong lịch sử đại án sau này.
Người này cực kỳ hung hãn, nhưng cũng rất có tài. Hắn đã từng giành được ba giải quán quân trong cuộc thi đấu ở Hạ quốc và một lần quán quân thế giới.
Danh xưng đánh khắp thiên hạ không địch thủ Kiều Lập Phu.
…
Cùng lúc đó, trong một chiếc xe khác, Lưu Đại Tùng đọc xong tài liệu liền hít một hơi khí lạnh.
Hai trăm bảy mươi héc ta đất Thâm thành đại diện cho cái gì?
Lưu Đại Tùng không biết người khác cảm thấy thế nào, trong mắt hắn chỉ là hai từ trần trụi.
Quyền lợi và tài phú.
Điều này khiến ánh mắt của nam nhân trở nên nóng như lửa. Hắn đã đánh giá sơ sơ thực lực của tập đoàn Cẩm Tú, nhưng vạn lần không ngờ lại lớn đến như vậy.
Là thư ký bên cạnh lãnh đạo, bình thường đều vô tình.
Thứ nhất là hắn nhìn thấy nhiều, nhìn thấy cảnh tượng mà lãnh đạo nhìn thấy, thậm chí có một số quyết định đều có bóng dáng của hắn. Bố cục lớn, những thứ như tình yêu đích thực trên thế giới thường không được coi trọng.
Thứ hai, hắn không ở địa vị của mình, mà là gánh vác địa vị của mình. Điều này làm cho hắn vô cùng thờ ơ với một số chuyện ngoài chuyện ấy.
Nhưng trong thâm tâm bọn hắn biết rõ hơn ai hết mình chỉ là một con cáo mượn oai hùm trước lão hổ. Cho nên, bọn hắn muốn thoát khỏi công việc kiểu nô lệ này hơn bất kỳ ai khác. Một khi mục tiêu đã được xác định, tham vọng và nhiệt huyết có thể nói là vô tận.
Từ bỏ việc đi theo ông chủ Hoàng, lựa chọn đi theo Tô Bình Nam chính là như vậy, chẳng qua là để thực sự ngẩng cao đầu mà thôi.
Vấn đề về sân golf khiến hắn lập tức hiểu ra mình đang đi đúng hướng, có thể tưởng tượng được sự nhiệt tình bùng phát trong lòng hắn lúc này.
…
Tiêu Nhiên rất giỏi đánh lừa các bộ phận liên quan.
Thời hạn xây dựng vẫn chưa được ấn định, vấn đề đất đai vẫn còn đang ồn ào, nhưng một trung tâm chỉ huy công trình có phần đơn giản đã được xây dựng, và những băng rôn đỏ được quảng cáo rầm rộ, ít nhất có vẻ như luật đã đi đúng hướng.
Nhưng lúc này, cổng lại có chút vắng vẻ.
Kiều Lập Phu đứng khoanh tay ở cửa ra vào, rất có khí thế một người giữ ải vạn người không thể qua. Lạnh lùng nhìn những người tình cờ ra vào, ánh mắt của hắn tràn ngập vẻ hung ác.
Có hơn chục nhân viên bảo vệ đứng trước mặt hắn, nhưng tất cả đều tỏ vẻ sợ hãi, không có khí thế, giống như một bầy chim cút.
“Nói cho giám đốc Tiêu của các ngươi biết, nếu còn dám đụng đến đầu ngón tay của bạn gái ta, ta sẽ đánh hắn chết tươi.”
Trong mắt Kiều Lập Phu, những người có tiền đều có chung một đức tính, đó chính là tiếc mệnh. Bọn hắn hiểu rõ sự đáng yêu của thế giới này, làm sao bọn hắn có thể sẵn sàng nói chuyện với hắn nhiều hơn kia chứ.
Nhìn đám bảo an bị mình dọa đến mặt như màu đất, thậm chí Kiều Lập Phu không quên mỉm cười với Hoàng Lâm Nga đang ở trong một chiếc xe đằng kia.
So tiền thì hắn không thể so được với Tiêu Nhiên, thứ duy nhất có thể mạnh hơn đối phương chính là một cơ thể vạm vỡ và hung danh hiển hách.
Khắp nơi ở Thâm thành đều là đất hoàng kim. Tình yêu nào cũng sẽ đơm hoa kết trái. Hoàng Lâm Nga có tiền, Kiều Lập Phu có sức, sự kết hợp của cả hai cũng không có gì lạ.
Trong lúc Kiều Lập Phu cho rằng hôm nay Tiêu Nhiên đã bị doạ sợ vỡ mất sẽ không xuất hiện nữa, đoàn xe của Tô Bình Nam đã đến khu vực tạm thời này.
Kèm theo tiếng ô tô gầm rú, đoàn xe dường như không hề có ý định giảm tốc độ.
Chiếc Bentley dẫn đầu trông quen quen.
Kiều Lập Phu cho rằng người trong xe là Tiêu Nhiên, hắn không rời khỏi vị trí của mình, vẫn khoanh tay đứng thẳng, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc xe, thân hình thẳng tắp như một cây thương.
Điều này cũng làm cho đôi mắt xấu xí của Hoàng Lâm Nga trong xe chợt sáng lên.
Nàng hiểu tính cách của chồng trước. Hắn có kỹ năng giao tiếp tốt, đối nhân xử thế cũng rất quyết đoán, nhưng lá gan lại không lớn, không muốn nhúng tay vào chuyện giang hồ, gặp vấn đề cũng chỉ dùng tiền để giải quyết.
Cho nên, nữ nhân quyết định để Kiều Lập Phu hù dọa đối phương một chút, thuận tiện chiếm cứ thế chủ động trong cuộc đàm phán tiếp theo.
Trong suy nghĩ của Hoàng Lâm Nga, một quán quân tán đả, còn là huấn luyện viên trường cảnh sát Thâm thành, bên dưới còn bảo kê một số hộp đêm chắc chắn là nhân tuyển tốt nhất.