Chương 1163: Cùng nhau phú quý
Tô Bình Nam lên tiếng: “Giám đốc Tiêu, hiệu suất làm việc của ngươi làm ta thất vọng quá. Một vũ phu nội tình không sạch sẽ rất khó xử lý sao?”
Dù sao đất còn chưa lấy được một miếng, lại còn là quân lính tản mạn, nam nhân cũng lười nói nhảm. Hiện tại hắn chỉ cầu đám vớ vẩn này đừng sinh ra sâu mọt quá là được. Đối với cái khác, Tô Bình Nam không dám trông cậy quá cao.
“Vẫn còn đang bàn, vẫn còn đang bàn.”
Bị ánh mắt như điện của nam nhân nhìn thẳng, trong lòng Tiêu Nhiên phát lạnh.
“Đừng để ta thất vọng.”
Tô Bình Nam hướng sự chú ý của mình đến những sinh viên đại học đáng tin cậy.
“Ra ngoài làm việc, vất vả cực khổ là để kiếm tiền.”
Tô Bình Nam khoát tay, Lưu Đại Tùng mặt đỏ tới mang tai lập tức ném một cái cặp da lên bàn họp.
Mặt đỏ tới mang tai một nửa là do nặng, nửa còn lại là do kích động.
Đây chính là năm trăm ngàn.
Số lần Lưu Đại Tùng có thể nhìn thấy số tiền lớn như vậy không nhiều.
“Ngô Phong, Lý Khắc, Đại Vĩ.”
Nam nhân nói: “Chuyên gia còn chưa tới, công việc sơ bộ đã bắt đầu, ta chỉ có một yêu cầu, các ngươi có hiểu quy tắc và quy định của công trường không?”
“Hiểu.”
Cả ba người đều xuất thân từ khoa Công trình, có chút kinh nghiệm thực tế, gật đầu cũng xem như có tự tin.
“Rất tốt.”
Tô Bình Nam nói tiếp: “Từ giờ trở đi, tiền lương của các ngươi sẽ tăng gấp đôi. Chỉ cần các ngươi làm tốt, sau này các ngươi nhất định sẽ có một vị trí trong bộ phận kỹ thuật. Số tiền này cũng là của các ngươi.”
Tô Bình Nam mở cặp da ra.
Những tờ tiền màu xanh nhạt khiến cả ba hít thở không thông.
“Trong quá trình chuẩn bị sơ bộ, nếu phát hiện một trong những điều trái quy định công việc, ngươi sẽ nhận được phần thưởng một ngàn đồng. Nếu tìm được thứ khác, phần thưởng sẽ tăng gấp đôi.”
Vĩnh viễn đừng xem thường đạo lý đối nhân xử thế trong giang hồ.
Tô Bình Nam nhìn như cường ngạnh, thật ra hắn làm việc cực kỳ có quy củ và chừng mực.
Đối với dự án sân golf tạm đặt tên là Ánh sáng châu Á này, mục đích chính của hắn là duy trì mối quan hệ với Diệp lão tứ, thứ hai là kiếm tiền.
Cho nên, hắn không quan tâm rốt cuộc ai là chủ sự.
Nếu ngay từ đầu đã nói hắn chỉ phụ trách xuất tiền, việc lựa chọn ném ra năm trăm ngàn tiền thưởng để đề bạt người của Tiêu Nhiên còn dễ tiếp nhận hơn việc hắn cắm người của tập đoàn Cẩm Tú vào.
Không để ý đến ba thực tập sinh đang kích động đến mức ăn nói không được mạch lạc, Tô Bình Nam nhìn chung quanh một vòng, sau đó xoè hai tay: “Có thưởng có phạt. Bọn hắn phụ trách tìm ra vấn đề, khâu của ai xảy ra vấn đề, đừng trách ta trở mặt vô tình.”
Tất cả mọi người đều im lặng, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
Sau khi nói xong, Tô Bình Nam nhẹ gật đầu với Tiêu Nhiên bên cạnh: “Đây là một công trình tiêu điểm, chất lượng mới là căn cơ cam đoan sự việc được tiến hành thuận lợi, ngươi có cần bổ sung hay không?”
Tiêu Nhiên lắc đầu.
“Ta nói xong rồi, cuộc họp kết thúc.”
Tô Bình Nam đứng dậy, cực kỳ dứt khoát.
…
Hôm nay Chung Gia Linh dậy rất sớm.
Đối với nàng mà nói, hôm nay là thời điểm quan trọng thay đổi quỹ tích nhân sinh của nàng. Ở đâu có người, ở đó có giang hồ. Hải quan cũng không ngoại lệ.
Phe phái vô số, bối cảnh của mỗi người không giống nhau. Điều này chú định không ai có thể một lời quyết định. Đối với nữ nhân mà nói, đây chính là một cơ hội.
Sự việc không phải một người có thể làm, nhất định phải có một người đắc lực giúp đỡ. Suy nghĩ thật lâu, nữ nhân quyết định nhân tuyển hỗ trợ.
Người này thứ nhất phải có uy vọng nhất định. Tiếp theo, tuyệt đối không thể có bất kỳ quan hệ gì với ba người kia.
Với một kế hoạch như vậy, phạm vi không lớn.
Đánh rắn không chết, nhất định sẽ bị cắn ngược.
Chung Gia Linh hiểu đạo lý này hơn bất cứ khác. Rebecca cũng chính là Chung nghị viên đã cung cấp cho nàng một tin tức rất đáng giá. Cơ hội của nàng không nhiều. Không có bất kỳ thế lực nào trọng dụng một người vô dụng.
Điều này nữ nhân rất rõ ràng.
Chung tiên sinh cung cấp danh ngạch hợp tác nhưng không có nghĩa là đối phương sẽ dễ dàng tha thứ cho một người hợp tác vô dụng. Xã hội trước giờ rất tàn khốc.
Nếu nàng hành sự bất lực, Chung Gia Linh tin rằng đối phương tuyệt đối sẽ không quan tâm đến nàng, và ba nam nhân kia cũng sẽ không bỏ qua cho nàng.
“A Thu, ngươi đến phòng làm việc của ta một chuyến.”
Chung Gia Linh bấm điện thoại cho Vương Thu Sinh của tổ hành động: “Đừng để người khác nhìn thấy.”
“Vâng, Chung tỷ.”
…
Vương Thu Sinh là một nam nhân nhìn bề ngoài rất nho nhã, da trắng nõn, nếu không cười sẽ mang lại cho người ta cảm giác cay nghiệt mà nghiêm túc.
Hắn tốt nghiệp cùng một trường đại học với Chung Gia Linh. Mối quan hệ này không có bất kỳ trợ giúp nào cho hắn trong kiếp sống hải quan, ngược lại còn có chút cảm giác bị cô lập.
Vương Thu Sinh đến rất nhanh. Sau khi Chung Gia Linh cúp điện thoại năm phút, nam nhân đã gõ cửa phòng làm việc của nàng.
“Ta có một chuyện cần làm. Ngươi có dám giúp ta hay không?”
Chung Gia Linh nhìn đồng hồ, giọng điệu nghiêm túc nói ra vấn đề của mình.
Vương Thu Sinh gật đầu: “Muốn ta làm gì, Chung tỷ?”
“Ta nghi ngờ có người sơ suất khi kiểm tra ngẫu nhiên container. Ngươi có thể gọi anh em đi cùng kiểm tra lại được không.”
Chung Gia Linh đi thẳng vào vấn đề, ánh mắt nhìn chằm chằm học đệ của mình.
“Đương nhiên không thành vấn đề. Chung tỷ, bên dưới ta có một số anh em rất nghe lời, sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Vương Thu Sinh trả lời, biểu hiện có chút phức tạp. Hắn là người có dã tâm, những việc xảy ra ở hải quan đã sớm nhìn trong mắt, trong lòng đủ lửa nóng. Hắn an phận thủ thường chẳng qua chỉ để chờ một cơ hội leo lên mà thôi.
“Mọi người cùng nhau phú quý thôi.”
Chung Gia Linh đầu tiên ra hiệu, sau đó mỉm cười nói.
Nữ nhân đang đánh cược. Đối phương đã có ý, mọi người không ngại thẳng thắn với nhau một lần.
“Được.”
Vương Thu Sinh cũng thả lỏng hơn: “Lúc nào? Khu vực nào? Ta sẽ nghe ngươi.”
Chung Gia Linh đứng dậy: “Gọi người của ngươi đến. Hôm nay chúng ta sẽ lật tẩy vụ này.”