Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1166 - Chương 1166 - Chuyển Hình

Chương 1166 - Chuyển hình
Chương 1166 - Chuyển hình

Chương 1166: Chuyển hình

“Ta chỉ cần mậu dịch Lợi Đạt.”

Tài ăn nói của Liễu Loan Hùng vô cùng tốt: “Ngươi biết rõ hơn ta lợi nhuận thực sự của công ty này là bao nhiêu, nhưng những khoản lợi nhuận này sẽ không xuất hiện trên sổ sách, và tự nhiên chúng sẽ không bao giờ đến tay của Trần tiên sinh ngươi. Vậy tại sao không đổi những cổ phiếu này lấy những gì ngươi thật sự cần.”

“Chẳng lẽ tin tức sáng hôm nay có bóng dáng của Liễu tiên sinh?”

Nghe thấy câu này, Trần Bính Anh không lập tức đồng ý mà nheo mắt hỏi vấn đề hắn quan tâm nhất.

“Không.”

Liễu Loan Hùng lắc đầu: “Ngược lại bởi vì việc này mà ta nhìn thấy được cơ hội.”

“Ta có thể bán nó với giá cao hơn 10%, nhưng ta không muốn tiền mặt, ta muốn số cổ phần tương đương của tập đoàn Trần thị, loại không ghi tên.”

Trần Bính Anh không tin lý do mà Liễu Loan Hùng đưa ra, nhưng hắn không quan tâm đến mậu dịch Lợi Đạt mà đại ca Trần Bính Đường đang kiểm soát. Hắn muốn quyền lên tiếng trong tập đoàn Trần thị. Huống chi hắn nghĩ mậu dịch Lợi Đạt bị bốc phốt đợt này chính là một cơ hội thoát thân rất tốt.

“Được rồi, ta cần một chút thời gian.”

Liễu Loan Hùng gật đầu: “Có thể nói rằng cửa ải này của Trần Bính Đường rất khó chịu. Cho nên không biết Trần tiên sinh có hứng thú kiếm một khoản hay không?”

“Có ý gì?”

Trần Bính Anh nghi hoặc hỏi.

“Có mười ba người trong ban giám đốc của mậu dịch Lợi Đạt. Ngoại trừ chủ tịch Trần Bính Đường, ta đồng ý mua lại cổ phần của Lợi Đạt từ tay những người khác với giá cao hơn 10%.”

Nói đến đây, Liễu Loan Hùng giang hai tay: “Đám lão cổ đông đó chỉ chấp nhận người Trần gia, cho nên ngươi ra mặt sẽ tốt hơn. Mậu dịch Lợi Đạt đang nổi bão, giá ngươi lấy được sẽ thấp hơn nhiều so với giá ta đưa ra, sẽ không có ai gây rắc rối với số tiền đó, có phải hay không Trần tiên sinh?”

“Thành giao.”

Trần Bính Anh không phải loại người lương thiện. Hiện tại Trần Bính Đường rõ ràng đã bị Liễu Loan Hùng để mắt đến. Đây chính là cơ hội tốt nhất để hắn xoay người.

“Chung tiên sinh, ICAC đã hành động.”

Điện thoại của Rebecca vang lên: “Ba gã hải quan kia hẳn là đã lên tiếng khai hết thảy. Hiện tại, ICAC đã chặn việc xuất khẩu của mậu dịch Lợi Đạt. Hơn nữa, tổ trưởng tổ hành động đặc biệt Lục Chí Tương đã đến hào trạch của Trần Bính Đường ở Nguyên Lãng, sáu chiếc, động tĩnh trên đường rất lớn.”

“Để cho bản Thúc lên tiếng đi.”

Rebecca mỉm cười cúp điện thoại.

Địa vị quyết định tầm mắt.

Mấy năm trước, khi Phi Cơ vì một tô mì mà đẫm máu đầu đường, hắn cho rằng kết cục tốt nhất trong tương lai chính là trở thành Hồng Côn của bang phái.

Hắn cho rằng nếu mình làm được điều đó đã là đỉnh cao lắm rồi. Đầu lĩnh bang phái uy tín lâu năm Hòa Ký?

Không thể nào!

Hắn nghĩ cũng không dám nghĩ. Thậm chí, lúc đó trong suy nghĩ của hắn, quyền hành của vị trí này còn uy phong hơn cả Cảng đốc.

Thử nghĩ xem, có mấy chục mấy trăm thằng em ra vào, đi đâu cũng có lũ ốc sên hầu hạ, chẳng ai dám khó chịu nhìn mình, uy phong cỡ nào.

Rất ngây thơ.

Cảnh ngộ nhân sinh của Phi Cơ rất ly kỳ.

Hiện tại, Phi Cơ là đầu lĩnh trẻ nhất trong lịch sử Hòa Ký. Sau khi hắn ngồi lên vị trí này, hắn mới hiểu được một số thứ.

Dù sao cũng không phải loạn thế, quy củ đã thành. Hòa Ký không lên được mặt bàn, hơn nữa xã hội thượng lưu nhìn Hòa Ký vĩnh viễn giống như một cái bô, một con chó.

Một cái bô bẩn nhưng dùng tốt, một miếng xương ném ra lại có tám con chó bu vào.

Điều này đi ngược lại suy nghĩ của Tô Bình Nam.

Tô Bình Nam hung hãn kiệt ngạo làm sao lại để cho một bang phái mà mình vất vả lắm mới khống chế được bị người ta coi là chó. Cho nên, lời nhắn của hắn dành cho Phi Cơ rất rõ ràng.

Hòa Ký nhất định phải chuyển hình.

Làm thế nào?

Rất đơn giản, cắt đến tận cùng và biến việc đọc chính tả thành một công việc kinh doanh.

Để đạt được điều này, Phi Cơ phải giải tỏa các mối quan hệ chằng chịt bên trong hơn ba trăm ngàn người của Hòa Ký, để tập đoàn Cẩm Tú trở thành một ống nước thật lớn mà Hòa Ký không thể rời bỏ.

Mậu dịch Lợi Đạt là bước quan trọng cuối cùng trong việc chuyển hình.

Với quyền xuất nhập khẩu thương mại, cùng các mối quan hệ và sức mạnh của Hòa Ký trong xã hội tầng đáy, không ai có thể cạnh tranh trong thị trường thuốc lá ngầm ở Cảng thành.

Ra ngoài lăn lộn để cầu tài. Có thể nuôi sống rất nhiều người, giúp cho nhiều thành viên trong bang phái có cơm ăn áo mặc, đây là sức mạnh, cũng là mấu chốt giúp vị trí Phi Cơ ổn định.

Sự việc đang được tiến hành đâu vào đấy.

Nhưng Tô Bình Nam - người được Phi Cơ sùng bái đến mức mù quáng - lại cảm thấy có lực mà không có chỗ dùng.

Hắn biết rõ trong cuộc cạnh tranh nguồn vốn, lực lượng và mối quan hệ khổng lồ mà Hòa Ký tự hào chỉ đóng một vai trò rất nhỏ trong toàn bộ quá trình.

“Để cho Bản thúc lên tiếng.”

Cho đến khi Rebecca phân phó xong, hỏa lực mới được triển khai toàn bộ.

Khác với Phi Cơ, người chưởng khống thật sự của Hòa Ký là Tô Bình Nam lại khịt mũi coi thường cái gọi là vũ lực, chẳng thèm ngó tới. Ngược lại, hắn thèm muốn mạng lưới quan hệ của Hòa Ký bắt nguồn từ mọi khía cạnh của xã hội Cảng thành.

Tô Bình Nam luôn có dã tâm, có sơn hà trong lòng.

Hắn thấy Hòa Ký có gần bốn trăm ngàn lưu manh, hơn nữa văn hóa cộng đồng của Cảng thành cũng như khoảng cách giàu nghèo quá lớn quyết định sẽ có một lượng quân mới ổn định gia nhập.

Đây mới là lực lượng.

Có rất ít người bình thường có thể vượt qua hoàn cảnh của bọn hắn. Một khi Hòa Ký hoàn mỹ dung nhập vào Cẩm Tú, không khó để kiểm soát những người này.

Bình Luận (0)
Comment