Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1181 - Chương 1181 - Sân Khấu Trong Giấc Mộng

Chương 1181 - Sân khấu trong giấc mộng
Chương 1181 - Sân khấu trong giấc mộng

Chương 1181: Sân khấu trong giấc mộng

“Phi Cơ ca.”

Trong lúc Trình Huy tay chân luống cuống, Cửu Văn Long què một chân khập khiễng từ trong bếp bước ra: “Nội tình của hắn rất sạch sẽ, là tuyển thủ của A Nhân Hào Giang, đã từng hai lần giành được giải quán quân Tây Dương Quyền của Hào Giang Thế Kỷ.”

Phi Cơ nhìn thoáng qua Cửu Văn Long, rồi quay sang nhìn Trình Huy: “Vì sao ngươi lại muốn theo ta?”

“Vì tiền.”

Trình Huy thành thật trả lời: “Ta rất cần tiền.”

Phi Cơ đảo qua hai tay của Trình Huy: “Kiếm nhiều tiền thì phải chịu mạo hiểm, ngươi có nghĩ đến điều này không?”

“Có nghĩ đến.”

Phi Cơ ra hiệu cho Lữ Tư Kiệt: “Cho hắn đi theo ngươi trước. Có quyền vương làm tiểu đệ là uy lắm rồi.”

Trình Huy có chút không muốn, đang định lên tiếng thì chợt nhìn thấy ánh mắt dọa người của Cửu Văn Long nên đành im miệng.

“Còn không cảm ơn Phi Cơ ca?”

Cửu Văn Long thở dài trong lòng. Tên hậu sinh này quá ham cái trước mắt, tiếc cho hắn làm chuyện tốt lại trở thành chuyện xấu.

Địa vị khác biệt, trận doanh khác biệt, góc độ đãi ngộ tất nhiên cũng sẽ khác.

Tin tức quá mức nghiêm trọng, Phi Cơ sợ không thể nói rõ qua điện thoại, cho nên hai người hẹn gặp trong câu lạc bộ ở vịnh nước cạn.

Việc trang trí của câu lạc bộ tư nhân đã được đổi tên thành X này gần như đã hoàn thành, nhưng thiết bị chiếu sáng bên trong vẫn chưa được lắp đặt đầy đủ. Bên trong câu lạc bộ chỉ có vài ngọn đèn, trông có vẻ hơi u ám vào giữa đêm khuya.

“Hà tiên sinh?”

Cái tên này khiến cho Rebecca hơi nhăn mày.

Nàng không phải người trong giang hồ, góc độ cân nhắc càng có khuynh hướng nghiêng về góc độ kinh doanh hơn. Hoạt động của tàu đánh bạc Cẩm Tú không thể nghi ngờ chính là ngày thu đấu vàng.

Ngày đầu tiên lên thuyền là một bước quan trọng để xây dựng lời truyền miệng. Nhưng quá ồn ào, đám khách đánh bạc chắc chắn sẽ nghi ngờ về vấn đề an toàn, đây là điều cấm kỵ trong ngành công nghiệp cờ bạc.

Khách muốn tiền, chứ không phải ăn bữa hôm lo bữa mai.

“Ngươi thấy thế nào?”

Rebecca hỏi Phi Cơ.

“Đánh, đánh ra uy phong của Cẩm Tú, để về sau bọn hắn sợ ném chuột vỡ bình, chúng ta sẽ càng đứng vững hơn.”

Phi Cơ nhe răng cười: “Đả tử Hòa Ký chưa từng sợ ai ở Cảng thành, huống chi còn có Hào Mã Bang giúp, chúng ta nhất định sẽ không thua.”

“Đánh là hạ sách.”

Rebecca lắc đầu: “Bất luận thắng hay thua, tất cả đều không phù hợp với lối suy nghĩ và làm việc khiêm tốn của Hòa Ký mà boss muốn.”

Cờ bạc có kiếm được tiền không?

Đáp án không thể nghi ngờ.

Kiếm được.

Nhưng vì sao Hà gia lại nắm giữ độc quyền ở Hào Giang? Số thẻ đánh bạc trong tay Hà tiên sinh đã nói rõ hết thảy vấn đề.

Mấy ngày qua, Lâm Di bận đến muốn điên lên.

Mặc dù nàng đã chuẩn bị thật lâu, thậm chí tập đoàn Cẩm Tú còn đặc biệt điều động thần tiên Hào Giang năm đó đến giúp đỡ nhưng vẫn sứt đầu mẻ trán.

Việc nhiều lắm.

Ngoại trừ phương diện bảo an, các công việc khác như bồi bàn, thu ngân và thậm chí cả bếp núc cũng do một tay nàng lo liệu.

Trên du thuyền có rất nhiều chuyện khiến người ta phát điên. Cho dù nữ nhân chỉ ngủ có bốn tiếng một ngày nhưng nàng vẫn không thấy mệt.

Đây là sân khấu trong giấc mộng của Lâm Di.

Nữ nhân biết rõ cánh cửa thật cao và những khoản lợi nhuận khổng lồ có thể tạo ra trong ngành công nghiệp cờ bạc. Nàng xuất thân từ kỹ nữ, nữ nhân dã tâm bừng bừng đã chán ghét mọi việc làm cái gì cũng thuận lợi.

Nàng muốn dựa vào tập đoàn Cẩm Tú để khống chế đầu sỏ thành thị Lâm tiên sinh.

“Đến câu lạc bộ, thông báo cho Trình Nhật tự mình đến đây.”

Ban đêm, Rebecca đột nhiên gọi điện thoại đến khiến trong lòng Lâm Di có một dự cảm bất an.

“Được, để ta đi thông báo cho hắn.”

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Di xoa mặt, sau đó bước ra khỏi phòng ngủ. Mấy ngày qua, nàng gần như ở trên du thuyền.

Năm phút sau, ba chiếc xe hơi nhanh chóng rời khỏi bến tàu.

“Chỉ một tình huống.”

Khả năng tường thuật của Rebecca rõ ràng mạnh hơn Phi Cơ nhiều. Sau khi thuật lại chi tiết, nàng quay sang nhìn Lâm Di đầu tiên.

“Mánh khóe thị trường chẳng qua là làm trò chơi. Nhưng theo lời của boss, ngành công nghiệp cờ bạc là nghề bắc nồi đồng nấu ba sông để chiêu đãi mười sáu phương, dịch vụ nhất định không được xảy ra vấn đề.”

“Không thành vấn đề. Ta đã đích thân dặn dò từng nhân viên một. Mấy ngày nay hết thảy đều đã được xử lý ổn thỏa.”

Lâm Di bị tin tức này làm cho kinh ngạc đến mức có chút không phản ứng kịp. Nàng biết nhúng tay vào ngành công nghiệp cờ bạc khó khăn đến cỡ nào. Phân lượng của nàng trong ngành này chỉ là một con giun con dế.

Cho nên nữ nhân mới khăng khăng không tiếc bất cứ giá nào gia nhập dưới trướng cự phách đại lục là tập đoàn Cẩm Tú. Bởi vì Lâm Di biết chỉ có mãnh long vùng khác như Tô Bình Nam mới có gan bước vào cái ngành lợi nhuận lớn này, mà cũng chỉ có nội tình như tập đoàn Cẩm Tú mới có thể lấy hạt dẻ trong lò lửa.

Nhưng không ngờ bước đầu tiên còn chưa bước ra, phản ứng của đối phương đã kịch liệt đến như vậy.

“Vấn đề bảo an thì sao?”

Nhận được câu trả lời chắc chắn của Lâm Di, Rebecca nhìn Để Diệu Dương mặt không thay đổi ở bên cạnh.

“Hai trăm nhân viên trên thuyền đều là tay đấm giỏi đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.”

Tính cách Để Diệu Dương hung hãn, người bên dưới tất nhiên sợ hắn, lực chấp hành cực kỳ mạnh. Hắn có lòng tin nói ra những lời này.

Phi Cơ có thể ngồi ở đây khiến Lâm Di có chút bất ngờ.

Ban đầu, nữ nhân cho rằng mục đích của tập đoàn Cẩm Tú là muốn lung lạc thế lực ngầm Cảng thành, nhưng việc Phi Cơ xuất hiện ở đây cho thấy nội tình của tập đoàn Cẩm Tú tuyệt đối không giới hạn ở đại lục.

Điều này khiến nữ nhân yên tâm hơn không ít.

Nhìn Để Diệu Dương toàn thân tản ra khí tức hung hãn, mặt không biểu cảm ở bên cạnh, Lâm Di vốn luôn cảm thấy bất an nhưng bây giờ lại cảm thấy thân thiết.

Nàng không còn là bướm xã hội không có nền tảng, dựa vào sự nhục nhã để kiếm sống. Nàng là người cầm lái của con thuyền đánh bạc Cẩm Tú.

Bình Luận (0)
Comment