Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1180 - Chương 1180 - Trình Huy

Chương 1180 - Trình Huy
Chương 1180 - Trình Huy

Chương 1180: Trình Huy

“Được.”

Phi Cơ đốt một điếu xì gà, khói thuốc màu xanh nhạt đã che giấu biểu hiện chân thực của hắn: “Ta có một vấn đề. Dựa theo phong cách nhất quán của ngươi, ngươi luôn hy vọng chúng ta xảy ra chuyện để ngươi một mẻ hốt gọn. Tại sao ngươi lại lựa chọn trao đổi?”

“Trước kia ta luôn cho rằng bang phái như các ngươi chính là khối ruột thừa hư nát của thành phố này, cắt đi sẽ giúp cho thành phố ngày càng tốt hơn. Bây giờ, ta hiểu ra một đạo lý. Các ngươi không phải ruột thừa mà là tế bào của thành phố, không cách nào triệt để thanh trừ.”

Lương Văn Xương đứng ngẩn cả nửa ngày, giọng điệu đắng chát nói tiếp: “Không có Phi Cơ ngươi thì sẽ có một Phi Cơ khác thượng vị, Hòa Ký sẽ tiếp tục rung chuyển bất an, điều này chẳng có gì tốt cho tất cả mọi người ở Cảng thành. Huống chi, đầu lĩnh mới thượng vị có phối hợp được như ngươi hay không còn là một ẩn số, khả năng cao là hắn sẽ làm cho mọi chuyện lớn hơn.”

Lần đầu tiên Phi Cơ chăm chú nhìn viên cảnh sát chanh chua này. Hắn bỗng nhiên hiểu được lời đánh giá của Rebecca về Lương Văn Xương.

“Người này có tín niệm của mình, cho nên rất khó bị thu mua. Thật ra ta rất thưởng thức loại người như vậy. Hắn là một trong số ít những điều tốt đẹp trong thế giới bẩn thỉu này.”

Khi nói, biểu hiện của Rebecca có chút phức tạp nhưng ánh mắt lại cực kỳ lãnh khốc.

Sau khi tạm biệt Cửu Văn Long, Lương Văn Xương đi rất nhanh.

Dù sao địa vị và thân phận của Phi Cơ rất mẫn cảm. Ở càng lâu, nếu chẳng may bị người hữu tâm nhìn thấy thì càng phiền phức. Hơn nữa, mọi người vốn chẳng có giao tình. Giao dịch giữa hai bên cũng không có khả năng lưu lại giấy tờ gì, nói chuyện là được rồi.

Chỉ là nam nhân không rõ vì sao Phi Cơ lại tiễn hắn khi hắn rời đi. Mặc dù trong lòng cảm thấy nghi hoặc, nhưng rõ ràng nét tươi cười trên mặt Lương Văn Xương đã nhiều hơn.

“Nhân số bên đối phương không ít, thuộc hạ của Hồ Tu Dũng nổi danh giỏi đánh đấm, chúng ta nên làm như thế nào?”

Lữ Tư Kiệt hỏi, nhưng biểu hiện trên nét mặt không phải là lo lắng mà là hưng phấn. Xuất thân từ Hải Đông Thanh, đám gia hỏa đi đến địa vị hiện tại đều là những tên ngang ngược.

“Chuyện cần động não nên giao cho người thông minh.”

Phi Cơ trả lời: “Nếu thật sự không được, chúng ta sẽ đánh một trận với bọn hắn cho sướng tay, mượn cơ hội đoạt địa bàn của Hồ Tu Dũng cho hắn về nhà dưỡng lão.”

Mấy chuyện cần động não, Phi Cơ làm không được. Nhưng chuyện đánh nhau hung ác, có thể nói hắn am hiểu vô cùng.

Biểu hiện của mọi người trở nên dữ tợn.

“Cho ngươi một cơ hội, ta có thể giúp ngươi một tầng đảm bảo.”

Nhìn đám người Phi Cơ đang ăn cơm bên ngoài, Cửu Văn Long quay sang nhìn Trình Huy đang im lặng cắt cà rốt, bỗng nhiên lên tiếng.

“Mặc dù ta không biết bọn hắn đang nói cái gì, nhưng ta biết bọn hắn xuất hiện ở đây, giang hồ nhất định sẽ có biến. Ta biết ngươi giỏi đánh đấm, nếu ngươi đồng ý bán mạng đổi tiền, vị lão đại bên ngoài rất thích hợp với ngươi.”

Địa vị của Phi Cơ bây giờ không phải người nào cũng có thể tùy tiện leo lên, cũng chỉ có địa vị như Cửu Văn Long mới có thể lên tiếng giùm hắn.

Trình Huy im lặng, tuy nhiên lực cầm dao cắt cà rốt bỗng nhiên lớn hơn không ít.

“Không thì cứ yên tâm làm tiếp ở đây.”

Cửu Văn Long nói tiếp: “Bây giờ ta tin vào số mệnh. Nhìn những đường dựng thẳng ở trán ngươi, mắt có hung quang, đi lạc đường nhất định sẽ gặp rắc rối. Không thì ngươi cứ ở đây làm việc.”

“Hắn có nhiều tiền lắm sao?”

Trình Huy làm như không nghe thấy ý cảnh cáo trong giọng nói của Cửu Văn Long: “Ta muốn giá tiền thật cao.”

Cửu Văn Long thở dài.

Nam nhân năm đó có thể ép Phủ Đầu Tuấn đến mất một chân đã sớm coi nhẹ hết thảy. Hắn không rõ vì sao những người trẻ tuổi này cứ bước lên con đường kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên không có đường về này mãi.

“Đầu lĩnh của một trong bốn đại bang phái lớn nhất Cảng thành, ngươi nói xem?”

Giọng điệu của Cửu Văn Long có chút xúc động: “Hắn là người trẻ tuổi nhất lên nhanh đến vậy mà ta thấy trong nhiều năm qua. Hiện tại giang hồ không còn giống như trước, phía sau nhất định có núi dựa, tiền tuyệt đối không thành vấn đề.”

“Ta muốn đường đường chính chính quay về Hào Giang chuộc lại nhà. Long ca, ngươi cũng biết là bây giờ ta chỉ còn nắm đấm của mình.”

Trình Huy cúi đầu, thấp giọng nói: “Cánh tay phải của ta đã quen trật khớp, chỉ có thể liều mạng chiến đấu. Cho nên ta muốn bán nó với giá tốt.”

Cửu Văn Long có thể đánh đến danh xưng Ác Hồng Côn năm đó, tất nhiên đã từng luyện quyền. Cho nên hắn hiểu được tập quyền rất khó, đồng thời cũng biết thanh niên không còn đường nào khác có thể đi ngoại trừ đánh quyền.

Không phải ai cũng chịu nghèo khổ.

“Giỏi đánh đấm không chắc có thể kiếm được tiền, còn phải chờ cơ hội. Ngươi rất giống ta mười năm trước.”

Cửu Văn Long vỗ vai Trình Huy: “Bộ xương già này của ta thật ra không còn thể diện nữa. Đường của ngươi do ngươi tự đi.”

Hương vị món ăn chiêu bài của băng thất Cửu Long đúng là không tệ.

Ngoại trừ hoành thánh, đậu hũ bát trân, thịt bò dưa lạnh đều sắc hương vị đầy đủ.

Phi Cơ lau miệng, lấy mấy tờ tiền đặt lên trên bàn rồi dự định rời đi. Tin tức của Lương Văn Xương rất quan trọng, hắn nhất định phải tìm Rebecca để thương lượng. Đêm nay rất có thể là một đêm không ngủ.

“Phi Cơ ca, ta biết đánh nhau, ngươi có thể nhận ta hay không?”

Trong lúc mọi người chuẩn bị bước ra khỏi cửa, Trình Huy xuất hiện trước mặt Phi Cơ.

Phi Cơ kinh ngạc nhìn tên gia hỏa có chút lỗ mãng trước mặt, nhếch miệng khoát tay một cái. Lữ Tư Kiệt bên cạnh lấy ra một xấp đô la Hồng Kông thật dày đặt lên bàn trước mặt Trình Huy.

“Ngươi lên tiếng muốn theo ta, chứng tỏ ngươi đang gặp khó khăn. Ngươi cứ cầm lấy tiền, ta chỉ có thể giúp đến đây thôi.”

Đây là quy củ của Hòa Ký.

Hòa Ký thoát thai từ Hồng Môn Tam Hợp Hội, quy tắc là giúp đỡ lẫn nhau. Khi gặp người khó khăn hành tẩu giang hồ, có thể để lại ít tiền để giúp đỡ, về sau có thêm một người bạn.

Bình Luận (0)
Comment