Chương 1198: Chu Triều Tiên
Không phải hắn không muốn cứu mạng lão đại của mình. Khi hắn kịp phản ứng đã thấy lão đại bị bắn hơn sáu phát chí mạng.
Nói cách khác, lão đại của hắn đã chết, hắn ở lại cũng chỉ để chôn cùng mà thôi.
Hắn nhanh chóng quyết định cứu mạng mình trước. Mặc dù có một viên đạn xuyên qua vai hắn, nhưng hắn vẫn nhanh chóng biến mất giữa đám người.
Đối phương tuyệt đối không phải cướp của giết người.
A Nam hoàn toàn khẳng định điều này.
Hắn biết rõ thói quen cướp bóc của lưu manh Hà Lan. Bọn này thường dọa cướp trước, lấy tiền xong mới bỏ đi chứ không trực tiếp giết người như vậy.
Đám người trẻ tuổi kia toàn là tay súng, ra tay không chút do dự, sau khi bắn hạ đối phương xong, bọn hắn không rời đi mà ung dung bồi cho Hồ Tu Dũng thêm vài phát.
….
“Thế lực dám nhúng tay vào ngành công nghiệp cờ bạc của Hà tiên sinh nhất định rất khổng lồ.”
A Nam nghĩ đến lời Dũng ca đã từng nói. Như vậy kẻ chủ mưu đằng sau là ai, đáp án vô cùng rõ ràng.
“Đại Thiên Nhị, ta là Nam ca, có thể giúp ta tìm một chiếc thuyền về Cảng thành hay không?”
Chuyện Dũng ca đến Hà Lan rất bí mật, người biết không nhiều. Tất cả đều là nhân vật thực quyền có chữ Đầu. Trần Nam vội vàng băng bó kỹ vết thương, cũng không dám tin bất cứ kẻ nào, cho nên hắn lựa chọn nhờ tiểu đệ của mình là Đại Thiên Nhị hỗ trợ.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Giọng điệu của Đại Thiên Nhị tràn đầy lo lắng: “Ngươi không phải đi cùng Dũng ca sao?”
“Dũng ca chết rồi.”
A Nam hạ giọng: “Bây giờ ta không thể tin tưởng bất cứ kẻ nào. Có gì chờ ta về Cảng thành rồi nói sau.”
“Được.”
Đại Thiên Nhị hiểu mức độ nghiêm trọng của vấn đề: “Anh họ của ta làm ở Tam Liên Hội. Để ta nhờ hắn nghĩ cách. Một tiếng sau ngươi liên lạc lại với ta, ta sẽ cho ngươi biết tin tức cụ thể.”
“Chúng ta là anh em, đừng nên lừa ta.”
A Nam âm trầm cúp điện thoại.
…
“Chi tiết nhỏ bình thường sẽ sinh ra vấn đề lớn.”
Ở Thâm thành, Tô Bình Nam vẫn chú ý đến tiến triển của mọi thứ. Sau khi nhận được điện thoại của Michael Corleone, hắn lập tức gọi điện thoại cho Phi Cơ.
“A Nam không thể trở về Cảng thành. Ta muốn Thập Tứ Thủy loạn chứ không phải cho bọn hắn một cái cớ để đoàn kết.”
Giọng điệu nam nhân vô cùng bình tĩnh nhưng nội dung lại lãnh khốc vô cùng: “Làm việc phải làm tuyệt, người này phải nhổ cỏ tận gốc.”
“Vâng.”
Nhận được điện thoại của Tô Bình Nam, Phi Cơ theo phản xạ có điều kiện đứng thẳng người: “Ta sẽ cho người tìm hắn.”
…
Rút dây động rừng.
Câu nói này một chút cũng không sai.
Tìm một tên lưu manh từ Hà Lan về Cảng thành cần các mặt quan hệ.
Cũng bởi vì một câu của Tô Bình Nam, mạng lưới của tập đoàn Cẩm Tú bắt đầu phát lực toàn bộ.
Đây là đế quốc do một tay nam nhân tạo nên. Dưới sự quản lý mạnh mẽ và thiết huyết của hắn, cùng với tiền đề là hắn chưa bao giờ thất bại, sẽ không ai hỏi bất kỳ câu hỏi nào, chỉ dốc toàn lực.
Bất cứ chuyện gì đều có dấu vết để tìm ra.
Hiện tại, A Nam không tin tưởng những người ở Hà Lan. Đầu tiên, hắn đã trúng đạn, cũng không dám quang minh chính đại xuất hiện ở sân bay. Như vậy, lựa chọn duy nhất chính là ngồi thuyền.
Đã có phương hướng, sự việc cũng không khó làm.
Buôn người và buôn lậu, những hoạt động kinh doanh này ở Hà Lan đều được thực hiện bởi những người đến từ quần đảo Formosa, vì vậy Tam Liên Hội số một đã trở thành khả năng duy nhất.
Phi Cơ tìm đến Chu Triều Tiên đã từng buôn bán qua lại trước đó.
Phi Cơ tìm hắn là vì danh tiếng gần đây của hắn rất cao, hơn nữa còn là đại ca có mạng lưới quan hệ rất rộng ở Tam Liên Hội.
Nhận được điện thoại, Chu Triều Tiên cũng không cân nhắc quá lâu, sảng khoái đồng ý. Sau khi nói vài câu, nam nhân có chút ngượng ngùng đưa ra một thỉnh cầu.
“Phi Cơ, có thể cung cấp cho ta mấy tay đấm giỏi đắc lực không?”
Làm như vậy, Chu Triều Tiên có lý do của mình.
Gần đây, cuộc sống của nam nhân không dễ chịu, có chút đau đầu.
Thủ đoạn kiếm tiền chủ yếu của hắn đến từ các sòng bạc lớn nhỏ trải rộng khắp phía nam đảo Formosa. Công ty xe taxi và những việc kinh doanh khác bên ngoài không đủ cung cấp nhiều dòng tiền như vậy.
Tên gia hỏa Phương Quốc Huy của cục điều tra giống như bị điên. Điều này khiến cho Chu Triều Tiên có chút tức giận. Chính trị vàng đen tràn lan ở đảo Formosa, hắn không phải người nổi bật nhất, nhưng đám người đó lại nhằm vào hắn, thủ đoạn còn rất kịch liệt.
Ba người của đối phương giả mạo khách đến chơi. Vì bên kia có bằng chứng, sáu sòng bạc lớn nhất đã buộc phải đóng cửa. Bây giờ là thời điểm quan trọng nhất để cạnh tranh với Đinh Tông Thụ, tiền của hắn đúng là có chút giật gấu vá vai.
Chỗ tiêu tiền nhiều lắm.
Khó chịu nhất là các khoản quyên góp chính trị từ bên trên. Chuyện sòng bạc cần phải đả thông, bên dưới cũng cần phải nuôi rất nhiều người, tiền đấu thầu cho một số dự án cũng cần Chu Triều Tiên ra tay.
Ba nhân viên điều tra đó có thể ung dung đào thoát dưới sự vây bắt của sáu mươi đàn em bên dưới khiến Chu Triều Tiên nghĩ mãi không ra đám người đó có phải là siêu nhân hay không. Làm sao có chuyện một người đánh hai mươi người được? Kết quả này chỉ nói rõ một vấn đề, tất cả đều là phế vật.
Điều này khiến cho nam nhân cực kỳ bất mãn với người bên dưới.
Hắn muốn thuê một số người thông minh tháo vát đến trợ giúp cho hắn.
Trước mắt, hắn cảm thấy hứng thú nhất với Sa Vũ - một trong những ngựa đầu đàn của đầu lĩnh Phi Cơ, xuất thân xã hội đen.
Sa Vũ có một tên hiệu rất vang dội, Thiếu Hạn Loan Tử. Trước kia, Chu Triều Tiên đã tận mắt nhìn thấy vũ lực của đối phương.
Chẳng những giỏi đánh, mà còn làm việc đến giọt nước không lọt. Điều này khiến cho Chu Triều Tiên khá thưởng thức.
Quan trọng nhất, Sa Vũ đã chính miệng nói một khi mình gặp chuyện, hắn có thể triệu tập một số xã hội đen hung hãn đến hỗ trợ mình bất cứ lúc nào.