Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1244 - Chương 1244. Chết Dưới Hoa Mẫu Đơn

Chương 1244. Chết dưới hoa mẫu đơn
Chương 1244. Chết dưới hoa mẫu đơn

“Thêm một người bạn thêm một con đường. Đây xem như quà gặp mặt.”

Trương Hoa mỉm cười giải thích: “Huống chi ta cũng chỉ là đưa cho ngươi một tấm danh thiếp. Chúng ta muốn kiếm đồng tiền lớn.”

Nhìn Trần Trí Hạo như có điều suy nghĩ, Trương Hoa im lặng dựa theo phân phó của bên trên lưu lại một bước chuẩn bị, sau đó tiêu sái rời đi: “Người ta nói đại phú hào làm thì phú quý đầy trời. Thuốc Đông y có chỗ tốt của thuốc Đông y. Đừng quên anh em bên này còn có một đường dây có thể cung cấp lựa chọn.”

Nhìn theo bóng lưng Trương Hoa, Trần Trí Hạo lấy điện thoại ra: “Hào ca, ta cần nói với ngươi một chuyện. Ta phát hiện một người bạn có khả năng hữu dụng.”

Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu.

Hàn Bân chết rồi, chết trong căn phòng hộp đêm sang trọng oanh oanh yến yến vờn quanh. Lúc đó, nam nhân không có chỗ để phản ứng. Một đao thủ cải trang thành nhân viên phục vụ đã cắt một dao vào cổ hắn khi hắn đang ngửa đầu uống rượu.

Đao thủ ung dung rời đi, chỉ để lại mấy gái ngành đang hét to và máu bắn đầy trời.

Một lão đại Hòa Ký đang như mặt trời ban trưa bị giết chết. Điều này khiến cho đầu lĩnh Hòa Ký là Phi Cơ tức giận.

Nghe nói sau khi Phi Cơ ca nhận được điện thoại đã nổi trận lôi đình đập vỡ chai rượu ngon nhất mà hắn mới khui.

“Điều tra cho ta, ra giá một triệu tiền hoa hồng.”

Sắc mặt Phi Cơ cực kỳ dữ tợn, có thể được đề cử làm Ảnh đế. Nam nhân gào lên: “Không ai có thể đụng đến Hòa Ký mà toàn thân trở ra.”

Có trọng thưởng tất có dũng phu. Sau khi Phi Cơ tuyên bố với băng nhóm là ai giúp Hàn Bân báo thù thì tiếp nhận vị trí Hàn Bân, bàn tay sau màn đã nổi lên mặt nước.

Ngựa đầu đàn của Đại Nhãn Nhân là Hắc Minh phản bội, tự tay giết chết lão đại của mình để nhận công.

Nhất thời, câu chuyện về hai lão đại Hòa Ký được lưu truyền sôi sùng sục.

Ở xa ngoài ngàn dặm, Tô Bình Nam đứng trên tầng cao nhất của tòa nhà Cẩm Tú đứng nhìn ngựa xe như nước trong màn đêm ở Thiên Đô, sau đó chậm rãi nói với Tô Nhất Nhị đằng sau.

“Ta đã nói thế giới này không có sự trùng hợp.”

“Thế giới này không có sự trùng hợp, nhưng mỗi sự trùng hợp lại cần rất nhiều nhân lực và vật lực để thôi động.”

Nam nhân đã thay sang một bộ quần áo thể thao thoải mái hơn, mái tóc cũng dài hơn trước. Gió trên sân thượng có chút lớn, mái tóc trước trán Tô Bình Nam tung bay.

Khí thế của nam nhân quá mạnh. Mặc dù nhìn tóc ngắn có tinh thần hơn nhưng lại giống như đao ra khỏi vỏ, tính công kích quá mạnh. Để tóc dài một chút cũng có cái lợi, mang đến một phần phiêu dật, nhưng cũng có thêm một phần nội liễm thâm trầm hơn.

Tô Bình Nam rất ít nói, còn Tô Nhất Nhị thì đứng thẳng yên tĩnh lắng nghe.

Không nói lời nào bởi vì hắn không hiểu. Hắn biết rõ định vị của mình. Hắn chính là một thanh đao sắc bén trong tay nam nhân trước mặt.

Một thanh đao thì không cần cân nhắc quá nhiều. Đủ sắc bén là giá trị tồn tại của hắn.

“Ta không thiếu tiền nhưng ta thiếu người.”

Việc điều động tài chính của tập đoàn đã bắt đầu bố cục. Rất nhiều tiền bạc tập trung lại khiến nam nhân kinh ngạc.

Hiện tại, tập đoàn Cẩm Tú mới chỉ phát triển ở Đông Nam Á. Căn cứ theo phán đoán của Tần Tử Khâm, sau trận bão tố này, khối lượng sẽ được mở rộng không ít.

Hiện tại, sản nghiệp càng lúc càng lớn, người Tô Bình Nam có thể sử dụng ngày càng ít. Không chỉ hoạt động của công ty không đủ nhân tài, ngay cả một số tay lão luyện làm những công việc bẩn thỉu cũng thiếu trầm trọng.

“Thiếu người?”

Tô Nhất Nhị lần đầu tiên lên tiếng. Hắn biết Tô tổng sẽ không vô duyên vô cớ gọi mình đến.

“Gần đây có một việc khiến ta phát hiện một người rất thú vị. Người này cũng có liên quan đến ngươi đấy.”

Phong cảnh có đẹp đến mấy, nhìn lâu cũng trở nên vô vị. Tô Bình Nam quay người nói với Tô Nhất Nhị: “Có một gia hỏa tên Trần Hỏa, ngươi có biết người này không?”

“Trần Hỏa?”

Tô Nhất Nhị suy nghĩ một vài phút rồi đưa ra đáp án: “Ta không có nhiều bạn bè nhưng xác thực biết người này, một đội trưởng rất nhiệt tình.”

“Việc kinh doanh mà hắn làm bây giờ chỉ sợ ngươi không ngờ đến.”

Tô Bình Nam vừa cười vừa nói: “Nhưng ta muốn ngươi cũng làm cái nghề giống như hắn. Hiện tại việc kinh doanh của chúng ta càng lúc càng lớn, ta cần một số nguồn máu mới gia nhập.”

Kết thúc cuộc nói chuyện, nam nhân nói một câu mà Tô Nhất Nhị nghe không hiểu: “Sở dĩ ta bảo ngươi đi là vì ta cảm thấy chướng mắt tên Trần Hỏa đó. Tốt nhất là đao nên mài thành xẻng đi.”

Vẻ mặt Tô Bình Nam hiện lên sự khinh thường.

Bồi dưỡng một quân nhân ưu tú khó đến cỡ nào? Nhớ kỹ, là ưu tú.

Tô Bình Nam cảm thấy nhất định phải tinh thông súng ống, kỹ năng quân sự quá cứng nhắc chỉ đứng thứ hai, bản năng trốn tránh nguy hiểm cùng với ý thức phục tùng cực mạnh mới là điểm khó có nhất.

Lý Thiên Cẩu tức Tô Nhất Nhị là thế hệ đã trải qua máu và lửa. Bọn hắn chính là quân nhân đã trải qua chiến hỏa ngày cuối cùng của Hạ quốc.

Nam nhân bị hiện thực xã hội mài mòn góc cạnh, Tô Bình Nam cảm thấy phí của trời.

Về phần những người đó có thể dùng hay không? Tô Bình Nam cũng không lo lắng.

Sau khi những người này bị xã hội mài đi tín niệm trong lòng, việc tập đoàn Cẩm Tú cần làm là cho bọn hắn một lý do để liều mạng.

Đây đều là đao tốt.

Hành động của Trần Hỏa khiến cho Tô Bình Nam giống như phát hiện ra một mỏ vàng. Thời gian là vô tình nhất. Nếu những thanh đao này dựa theo quỹ tích của bọn hắn mà phát triển tiếp, bọn hắn chẳng khác gì người thường giữa thế đạo vật chất này.

Hết chương 1244.
Bình Luận (0)
Comment