Tô Bình Nam nhìn cô gái có chút tự ti này, mỉm cười: "Ngươi cũng là một người tốt, rất chân thành."
"Thật sao?"
Lộ Lộ vui vẻ cười lên, ma thuật sư trước mặt mãi mãi bình tĩnh như thế, nhưng lời nói ra lại khiến cho nàng không tự chủ được tin tưởng.
"Cảm ơn!"
Lộ Lộ nói rất chân thành. Sau đó nàng thở dài một hơi.
"Ta đã như thế này rồi, không thể cứu được, nên nói về Nha Nha đi, Nha Nha có một người mẹ. . ."
Tô Bình Nam nghe xong thì ngạc nhiên, ma thuật của mình cũng chính là cơ duyên trùng hợp, là trò đùa mà thôi, thế mà lại bị coi là thật, còn muốn mình hỗ trợ đi tìm người.
Hắn lắc đầu, nói: "Ma thuật của ta đều là gạt người, chuyện này ta không giúp được."
"Thêm một ly."
Lộ Lộ trừng mắt nhìn hắn một cái, có chút ghét bỏ hắn không chịu hỗ trợ. Uống một hớp rượu đầy, Lộ Lộ đảo tròng mắt, mị nhãn như tơ nói: "Nha Nha chưa có bạn trai, người giúp nàng một chuyện lớn như thế, chắc chắn nàng sẽ lấy thân báo đáp, ta là bạn của nàng, cũng có thể giúp ngươi dễ dàng một chút."
Nhìn ánh mắt trêu chọc của cô gái, Tô Bình Nam nghiêm mặt, lạnh nhạt nói ra: "Đừng có nói bậy."
Lộ Lộ hậm hực thu ánh mắt lại.
"Tích tích, tích tích!"
Lộ Lộ lấy máy nhắn tin chữ Hán Cẩm Tú từ trong túi ra, nhìn thoáng qua: "A."
Nàng cầm lấy túi xách nhỏ tinh xảo để ở quầy bar, vội vã đứng lên, khẽ vươn tay với Tô Bình Nam, nói: "Cho ta phương pháp liên lạc."
Tô Bình Nam bình tĩnh, nghĩ nghĩ một hồi, lấy một tấm thẻ màu bạc ra, để vào bàn tay nhỏ trắng noãn trước mặt.
Tròng mắt Trương Đồng sắp lồi ra, Tô Bình Nam rất ít đưa thẻ cho người khác, mặc dù là một thẻ bạc nhưng lại đưa cho cô gái này dễ dàng như vậy khiến cho hắn cực kỳ ngạc nhiên.
"Chắc chắn có gian tình."
Trong lòng Trương Đồng oán thầm.
"Đừng xem thường thiếu niên."
Lộ Lộ không biết tấm thẻ này có ý nghĩa như thế nào, nhìn câu thơ trên đó, đọc một lần, cười khanh khách: "Tấm thẻ rất đặc thù."
Lộ Lộ lắc mông đi ra mấy bước, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại quay về.
"Ma thuật sư, có thể làm một ma thuật, khiến cho ta vui vẻ lên một chút không."
Tô Bình Nam sắc mặt bình tĩnh, nhìn Lộ Lộ, lắc đầu: "Ta nói ma thuật của ta là gạt người."
Lộ Lộ không để ý đến lời Tô Bình Nam nói, mà chỉ vào Trương Đồng, cúi người khẽ nói với Tô Bình Nam: "Người này thật đáng ghét, ngươi biến hắn thành heo đi."
Lúc đầu, Tô Bình Nam không định giả vờ giả vịt nữa, nhưng khi hắn quay đầu lại, nhìn thấy dáng vẻ nháy mắt ra hiệu quái dị của Trương Đồng thì lập tức nổi giận.
"Được."
Tô Bình Nam gật đầu, chỉ chỉ Trương Đồng, lạnh lùng nói: "Bây giờ ngươi sẽ biến thành một con heo. . ."
Trương Đồng triệt để trợn tròn mắt, vừa rồi lão đại còn khen mình, sao lại trở mặt nhanh như thế.
"Biến thành heo."
Tô Bình Nam lại nhìn Trương Đồng đang ngây ngốc, nhấn mạnh.
Nghe giọng điệu bất thiện của lão đại, Trương Đồng quyết tâm liều mạng, gọn gàng nằm dưới đất, môi mấp máy, học dáng vẻ heo hừ hừ.
Lộ Lộ nhìn thấy dáng vẻ của Trương Đồng thì rất là không thục nữ, cười lên ha hả, tiêu sái khoát tay với Tô Bình Nam, bịch bịch giẫm giày cao gót rời đi.
Chờ Trương Đồng chật vật bò từ dưới đất dậy, quầy rượu đã không có một ai. Tô Bình Nam lặng lẽ đi từ lúc nào.
Trong đại sảnh ánh sáng chói lóa, thảm màu đỏ lát thành lễ đài, hơn mười nữ lễ tân đường cong động lòng người đứng hai bên, Tô Bình Nam dẫn theo tầng lớp cấp cao của Tập đoàn Cẩm Tú đứng trên đó, nghênh đón tân khách bát phương.
Trong khoảng thời gian này, mấy loại sản phẩm và vật phẩm chăm sóc sức khỏe đang hot của Công ty Cẩm Tú khiến cho tiền mặt lưu động dư ra rất nhiều.
Tăng mạnh đầu tư khiến cho tiến độ công trình dưới quyền Cẩm Tú tăng tốc nhanh, Cẩm Tú sơn trang hoàn thành trước thời hạn hai tháng.
Nhà máy giấy vốn toàn là nước bẩn đã trở nên rực rỡ hẳn lên, được đầu tư nhiều, nước sông xung quanh Cẩm Tú sơn trang trở nên cực kỳ trong.
Hai ngàn cây cổ thụ được cấy ghép khiến cho toàn bộ sơn trang có màu xanh biếc dạt dào. Kiến trúc trong sơn trang là xây dựng theo phong cách Minh, Thanh, bên trong hồ nước lâm viên, cái gì cần có đều có, nhìn giống một cái thế ngoại đào nguyên. Bên trong, Tập đoàn Cẩm Tú cũng bỏ hết cả tiền vốn, các loại nhu yếu phẩm hiện đại hoá đều đến từ nước ngoài.
Cẩm Tú sơn trang, nơi nghỉ dưỡng đỉnh cấp này, sau này, người ở Thiên Đô có thể vào ở một đêm thì đều có thể khoe khoang cả năm, chính thức thành lập vào hôm nay.
"Ngươi nói Tiểu Hồng Bào có ý gì?"
Một người trẻ tuổi sắc mặt âm lãnh, quan sát một tấm thiệp mời màu đỏ chót trong tay, lạnh lùng hỏi.
"Thiệp anh hùng?"
Một người đàn ông trung niên mặt chữ quốc nói tiếp.
"Không chỉ là Thiên Đô, toàn bộ Thiên Nam, chỉ cần là xí nghiệp có địa vị và thực lực nhất định đều nhận thiệp mời, rốt cuộc hắn muốn làm gì?"
"Khụ khụ."
Một lão nhân ngồi ngay ngắn trên chủ vị ho khan vài tiếng, chậm rãi nói: "Bây giờ Cẩm Tú của Tiểu Hồng Bào như mặt trời ban trưa, hắn đã muốn tổ chức Đại Hội Võ Lâm, vậy chúng ta đi xem xem hắn có tư cách làm minh chủ võ lâm này hay không."