Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1260 - Chương 1260. Chơi Game

Chương 1260. Chơi game
Chương 1260. Chơi game

Phải nói là vận khí của Trương Đồng không tồi.

Thời gian này Đông Đông bận rộn công việc phiên dịch nên không online. Trong khi Trương Đồng đại nạn không chết vội vàng lau mồ hôi, hắn thấy sắc mặt Tô Bình Nam tối sầm lại.

"Ngươi rất thích tên này à?"

Tô Bình Nam chỉ vào ba chữ Tiểu Hồng Bào trên đầu tiểu pháp sư đứng trong thành.

"Không, không thích."

Tim Trương Đồng lập tức đập điên cuồng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán. Hắn cuống quít giải thích: "Nam ca, cái tên này của ngươi oai phong biết bao, vì vậy ta cảm thấy dùng tên này có thể đại sát tứ phương. Vả lại ở trên mạng không ai biết người bên kia màn hình máy tính là ai."

Gần đây Trương Đồng thường xuyên chạy tới Thịnh Kinh, mặc dù vẫn chưa thâm nhập được vào vòng quan hệ ở Thịnh Kinh, nhưng giọng điệu thì học đâu ra đấy.

Đối với lời giải thích này, Tô Bình Nam không tỏ ý kiến, mà chỉ tiếp tục sầm mặt chỉ vào nhân vật: "Chơi thế nào?"

"Chủ yếu là đánh quái thăng cấp, sau đó kiếm trang bị tốt."

Trương Đồng vừa giải thích vừa làm mẫu thao tác của pháp sư: "Có thể click vào đây..."

Nhà dột còn gặp mưa rào.

Khi Trương Đồng ra khỏi thành đánh quái, mấy kẻ thù đã lnhìn thấy tiểu pháp sư do hắn điều khiển.

Kết quả không cần nói cũng biết.

"Tiểu Hồng Bào lại bị giết hả? Cho ngươi vênh váo nè!"

Một người chơi tên Đại Hải rõ ràng đã quen ầm ĩ với Trương Đồng. Sau khi giết Trương Đồng, hắn không rời đi ngay mà mở hình thức cà khịa như mọi ngày.

Nhưng điều bất ngờ là lần này một người luôn luôn thua người không thua trận như Tiểu Hồng Bào lại không nói chuyện, mà vội vàng biến mất dạng, rõ ràng là đã thoát game.

"Sợ rồi hả?"

Đại Hải ngạc nhiên.

"Đại khái là game này chơi như vậy đó."

Thấy pháp sư dùng tên của lão đại lại bị giết một lần nữa, sau lưng Trương Đồng ướt đẫm mồ hôi. Hắn cố tỏ ra bình tĩnh: "Những cái khác đều tương tự. Ta off rồi."

Tô Bình Nam nhìn Trương Đồng run lẩy bẩy, gõ bàn nói: "Đây là biểu hiện của đại sát tứ phương mà ngươi gánh ba chữ kia thay ta đấy hả?"

Tâm trạng căng thẳng cộng thêm sự thật rành rành khiến Trương Đồng nghẹn lời không nói được gì.

"Ngươi mập hơn lúc mới đi Hoành Điếm khoảng năm cân nhỉ?"

Tô Bình Nam bất mãn vỗ eo Trương Đồng. Dã tâm của hắn bừng bừng, quy luật cuộc sống khô khan, tất nhiên là hơi ghét bỏ cấp dưới không biết tự kiềm chế và phóng túng như vậy.

"Đến câu lạc bộ boxing tìm Đỗ Thạch, bảo hắn giúp ngươi luyện tập giảm ít mỡ đi, sau đó cút về Hoành Điếm."

"Gì cơ?"

Trương Đồng lập tức ngây người.

Mãi lâu sau hắn mới lắp bắp trả lời: "Mấy ngày nữa ta còn phải đi Thịnh Kinh bàn chuyện với những diễn viên, đạo diễn kia. Trên mặt có vết thương thì không tiện gặp người."

Tô Bình Nam liếc xéo Trương Đồng, xua tay như đuổi ruồi.

Trương Đồng lộ vẻ giãy giụa. Hắn cũng biết là mình đã chọc giận lão đại, bây giờ mà đến câu lạc bộ boxing gặp tên điên Đỗ Thạch kia thì không biết sẽ bị đánh thành cái dạng gì.

Hắn nhanh chóng động não: "Còn nữa lão đại, hiện tại ngày nào ta cũng bàn chuyện làm ăn với nhiều đoàn làm phim như vậy, vác theo một cái đầu heo thì làm sao gặp người ta được?"

Tô Bình Nam hờ hững "ồ" một tiếng, vừa hứng thú điều khiển nhân vật vừa dửng dưng đáp: "Trợ lý của ngươi có thể làm mà, đừng tưởng ta không biết đức hạnh của ngươi."

Trương Đồng im bặt.

"Hay là ta không lấy chai rượu kia nữa? Thật ra ta cảm thấy làm mảng game nhất định có thể kiếm ra tiền. Chúng ta cũng làm đi! Đây là chuyện lớn, nói như thế nào thì ta cũng có công lao đúng không? Nam ca, ngươi tha cho ta một lần đi!"

Ký ức bị Đỗ Cửu đánh thành đầu heo lần trước vẫn còn mới mẻ, Trương Đồng không muốn nếm trải đau khổ một lần nữa, bèn tìm ra cái cớ cuối cùng.

"Để lại mật khẩu tài khoản."

Khi nhìn thấy ba chữ Tiểu Hồng Bào, Tô Bình Nam quyết định giữ lại tài khoản này cho mình. Từ một lần bị giết, hắn có thể tưởng tượng được Trương Đồng chơi tài khoản này thành cái dạng gì.

Nam nhân trợn mắt trừng Trương Đồng đang phán quyết cuối cùng, sau đó ấn phím gọi: "A Cửu, đưa Trương Đồng đi câu lạc bộ boxing, nói với Đỗ Thạch là hắn không gầy đi mười cân thì không được ra khỏi câu lạc bộ boxing."

Câu này khiến Trương Đồng lập tức tái mét mặt mày.

Hắn cứ tưởng cùng lắm là bị đánh một trận no đòn, nhưng lão đại lại bắt mình luyện quyền?

"Chuyện bên Hoành Điếm đã có trợ lý của ngươi xử lý. Game online đúng là một miếng bánh ngọt lớn, nhưng mà có công phải thưởng, có lỗi phải phạt."

Tô Bình Nam nghiêm túc nói với Trương Đồng: "Gần đây ngươi hơi nông nổi, trước hết vẫn nên áp chế thì hơn."

Thấy lão đại nghiêm túc như vậy, Trương Đồng lập tức hiểu ra sự việc không thể thay đổi. Trợ lý mà tập đoàn Cẩm Tú sắp xếp cho hắn có năng lực hơn hắn. Trương Đồng hết cách, khôn ngoan đứng thẳng lưng. Sau khi Đỗ Cửu tới, hắn ngoan ngoãn đi theo ra ngoài.

Bóng lưng Trương Đồng nhìn có vẻ cứng cỏi đấy, nhưng sau khi ra khỏi văn phòng của lão đại, hắn lập tức sụp đổ.

Văn Tiểu Địch ở bên ngoài trông thấy Trương Đồng bị Đỗ Cửu xách trong tay, vẻ mặt xông pha khói lửa như thể cuộc sống không còn gì lưu luyến. Nàng không kìm được cười khẽ, nhẫn nhịn đến là vất vả.

Phải biết rằng Văn Tiểu Địch xinh đẹp trẻ trung, thường ngày luôn giữ vẻ nghiêm túc, vậy mà lại bị Trương Đồng chọc cười, đúng là không dễ.

Tô Bình Nam nghe thấy tiếng cười lập tức đoán được đức hạnh của Trương Đồng sau khi ra ngoài. Hắn lắc đầu.

Sau khi làm xong công việc, Tô Bình Nam nghiêm túc ngồi cạnh máy tính chơi game.

Hắn hơi tò mò.

Game online là một miếng bánh ngọt lớn, vì vậy Tô Bình Nam muốn thử tìm hiểu phương thức hoạt động của nó. Mặc dù hắn không rõ quá trình phát triển của game online ở Hạ quốc, nhưng trong thời không kia, câu chuyện về đại gia Trần Kiều cực kỳ nổi tiếng, ít nhiều gì hắn cũng từng nghe qua.

Hắn muốn nhìn xem rốt cuộc thứ này có ma lực gì mà có thể làm ra chiếc bánh ngọt có thị trường trăm tỷ trong tương lai.

Hết chương 1260.
Bình Luận (0)
Comment