"Xin lỗi, hãy cho ta năm phút."
Horton che giấu tâm trạng kinh ngạc, hốt hoảng rời đi.
Nhìn Horton nhanh chóng rời đi chỉnh trang lại ngoại hình, Michael cười rất lạnh lùng.
"Michael, hắn không thông minh như ngươi nói."
Tô Bình Nam híp mắt: "Tối thiểu một người thông minh phải học được cách tôn trọng kẻ mạnh."
Khi trở lại bàn rượu, Horton đã biến thành một quý ông tao nhã, áo quần gọn gàng, nói cười vui vẻ, ngôn từ thú vị hài hước và cực kỳ cuốn hút. So với ban nãy thì tựa như đổi thành một người khác vậy.
Điều này làm cho không ít người mở mang tầm mắt.
Tô Bình Nam thản nhiên quan sát đối phương.
Thuật tùy cơ ứng biến đã dung nhập vào văn hóa ngàn năm của người Hạ quốc, chơi chiêu này thì người Hạ quốc là tổ tông của người phương Tây. Đương nhiên nam nhân hiểu mục đích Horton làm vậy.
Đơn giản là phô bày ưu thế của mình để bù đắp điểm yếu mà thôi.
Nói cách khác, hắn không tự tin chiến thắng Moses có căn cơ sâu trong cuộc tuyển cử công hội. Hắn cần sự ủng hộ của mình và gia tộc Corleone.
"Chúng ta đi thẳng vào vấn đề nhé."
Tô Bình Nam gật đầu với Horton đang ba hoa mình lên nắm quyền sẽ tiến hành cải cách ra sao: "Ta vẫn luôn cực kỳ tán thành một câu nói của giáo phụ Victor."
"Tình hữu nghị là tất cả, nó quan trọng hơn thiên phú, quan trọng hơn chính phủ. Và người thân cũng quan trọng như vậy."
Nam nhân gõ bàn: "Vì thế ta quan tâm tới tấm lòng chân thành của Horton tiên sinh hơn là tài năng diễn thuyết của ngươi. Ta cho rằng chân thành mới là khởi đầu tốt đẹp nhất của tình hữu nghị."
"Ta rất chân thành."
Horton nhìn Michael rồi lại nhìn Tô Bình Nam: "Ta sẽ cam kết làm được nhiều điều cho gia tộc Gambino hơn Moses. Ta sẽ bỏ ra tám slot người phụ trách khu vực của công hội cho các ngươi."
"Không, ngươi không hề chân thành."
Dưới ánh đèn, gương mặt vô cảm của Tô Bình Nam có chút u tối, thoạt nhìn giống như ma quỷ đến từ địa ngục: "Đường dây tin tức của ta có một thông tin rất thú vị. Có khoản tiền bảy mươi nghìn đô la không ký tên được gửi vào tài khoản nước ngoài của cháu trai ngươi. Ta và Michael cần một lời giải thích."
Horton đang nói hùng hồn lập tức giống như con vịt bị bóp cổ, đột nhiên im như thóc.
Tiếng nhạc trong quán bar vẫn du dương.
Bầu không khí trên bàn rượu như đóng băng, bốn người mang bốn vẻ mặt khác nhau.
Vẻ mặt Tô Bình Nam vô cảm, sắc mặt Michael Corleone tối sầm, nét mặt Vincent Mancini hung ác, Horton thì tái mét mặt mày.
"Ngươi không đưa ra tình hữu nghị của ngươi."
Ánh mắt Tô Bình Nam lạnh như dao găm vung trong gió rét, róc mất hồn phách con người: "Mặc dù ta không ngại đưa ra thành ý của mình trước, nhưng ngươi đã phụ sự tin tưởng của chúng ta. Bây giờ mời ngươi chứng minh ngươi không thẹn với những gì Michael tiên sinh đã bỏ ra."
"Khoản tiền kia là công ty vận tải Cowan hối lộ ta, bọn hắn định sa thải mấy chục tài xế sắp nghỉ hưu. Chết tiệt!"
Nam nhân cuống quít giải thích: "Ta thề là ta tuyệt đối không phản bội các ngươi."
Cảm giác bị mười mấy mafia giết người như ngóe nhìn chằm chằm không dễ chịu chút nào, Horton gần như là lập tức nói ra tình hình thực tế không chút do dự.
Hắn thở hổn hển nhìn Tô Bình Nam, ánh mắt có phần sợ hãi. Biên lai chuyển bảy mươi nghìn đô la từ một công ty nước ngoài làm vô cùng bí mật, sao người này lại biết?
"Tốt lắm."
Tô Bình Nam dời mắt, khuôn mặt khôi phục vẻ lạnh lùng vô cảm: "Ngươi chịu nói thật, đây là một khởi đầu tốt."
Tin tức của Aston Dell quả thật rất hữu dụng. Vốn dĩ Tô Bình Nam chỉ lừa đối phương, nhưng hiển nhiên đối phương không chịu nổi khí thế của hắn.
Nam nhân không cho Horton sắc mặt tái nhợt cơ hội nói chuyện, hắn quay sang nói với Al Capone: "Mấy ngày tới ngươi đi hỗ trợ Horton tiên sinh trả lại đối phương số tiền này mà không để lộ dấu vết. Ngươi biết phải làm thế nào để khiến cho đối phương không từ chối, đồng thời ngậm chặt miệng mà."
Capone cung kính gật đầu.
Trong thời gian kế tiếp, Tô Bình Nam rất ít lên tiếng. Cho dù là chuyện liên quan đến việc hợp tác thành lập quỹ cũng đều là mấy giám đốc tài vụ phụ trách giải thích, trao đổi. Nam nhân nhàn nhã uống rượu, che giấu tâm tư rất tốt.
Horton đã học khôn, hết sức thành thật. Nhưng sau khi nghe chuyên gia phân tích lợi nhuận giữ gốc, hai mắt hắn nóng rực như lửa.
Hắn biết rõ hơn ai hết chuyện này sẽ mang lại cho hắn danh vọng lớn nhường nào.
"Cảm ơn Tô tiên sinh."
Giọng điệu Horton rất chân thành: "Ta nhất định sẽ coi trọng tình hữu nghị của ngài, đồng thời trả giá vì ngài."
Sau khi thấy đối phương ký tên, nam nhân mới đứng dậy chìa tay. Lần đầu tiên hai người bắt tay nhau.
"Ta nghe nói có mấy tài xế nghèo đã trộm xe hàng của mình. Mặc dù hành vi của bọn hắn còn đang chờ bàn bạc, nhưng ta sẽ giúp đỡ."
Tô Bình Nam đặt danh thiếp của Aston Dell vào tay đối phương: "Phóng thích bọn hắn vô tội sẽ nâng cao danh tiếng của ngươi trong thời gian ngắn. Xin hãy đón nhận thiện ý của ta."
Việc hợp tác đã được xác định, thế nên cuộc nói chuyện tiếp theo giữa hai bên trở nên hài hòa. Chỉ có điều trước khi tạm biệt nhau, Michael Corleone mỉm cười nói ra một câu khiến Horton ớn lạnh trong lòng.
"Đừng phá hỏng tình hữu nghị."
Michael Corleone vỗ vai đối phương: "Ngay cả tổng thống tiên sinh hồi xưa cũng không gánh nổi cái giá này, ta tin rằng ngươi cũng không thích kết cục như vậy."
Ba tiếng sau, kế toán của công ty vận tải Cowan đi vào ngân hàng Morgan.
Bởi vì hắn mắc sai lầm trong công việc dẫn đến một khoản tiền gửi nước ngoài xuất hiện lỗi, bắt buộc phải sửa lại. Trên đường về nhà sau khi giải quyết xong sự việc, nam nhân bốn mươi tuổi này bị mấy tên nghiện lang thang đầu đường cướp giật.
Trong lúc chống cự hắn trúng bốn nhát dao, không được chữa trị dẫn tới tử vong.
Sau khi nhận được tin tức, Michael Corleone và Tô Bình Nam đưa mắt nhìn nhau. Đây thật sự là chuyện ngoài ý muốn.