Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1408 - Chương 1408. Lần Này Hòa Ký Thua Rồi

Chương 1408. Lần này Hòa Ký thua rồi
Chương 1408. Lần này Hòa Ký thua rồi

Duy Ni Tử vung đao, nhất thời hắn giống như sát thần. Mark cũng bị biểu hiện của Duy Ni Tử dọa sợ ngây người.

Mặc dù Duy Ni Tử không ra khỏi Quan Đường nhưng danh tiếng giỏi đánh đấm của hắn được lan truyền rộng rãi. Cho đến nay, Mark luôn cho rằng là do Thập Tứ Thủy thổi phồng hắn mà thôi.

Dù sao, tại đất Cảng thành này, trong lòng tất cả đám lưu manh, chỉ có Du Tiêm Vượng mới là trường thi khảo nghiệm chất lượng lưu manh lớn nhất mà thôi. Đứng vững gót chân trong sóng gió, đánh ra tên tuổi mới có thể được mọi người chân chính thừa nhận.

Cho đến bây giờ, nam nhân mới hiểu vì sao Duy Ni Tử có thể trở thành song hoa hồng côn duy nhất của Thập Tứ Thủy hiện nay.

Tứ nhị lục ác nhất Thập Tứ Thủy quả nhiên danh bất hư truyền.

Băng đảng làm việc, khí thế là quan trọng nhất.

Hiện tại, Duy Ni Tử dựa vào sức của một mình mình ép Hòa Ký liên tục bại lui. Mark hiểu nếu cứ tiếp tục như vậy, bất luận Hòa Ký có chiếm ưu thế về số lượng hay không, bọn hắn nhất định sẽ thua.

“Theo ta chống đỡ, giết con mẹ hắn luôn.”

Mark ra hiệu cho đả tử giỏi đánh đấm nhất của mình là A Diệu. Hai người như chó điên phóng thẳng đến Duy Ni Tử đang không ai cản nổi.

“Mẹ kiếp, các ngươi không đủ tư cách giết ta đâu.”

Chém người đánh tới, điếu thuốc trong miệng Duy Ni Tử vẫn không tắt, cộng thêm hình xăm đầu sói xanh trên người hắn thực sự rất ngầu trong mắt người khác.

Mark đã vọt đến phía trước Duy Ni Tử, dùng búa chữa cháy bổ xuống đầu.

Keng.

Lập tức phân cao thấp. Trường đao của Duy Ni Tử giơ lên, chỉ dùng một tay đã có thể chặn lại một kích của Mark đang như chó dại. Hơn nữa, trong lúc chặn búa chữa cháy, nắm đấm tay trái của nam nhân như sấm sét đánh ra.

Bộp.

Luyện tập quyền Tây Dương nhiều năm, Duy Ni Tử đã khảo nghiệm sức mạnh của mình. Hắn có thể đánh được 400 pound chỉ bằng một cú vung tay trái hoàn toàn. Cú đấm này khiến Mark ngã ngửa về sau.

A Diệu cùng tiến lên sợ hết hồn.

Lão đại của hắn bị một quyền của Duy Ni Tử đánh cho miệng mũi trào máu tươi, ánh mắt mơ hồ. Hắn lập tức cúi đầu lao ra, dùng dao đâm vào bụng đối thủ.

“Ngươi không nhanh bằng ta đâu.”

Duy Ni Tử đỡ nhát chém chết người của A Diệu bằng tay phải, sau đó lùi lại, chân phải của hắn đánh thẳng vào cằm của A Diệu.

“A!”

A Diệu rống to, răng và máu tươi từ miệng trào ra ngoài, toàn bộ gương mặt trở nên méo mó, nhìn kinh khủng vô cùng.

Cú đá nhẹ nhàng của Duy Ni Tử bất ngờ đập vỡ quai hàm của hắn.

“Chết đi cho ta.”

Duy Ni Tử lao đến, dùng đao đâm thẳng.

A Diệu xác thực đủ trung thành. Trong tình huống trước mắt, hắn cố nhịn cơn đau kéo Mark vẫn còn đang hôn mê ra chỗ khác.

Phập phập.

Một đao kia của Duy Ni Tử đã thể hiện sức mạnh của mình. Mũi đao sáng như tuyết xuyên qua phần lưng của A Diệu rồi xuyên qua Mark.

Một đao hai mệnh.

Cuộc chiến đấu hỗn loạn cũng vì thế mà ngừng lại.

Duy Ni Tử tắm máu nhiều năm ở Quan Đường còn không rõ đại cục bên mình đã định sao? Hắn rống to: “Cùng ta giết vào, cắm cờ.”

“Cắm cờ.”

Đám lưu manh Quan Đường khí thế tăng mạnh, tất cả mọi người đều rống to, biểu hiện điên cuồng.

Duy Ni Tử vọt lên.

Không hổ danh là Hòa Ký, cho dù Mark đã bỏ mình, nhưng vẫn có những tên lưu manh không sợ, ngược lại còn giơ đao tiến lên.

Một đao.

Bóng đao thoáng qua, tên lưu manh kia ôm cổ tay phải quỳ xuống kêu thảm. Tay phải cầm đao của hắn bị Duy Ni Tử chém lìa.

Duy Ni Tử tiếp tục tiến lên.

Một bước, hai bước, ba bước.

Chỉ trong ba bước ngắn ngủi đã có năm sáu người ngã xuống đất.

Cảnh tượng trước mắt khiến cho đám lưu manh còn lại của Hòa Ký sợ hãi, cũng không biết là ai kêu lên: “Chạy thôi.”

Thế cục đường Đông Thành đã nghiêng về một bên.

“Một tên gia hỏa rất giỏi đánh đấm.”

Cách đó mấy trăm mét, nhìn thấy biểu hiện tàn ác của Duy Ni Tử, đám người Đỗ Cửu đều hít một hơi lạnh, ánh mắt trở nên cảnh giác.

Hắn cũng là người chém giết trong giang hồ. Hắn có sự hiểu biết trực quan nhất về sự tàn nhẫn của Duy Ni Tử.

“Cũng may sếp không ở đây. Nếu không, không chừng hắn sẽ nổi điên đấy.”

Khác với Đỗ Cửu, Rebecca vô cùng hiểu rõ Tô Bình Nam lại cảm thấy may mắn.

Đỗ Cửu tán đồng.

Lão đại của hắn ngày thường sống khổ hạnh như nhà tu, làm việc cẩn thận, nhưng chỉ có đối với bạo lực là có sự cuồng nhiệt mà người bình thường khó có thể hiểu được.

“Lần này Hòa Ký thua rồi.”

Rebecca cách cửa sổ xe nhìn Duy Ni Tử đang rống to, ánh mắt đều là sự khinh thường vốn thuộc về Cẩm Tú.

Lần này Hòa Ký khai chiến với Thập Tứ Thủy, bất luận Tô Bình Nam hay Rebecca, bọn hắn đều không quan tâm số lượng lưu manh chết sống trong một lần tranh đấu thắng thua.

Điều Cẩm Tú muốn chính là Lam tiên sinh ngày càng bị lún sâu vào cuộc chém giết giữa các băng đảng và tin tức tiêu cực, và đây chỉ là bước đầu tiên của Tô Bình Nam.

Nam nhân kiệt ngạo hiểu rằng Cẩm Tú muốn vào Hào Giang, Hà gia nhất định phải ngã xuống.

Cuộc chém giết ở đường Đông Thành đã kết thúc, còn lại thì đám đàn em bên dưới sẽ đứng ra gánh tội. Dù sao đám lão đại của các băng đảng đã chơi trò này nhuần nhuyễn.

Nhưng cuộc chém giết ở đường Giai Liêm quận Quan Đường chỉ mới bắt đầu.

Quán bar của Duy Ni Tử rất bình dân. Bởi vì đa số cửa hàng ở đường Liêm Đạo đều thuộc về sửa chữa máy móc. Những người này sẽ không đến mấy nhà hàng cao sang để tiêu phí.

Mặc dù bọn hắn kiếm được không ít tiền.

Đây cũng được xem là con đường béo bở nhất. Bởi vì lượng tiêu thụ của những kẻ thích đua xe trong toàn bộ Cảng thành đều tập trung ở những cửa hàng trên con đường này.

Bộ phim Chiến Trường Liệt Hỏa của Lưu thiên vương đã quay một số cảnh thật ở đây. Thậm chí Duy Ni Tử còn được đóng vai khách mời.

Hết chương 1408.
Bình Luận (0)
Comment