Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1414 - Chương 1414. Đùa Với Lửa

Chương 1414. Đùa với lửa
Chương 1414. Đùa với lửa

"Boss, ngươi không đi sao?" Tần Tử Khâm cười tủm tỉm hỏi: "Ở lại đây lâu cũng không có gì thú vị, ngươi nên hưởng thụ đi."

"Nắm giữ tiền tài là để khống chế nhiều sức mạnh hơn nữa."

Tô Bình Nam trả lời rất nghiêm túc: "Chuyện kế tiếp mới là chuyện ta thích nhất."

Đôi mắt đẹp của Tần Tử Khâm không nháy lấy một cái, chăm chú nhìn boss của mình.

Nam nhân này đáp đất sẽ đi đến bước nào, nữ nhân không thể tưởng tượng tượng. Lúc này nàng rất muốn biết đáp án, cứ lẳng lặng dõi theo đối phương đi tiếp là được.

"Chúc mọi chuyện thuận lợi."

Hai chiếc ly đế cao trong suốt chạm vào nhau.

Rượu đỏ như máu.

Chuyện Phi Cơ bị chém không làm kinh động đến cảnh sát. Là bang chủ của Hòa Ký - một băng đảng nổi tiếng, thì chuyện giang hồ thì vẫn nên giải quyết theo quy củ giang hồ.

Phía chính phủ gió yên sóng lặng, nhưng giang hồ đã dấy lên sóng to gió lớn.

Không ngờ có kẻ ngang nhiên chém giết đầu lĩnh một phương, đây là chuyện nhiều năm không thấy. Ai ai cũng biết sự việc chắc chắn chưa kết thúc.

Phi Cơ rất cay độc và cường thế. Nhất thời mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên người nhân vật tai to mặt lớn này của Hòa Ký. Thậm chí có không ít người suy đoán đây là dấu hiệu Thập Tứ Thủy hoàn toàn trở mặt.

Nhưng phản ứng của Thập Tứ K rất kỳ lạ.

Bọn hắn lập tức tặng quà, thậm chí Duy Ni Tử không vội vàng nộp tiền bảo lãnh, mà lựa chọn bị tạm giam hai mươi tư tiếng.

Có thể thấy cho dù là kẻ cường hãn như Duy Ni Tử cũng muốn tránh khỏi mũi nhọn của Phi Cơ. Phải biết rằng Quan Đường của Duy Ni Tử vừa mới đổi chủ đấy.

Một nhát dao kia làm Phi Cơ bị thương rất nặng.

Mặc dù hắn phản ứng đủ nhanh, nhưng A Bảo là đao thủ đỉnh cấp, đâm chém không chậm. Vì vậy vết dao dài sáu tấc khiến Phi Cơ ngủ mê mệt gần năm tiếng vì mất máu quá nhiều.

"Đỡ hơn chút nào chưa?"

Lữ Tư Kiệt hạ giọng hỏi. Mấy hán tử xăm rồng xăm phượng trên cánh tay ở phía sau hắn lập tức đứng dậy.

Hiện tại Phi Cơ sống trong một căn nhà ở Loan Tử, đả tử Hòa Ký vây kín bên trong bên ngoài. Năm lão hổ ngoại trừ Đại Thiên Tử đã chết đều có mặt.

Từ chi tiết này có thể thấy uy vọng và sức hiệu triệu của Phi Cơ trong Hòa Ký.

"Ta không sao. Đã tìm được tên kia chưa?"

Phi Cơ còn trẻ, cơ thể cường tráng. Bây giờ ngoài sắc mặt nhợt nhạt ra, trông hắn vẫn vô cùng hung hãn.

"Theo miêu tả của ngươi, tên kia cao gầy, tóc ngắn, mũi ưng."

Hoa mập ở Nguyên Lãng trả lời Phi Cơ. Hắn thay thế Hôi Tử thượng vị tất cả là nhờ sự ủng hộ của Phi Cơ, thế nên hắn là người quan tâm nhất: "Tên này rất giống đao thủ A Bảo của Tân Ký."

Trước ánh mắt bức người của Phi Cơ, Hoa mập nuốt nước bọt: "Ta đã cho người đi bắt hắn, nhưng không tìm thấy tên này."

"Thế thì đúng là hắn rồi."

Ánh mắt Phi Cơ trở nên lạnh lùng: "Tìm được tên khốn này thì ta muốn lấy mạng hắn."

Đàn em khom lưng.

Khác với Phi Cơ thẳng thắn trả thù, Tô Bình Nam suy nghĩ nhiều hơn.

Nam nhân không quan tâm đao thủ là ai.

Hắn cảm thấy hứng thú với nguyên nhân vì sao đối phương lại tìm được Phi Cơ hơn. Phải biết rằng Phi Cơ đến quán ăn khuya hoàn toàn là ý định nhất thời của hắn.

Vậy thì trong trường hợp không ai biết Phi Cơ ở đó, tại sao tên đao thủ kia lại có thể tìm đến tận nơi một cách chính xác như vậy? Đáp án vô cùng sống động.

"Đám cảnh sát kia có vấn đề."

Sắc mặt Tô Bình Nam tối sầm. Nam nhân rất yên tâm về độ trung thành của thuộc hạ, như vậy thì chắc chắn là đám người theo dõi kia tiết lộ tin tức.

"Phải huy động một số mối quan hệ rồi."

Tô Bình Nam nói với Rebecca: "Ta muốn biết những kẻ đi theo Phi Cơ rốt cuộc là ai, vì sao bọn hắn lại theo dõi Phi Cơ chặt như vậy."

Đại Bộ.

Trong mắt những người dân Cảng thành, Đại Bộ là một vùng nông thôn nghèo khó không hơn không kém. Mà ngôi làng có tường vây lại là nơi thâm sơn cùng cốc trong mắt dân quê.

Đủ thấy nó cực kỳ hẻo lánh.

Nhưng nơi này lại là điểm dừng chân cuối cùng trong sự nghiệp của Lương Văn Xương.

"A Chính, sao ngươi lại tới đây?"

Hoàng Văn Chính đến khiến Lương Văn Xương đang câu cá một mình vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

"Thật ra nơi này hơi hẻo lánh, nhưng dưỡng lão rất tuyệt."

Hoàng Văn Chính quan sát cây cối tươi tốt xung quanh, cười ha ha chào hỏi, sau đó tiếp tục nói: "Phi Cơ bị chém, ngươi đã nghe tin này chưa?"

"Ta biết."

Lương Văn Chính nghe thấy cái tên Phi Cơ, sắc mặt trở nên u ám. Kế hoạch Thế Giới Mới của hắn bị người trẻ tuổi này khống chế triệt để, hơn nữa còn lợi dụng tinh thần chính nghĩa của mình giúp Hòa Ký lấy được tập đoàn Lợi Đạt. Đây là thất bại lớn nhất trong cuộc đời hắn.

Hắn biết rõ hơn ai hết sau khi lấy được công ty thương mại Lợi Đạt, Hòa Ký sẽ đáng sợ nhường nào.

"Ngươi không có chuyện gì nói với ta sao?"

Hoàng Văn Chính ngồi bên cạnh cấp trên cũ, giọng điệu sâu xa.

"Ta không hiểu ngươi nói gì."

Lương Văn Xương lảng tránh, chỉ vào mấy con cá trong giỏ và mỉm cười nói sang chuyện khác: "Gần đây tài nấu nướng của ta không tệ, buổi trưa nếm thử nhé?"

"Ngoài Trư Nữ ra, những cảnh sát dưới trướng ta đều đi theo ta ít nhất năm năm rồi, rất nhiều chuyện ngươi không giấu được ta."

Hoàng Văn Chính rút một điếu Hồng Vạn ra, tự châm lửa rồi đưa cho Lương Văn Xương như nhiều năm về trước, sau đó mới nói tiếp: "Tin tức Phi Cơ đang ở quán ăn khuya là Hoa Cẩu tiết lộ. Hắn bán tin này với giá ba trăm nghìn, ngươi là người trung gian."

Lương Văn Xương nhận điếu thuốc, rít sâu một hơi rồi gật đầu.

"Đúng vậy, ngươi giỏi hơn ta."

Khi nam nhân nói câu này lộ rõ vẻ hiu quạnh. Sau vụ việc phố Bát Lan, rất nhiều huynh đệ của hắn đều xa lánh hắn, điều này khiến trái tim hắn nguội lạnh.

"Ngươi đang đùa với lửa đấy."

Hoàng Văn Chính nghiêm túc nói: "Ngươi sắp về hưu rồi, nếu xảy ra chuyện thì chẳng còn lương hưu nữa đâu."

Có thể thấy Hoàng Văn Chính rất thật lòng, giọng điệu trầm xuống: "Xương ca, con người phải ăn cơm."

Hết chương 1414.
Bình Luận (0)
Comment