Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1415 - Chương 1415. Tàn Khốc

Chương 1415. Tàn khốc
Chương 1415. Tàn khốc

"Ngươi không hiểu Phi Cơ."

Lương Văn Xương nghe ra cấp dưới cũ quan tâm tới mình, lần đầu tiên hắn nói ra suy nghĩ của mình: "Người này làm việc hoàn toàn không giống xã hội đen, quá đáng sợ!"

"Thật ra hiện giờ công ty thương mại Lợi Đạt đã thuộc về Hòa Ký, hơn nữa bọn hắn phát triển phương diện hải quan cực nhanh, hương hỏa tăng 70%."

"Lần gần nhất Hòa Ký mở sơn đường, ngươi có biết bao nhiêu côn đồ bái lạy sơn môn không?"

Lương Văn Xương không giấu được vẻ mặt sợ hãi: "Bốn mươi nghìn! Các băng đảng khác cộng lại còn không bằng một phần ba. Qua năm năm nữa, Hòa Ký sẽ độc đại."

"Vậy thì sao?"

Hoàng Văn Chính không quan tâm: "Sang năm hắn sẽ bị đá xuống, không gây nên sóng gió gì đâu."

"Đá xuống?"

Lương Văn Xương cười gằn: "Nếu ta đoán không nhầm thì Hòa Ký sẽ là Tân Ký thứ hai."

Cần câu vẫn luôn im ắng đột nhiên rung lên. Nam nhân không thèm nhìn, mà thấp giọng nói: "Ta đã điều tra quá khứ của Phi Cơ, hắn không có thủ đoạn này."

"Ta nghi ngờ đằng sau hắn có một kẻ đáng sợ chân chính thao túng Hòa Ký."

Ánh nắng rạng ngời.

Nhưng không biết vì sao Hoàng Văn Chính lại bị câu nói của cấp trên cũ làm cho sống lưng ớn lạnh.

Một tên côn đồ thất học, vậy mà chưa đầy hai năm đã có thể trở thành bang chủ của Hòa Ký. Ngoài ra còn có công ty tài chính, công ty thương mại, thậm chí còn nhúng tay vào nghiệp vụ đổi tiền trên tàu đánh bạc.

Đây là thành tựu mà rất nhiều tinh anh thương nghiệp chưa chắc làm được.

Hoàng Văn Chính không biết bí mật ẩn sau, nhưng hắn đồng ý với phân tích của cấp trên cũ. Nhất là sau khi Lương Văn Xương đưa cho hắn một số hồ sơ về Phi Cơ ở Đồn Môn ngày trước.

"Ngươi nghi ngờ Lương thái thái sao?"

Hoàng Văn Chính hỏi.

"Không phải nàng."

Lương Văn Xương bình tĩnh lắc đầu: "Thời gian không khớp. Nhưng ta biết tiểu thư Chung gia ở Đồn Môn qua lại gần gũi với Phi Cơ. Nếu ngươi đồng ý giúp đỡ thì có thể giúp ta theo dõi nữ nhân này, không chừng có thể biết gì đó."

Vẻ mặt Lương Văn Xương đầy kiên định. Lúc này nam nhân còn tưởng rằng Phi Cơ là công cụ của nhà giàu nào đó, không suy nghĩ nhiều.

"Hiện giờ Phi Cơ xen vào nội đấu Hà gia, đây là cơ hội tốt. Mượn sức Lam tiên sinh đóng đinh hắn. Cảng thành không cho phép tồn tại băng đảng độc đại.

"Ta giúp ngươi lần cuối."

Hoàng Văn Chính do dự hồi lâu rồi mới chậm rãi gật đầu.

"Ta có chuyện này chắc hẳn ngươi sẽ cảm thấy hứng thú. Người của ta từng nhìn thấy Phi Cơ luyện quyền với một người."

Theo lời miêu tả của Hoàng Văn Chính, hai mắt Lương Văn Xương càng lúc càng sáng.

...

Quán ăn khuya.

Sự kiện bạo lực ngày hôm qua khiến việc kinh doanh của Lương thúc ngày hôm nay cực kỳ ảm đạm. Chỗ ngồi trống vắng chỉ có một nam nhân. Điều này làm cho bầu không khí trong quán hơi quái dị.

Lương thúc không để ý.

Hắn mở tiệm không phải để kiếm tiền, hắn chỉ muốn những người cô độc như mình có một nơi nghỉ ngơi mà thôi.

"Việc làm ăn của ngươi hôm nay không tốt."

Tô Bình Nam đến rất sớm. Lần này nam nhân không chủ động gọi món, mà giao hết cho Lương thúc sắp xếp.

"Đây là chuyện tốt."

Lương thúc mỉm cười đáp lời: "Như vậy ta có thời gian nghe ngươi kể chuyện."

"Ta không thích kể chuyện."

Tô Bình Nam lắc đầu từ chối yêu cầu của nam nhân có ý định tìm hiểu mình.

"Tùy ngươi."

Lương thúc nhìn rất thoáng. Hắn đặt một đĩa cần tây xào trước mặt Tô Bình Nam: "Nếm thử đi, món này tên là Bất ngờ, vừa mới được đưa vào thực đơn."

"Hôm qua ngươi đã cứu Phi Cơ phải không?"

Tô Bình Nam đã biết mọi chuyện xảy ra ở đây ngày hôm qua. Hắn không định giấu giếm sự thật mình quen biết Phi Cơ, ngược lại còn mỉm cười nói: "Ta thay hắn cảm ơn ngươi."

"Thảo nào ta thấy các ngươi hơi giống nhau."

Lương thúc không thấy bất ngờ: "Ngươi nói vậy ta mới phát hiện cử chỉ lời nói của hắn đều học theo ngươi, xem ra trong lòng hắn ngươi rất quan trọng."

"Khá ngon."

Tô Bình Nam không đáp lại vấn đề này. Hắn biết rõ ở Cẩm Tú có không ít người học theo mình.

"Không cần cảm ơn ta."

Lương thúc cười ha hả: "Chỉ mong hắn khoan dung chút, lùi một bước là trời cao biển rộng. Mỗi người đến thế giới này không dễ, nên tích phúc."

"Ta có thể trả lời vấn đề này thay hắn."

Tô Bình Nam đặt đũa xuống, bưng chén rượu lên uống một hớp, sau đó trả lời bằng giọng điệu lạnh như băng: "Sự việc rất khó coi, không còn đường lui. Ngươi cho rằng lùi một bước là trời cao biển rộng ư?'

Giọng điệu nam nhân tràn đầy khinh thường: "Ta cho rằng làm việc thì phải làm đến cùng."

Lương thúc còn muốn khuyên nhủ, Tô Bình Nam xua tay nói tiếp: "Nghĩa khí thì không giữ được tiền tài, hiền từ thì không dẫn binh được. Hòa ký có mấy trăm nghìn côn đồ, không biết bao nhiêu người muốn thượng vị, ngươi bảo hắn mềm lòng trong chuyện này á?"

Câu nói tiếp theo của nam nhân khiến Lương thúc nghẹn lời không nói được gì: "Vậy thì hắn không biết viết chữ chết thế nào."

...

Phi Cơ còn chưa phản kích, Tô Bình Nam đã bắt đầu hành động. Hôm nay Từ Tử San hiếm khi kết thúc công việc sớm, điều này khiến nàng vô cùng thoải mái và hưng phấn. Nàng là thiếu nữ thời đại mới, tất nhiên không bảo thủ.

Nàng hào hứng thay một bộ đồ thời thượng, hẹn mấy người bạn thân. Các nàng đi thẳng đến một quán bar thường tới ở phường Lan Quế, dự định đi thâu đêm không về.

Bởi vì là khách quen nên Từ Tử San ở trong phòng bao la hét om sòm, cực kỳ vui vẻ thoải mái.

Nữ hài đang dùng cách này để giải tỏa áp lực trong mấy ngày làm việc ngắn ngủi. Từ Tử San có ngoại hình xinh đẹp, gia đình cũng xem như tầng lớp trung lưu. Từ nhỏ đến lớn nàng đều học trong trường tư thục, đa phần những mặt tối của xã hội chỉ nghe qua lời đồn, rất ít khi tận mắt chứng kiến.

Mặc dù chỉ mấy ngày ngắn ngủi, cảm giác bức bách khiến nàng kích động nhưng cũng hơi mệt mỏi. Huống hồ sự máu tanh và tàn khốc của một thế giới khác lần đầu tiên phơi bày trước mặt nữ hài lớn lên trong gia cảnh tốt này.

Nói thật là nàng có hơi khó tin. Thì ra thế giới tươi đẹp trong mắt nàng lại tàn khốc như vậy. Mà công việc này hoàn toàn không nhẹ nhàng như nàng tưởng.

Hết chương 1415.
Bình Luận (0)
Comment