Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1428 - Chương 1428. Không Phải Cá Chết Thì Là Lưới Rách

Chương 1428. Không phải cá chết thì là lưới rách
Chương 1428. Không phải cá chết thì là lưới rách

“Ngươi già rồi, Minh Vương.”

Hiện thực không phải phim ảnh. Tuy rằng mấy chục giây công kích không tiếc thể lực khiến Duy Ni Tử rối tinh rối mù, nhưng Minh Vương rốt cuộc vẫn phải thở hổn hển.

Trong lúc động tác của hắn chậm lại, phản kích của Duy Ni Tử đã theo đến. Hồng côn ác nhất Thập Tứ Thủy hất cùi chỏ vào trán của Minh Vương. Vết thương hở lập tức chảy máu không ngừng.

Duy Ni Tử được giải phóng hai tay đã thực hiện một cú húc mạnh vào một bên mặt của Minh Vương.

Hành động diễn ra vô cùng nhanh chóng. Cánh tay của Duy Ni Tử linh hoạt giống như một con rắn.

Minh Vương đã bị đánh lui một bước.

Thừa dịp ngươi bệnh đòi mạng ngươi.

Duy Ni Tử tung ra hai cú đấm trái phải liên tiếp. Minh Vương chợt quát một tiếng, hai tay ôm lấy cổ Duy Ni Tử.

Hai người bắt đầu điên cuồng công kích. Mọi thứ hoàn toàn bị cuốn vào, mồ hôi và máu bắn tung tóe. Đám đàn em xung quanh gào thét.

“Boss, ai sẽ thắng?”

Không thèm để ý đến Từ Thiêu đang run rẩy, Rebecca thản nhiên bảo nữ hài tránh sang một bên, ánh mắt nhìn chằm chằm hai nam nhân giống như hổ điên đang đánh nhau.

“Minh Vương có nền tảng Muay Thái.”

Tô Bình Nam khách sáo gật đầu với Từ Thiêu rồi mới ung dung trả lời: “Còn Duy Ni Tử theo phong cách quyền anh phương Tây.”

Nam nhân nghiêm túc nói tiếp: “Luyện Muay Thái, đòn đầu gối là quan trọng nhất. Nếu duy trì cách đấu này, ta cược Duy Ni Tử tuyệt đối không nhìn thấy mặt trời ngày mai.”

Tô Bình Nam rất tự tin vào nhãn lực của mình.

“Duy Ni Tử sẽ thất bại ư?”

Rebecca kinh ngạc hỏi.

“Không nhất định. Duy Ni Tử nhất định đã học được vài chiêu Đàm Thối, nhưng chân của hắn vận động không đủ mạnh, toàn là nắm đấm. Nếu giữ khoảng cách, hắn vẫn có thể đánh.”

“Quả nhiên người già tinh, quỷ già linh.”

Tô Bình Nam nhìn Minh Vương: “Minh Vương đủ hung ác, dùng cái chết của Đao Tử Vĩ để thăm dò nội tình của Duy Ni Tử. Có thể thấy loại triền đấu này là hiệu quả mà hắn cố tình muốn đạt đến. Hiện tại, ai có thể nắm bắt được khoảng cách giữa hai người, người đó sẽ chiến thắng.”

Tô Bình Nam đã nhìn ra điểm mấu chốt của trận quyết đấu này. Thân là người trong cuộc, Duy Ni Tử cũng hiểu điều đó. Biết là một chuyện, nhưng rất khó để giữ khoảng cách trong một trận cận chiến bi thảm như vậy. Thậm chí bởi vì điên cuồng phát lực, gân xanh gồ lên trên cổ hắn, nhưng Minh Vương vẫn cứ áp sát hắn, khiến cánh tay của hai người đan chặt vào một chỗ.

Những cú đánh bằng đầu gối của Minh Vương ở khoảng cách gần giống như một cơn bão dữ dội. Những cú ra đòn liên tục bằng nhiều kỹ thuật đầu gối Muay Thái như thẳng gối, nghiêng gối khiến Duy Ni Tử chỉ biết ôm đầu đón đỡ.

Cú va chạm liên tục khiến khuôn mặt Duy Ni Tử càng dữ tợn hơn. Hắn biết mình đang cố gắng chống đỡ. Còn đầu gối của Minh Vương thì cứ như đúc bằng sắt.

Sự tiếp xúc đầu gối liên tục giữa hai người khiến Duy Ni Tử cảm thấy ngứa ran từ đầu gối, hai chân của hắn bắt đầu run rẩy.

Nếu cứ tiếp tục đánh như vậy, hắn sẽ chết.

Quyền sợ trẻ trung. Duy Ni Tử vốn muốn đánh một trận lâu dài với Minh Vương lập tức thay đổi chủ ý. Hắn là một võ sĩ đường phố lão làng, tất nhiên hắn biết cách xử lý như thế nào.

“Cùng chết đi.”

Những bước chân của quyền anh phương Tây mà hắn luyện tập trong nhiều năm đã giúp hắn có cơ hội liều mạng đánh cược một lần. Trước nguy cơ bị siết cổ tay, Duy Ni Tử sử dụng bước chân linh hoạt mà kỳ lạ để né tránh đầu gối của Minh Vương.

Nam nhân kích động gầm lên điên cuồng, tiến lên thay vì lùi lại, cùi chỏ đập vào mặt Minh Vương.

Máu mũi Minh Vương bắn ra, mắt đau đến mức không nhìn thấy gì. Liên kích hung ác lập tức bị cắt ngang. Ngay cả hai tay đang siết chặt cánh tay đối phương cũng bất giác buông lỏng.

Duy Ni Tử được giải phóng hai cánh tay ngay lập tức nâng cao tinh thần, nhanh chóng tung ra một cú đá quét thấp, đồng thời nắm đấm tay phải cũng bắt đầu lấy đà.

Đây là Đàm Thối cộng với quyền anh.

Đánh nhiều năm như vậy, Duy Ni Tử có thể phán đoán tất cả các đối thủ có thói quen lùi lại một bước khi đối mặt với cú đá tổng hợp thấp này.

Bây giờ mắt của Minh Vương vẫn chưa hồi phục. Duy Ni Tử có lòng tin bất kể đối phương né tránh và di chuyển như thế nào, hắn ta vẫn có thể bẻ gãy cổ đối phương bằng cú đấm trái tay của mình. Đáng tiếc, Minh Vương không lùi lại.

Nâng đầu gối, phòng thủ.

Hắn có niềm tin tuyệt đối với bắp chân đã trải qua luyện tập vô số lần của mình.

Chân của Duy Ni Tử quét thẳng vào mặt Minh Vương phía đối diện. Những cú đấm đã chuẩn bị sẵn lập tức giáng xuống mặt Minh Vương kèm theo tiếng rít.

Mặc dù khác với dự đoán của Duy Ni Tử, sau khi chờ đợi quá lâu, cuối cùng hắn cũng mở ra được khoảng cách mà mình mong muốn. Cho nên, nam nhân có niềm tin tuyệt đối vào cú đấm nặng ký này.

Phản ứng của Minh Vương càng nhanh hơn.

Hắn biết, nếu cứ quyết đấu như vậy, thể lực của hắn sẽ bị tiêu hao. Hiện tại, hắn đã nhìn thấy cơ hội tốt nhất để phân định thắng bại với cú đấm hấp tấp này của Duy Ni Tử.

Không phải cá chết thì là lưới rách.

Ngay lập tức, nam nhân đá một cú tiêu chuẩn về phía trước.

Từ Thiêu được dẫn về tòa nhà dần dần bình tĩnh lại.

Chuyến du lịch bất chợt tối nay của nữ hài có thể tóm gọn trong hai từ: kỳ diệu!

Đầu tiên, nàng tận mắt chứng kiến băng đảng đánh nhau chỉ có thể thấy trong phim. Sự tàn ác của thế giới ngầm Cảng thành khiến nữ hài sợ hãi nhưng cũng có một sự phấn khích khó tả. Tiếp nữa, bạn của ba quá ngầu.

Cho đến tận bây giờ, Từ Thiêu vẫn không biết tại sao nàng lại được mang ra khỏi Tu La Tràng vừa rồi. Đương nhiên, nàng nghĩ Tô Bình Nam là bạn của ba.

Tại sao là bạn của ba mà không phải cùng thế hệ với nàng?

Từ Thiêu nhìn thấy gương mặt của Tô Bình Nam còn rất trẻ nhưng sự trầm ổn và lão luyện trong mắt hắn tuyệt không phải giới trẻ có được.

Hết chương 1428.
Bình Luận (0)
Comment