“Có một vấn đề ta cần giải thích một chút.”
Tô Bình Nam mỉm cười chủ động đưa tay: “Từ tiểu thư, ta không phải bạn của ba ngươi. Ta chỉ giúp người khác làm một chuyện mà thôi.”
“Thúc thúc, thật ra ta đã đoán được.”
Sau khi thu lại lệ khí, ánh mắt của Tô Bình Nam quá trưởng thành. Nữ hài vẫn kiên trì với xưng hô này.
“Ta không phải đồ ngốc. Đơn vị mà lão đầu tử được điều đến có vẻ rất phát đạt, rất nhiều người muốn tiếp cận ta.”
Từ Thiêu chẳng những không tức giận, ngược lại còn vui vẻ nói: “Nếu ngươi thành thật, ta có thể giúp ngươi đáp cầu dắt mối, nhưng có một điều kiện, chúng ta phải là bạn của nhau.”
Nữ hài nổi loạn vẫn có sự hồn nhiên và chân chất đặc trưng của tiểu thư nhà giàu.
“Ngươi không biết thân phận và bối cảnh của ta.”
Tô Bình Nam mỉm cười nói: “Ngươi tùy tiện làm bạn với ta như vậy.sẽ rất thua thiệt.”
“Không thua thiệt.”
Từ Thiêu thoải mái trả lời: “Ngươi nhất định có rất nhiều tiền, có thế lực. Có người bạn giống như ngươi, ta sẽ rất oách.”
“Chỉ đơn giản như vậy sao?”
Tô Bình Nam hỏi lại.
“Thế ngươi nghĩ nó phức tạp ư?”
Từ Thiêu hỏi lại.
Nữ hài còn có một suy nghĩ không nói ra, đó là nam nhân này khác với tất cả những người nàng từng gặp, giác quan thứ sáu nói cho nàng biết nếu không làm bạn thì sẽ hối hận cả đời.
“Được.”
Tô Bình Nam nói ẩn ý: “Vậy thì đừng hối hận.”
…
Tin tức Duy Ni Tử bị Minh Vương đánh chết đã truyền khắp giang hồ Cảng thành.
Trong quán bar ZT, Phi Cơ chậm rãi đặt ly rượu trong tay xuống.
“Phát hai tin tức ra ngoài. Thứ nhất, ai thượng vị Thập Tứ Thủy, ta đánh người đó.”
“Vâng.”
Tất cả đàn em không vì câu nói cuồng vọng này mà cảm thấy kinh ngạc.
Sau khi Hồ Tu Dũng chết tại Hà Lan, Thập Tứ Thủy đã chia năm xẻ bảy. Thượng Hải Tử chết ở Hào Giang càng làm cho băng đảng uy tín lâu năm lung lay như sắp đổ.
Bây giờ, lá cờ cuối cùng là Duy Ni Tử ngã xuống, tất cả mọi người đều biết rằng Thập Tứ Thủy đã là băng đảng hết thời.
“Thứ hai, ta bỏ ra hàng chục triệu tiền hoa hồng thu người.”
Chân tướng phơi bày.
Bắt đầu từ giờ phút này, Hòa Ký đã chính thức thực hiện bước đầu tiên nuốt Thập Tứ Thủy.
…
Từ Thiêu tò mò nhìn trang trí xa hoa bên trong xe, trong mắt lấp đầy những ngôi sao nhỏ.
Đây là một chiếc Rolls-Royce Angel màu bạc, là tài sản của ngân hàng Cẩm Tú, một trong những phương tiện di chuyển của Tô Bình Nam trong chuyến đi đến Cảng thành này.
Lần đầu tiên nữ hài nhìn thấy nội thất ô tô sang trọng như vậy, chiếc Audi 100 của ba nàng không thể so sánh.
Rượu vang đỏ đặt cạnh tủ lạnh ô tô khiến nữ hài càng thêm hoảng hốt. Nàng tiện tay cầm một chai Lafite, năm 82 trên đó khiến nữ hài phải lè lưỡi.
Nữ hài có nghe nói về giá của loại rượu này, lặng lẽ đếm số lượng, nàng không khỏi lè lưỡi thêm lần nữa.
Sự giàu có mang đến chấn động khiến nàng có chút mất hồn mất vía. Thậm chí mãi cho đến lúc xuống xe, nữ hài vẫn còn lưu luyến không rời.
“Thích sao?”
Rebecca lên tiếng hỏi.
“Thích.”
Từ Thiêu thoải mái trả lời: “Đáng tiếc không mua nổi.”
“Thích thì có thể tặng ngươi.”
Rebecca giống như đang nói đến một việc nhỏ: “Lão đại nói các ngươi là bạn.”
Nữ hài ngây ra.
Nam nhân đó đã phá vỡ sự hiểu biết của nàng về tình bạn.
…
Nếu trận chiến giữa Duy Ni Tử và Minh Vương là một quả bom thả xuống mặt hồ phẳng lặng, thì tin tức Phi Cơ truyền ra chính là cơn sóng thần.
Năm đó, Tân Ký ra giá năm triệu tiền hoa hồng mua Phủ Đầu Tuấn đã là cái giá trên trời.
Phủ Đầu Tuấn là ai chứ?
Chính là mãnh long giang hồ đã thống nhất Đồn Môn, Tú Mậu, danh tiếng có thể nói là có một không hai.
Thất ca, Bản thúc đều phải nói một câu hậu sinh khả úy, ngay cả Minh Vương năm đó khi nhìn thấy đối phương cũng phải khom người gọi một tiếng “Tuấn ca”.
Năm triệu hồi ấy có khái niệm như thế nào? Đủ mua một cửa hàng lớn đời ở vịnh Đồng La.
Không ai cảm thấy Phủ Đầu Tuấn không xứng đáng với giá tiền đó. Bởi vì giá tiền không chỉ thuộc về một mình Phủ Đầu Tuấn mà còn bao gồm hơn một ngàn đả tử và hai địa bàn.
Nhưng bây giờ thì sao?
Phi Cơ cho ra giá tiền không hợp thói thường.
Chỉ cần ngươi là hồng côn của Thập Tứ Thủy có anh em muốn đi theo Hòa Ký, giá sẽ là mười triệu. Nếu là lão đại một khu, giá sẽ là hai mươi triệu.
Hai mươi triệu?
Nên biết rằng tiền ký hợp đồng một bộ phim ăn khách nhất của tứ đại thiên vương còn không có cái giá này.
Tin tức vẫn tiếp tục len men.
Hòa Ký và Tân Ký không phải băng đảng mới thành lập. Đầu lĩnh của Hòa Ký cứ hai năm được bầu lại một lần. Trong mắt rất nhiều lão nhân của Hòa Ký, Phi Cơ làm như vậy là có ý gì?
Ý nghĩa trong đó khiến người ta phải suy nghĩ sâu xa.
…
Vẫn là quán trà cổ xưa.
Trì thúc, Thiết Hà, Thập Nhị thúc… đám lão nhân của Hòa Ký đã tập trung lại. Vở opera tiếng Quảng Đông được phát trong máy quay đĩa kiểu cũ khiến bầu không khí trở nên vô cùng kỳ lạ.
“Này Thiết Hà, ngươi nóng lòng gọi đám lão gia hỏa chúng ta đến mở cửa dâng hương là có ý gì?”
Thập Nhị thúc thay thế vị trí của Đặng mập lên tiếng hỏi.
Thời gian qua cuộc sống của lão đầu tử không tồi. Khác với Đặng mập khi còn sống, gương mặt của hắn hồng hào như trẻ lại mười tuổi.
“Đừng nói các ngươi không biết nhé. Hiện tại, tất cả người trong giang hồ đều nói Hòa Ký trở thành ông trùm muốn mua lại Thập Tứ Thủy.”
Sắc mặt Thiết Hà hơi nghiêm trọng.
“Đây là chuyện tốt.”
Trì thúc chen vào: “Địa bàn của Hòa Ký càng nhiều, cuộc sống của chúng ta càng tốt.”
Đa số người đều biểu thị đồng ý.
Phúc lợi sau khi Phi Cơ thượng vị quả thật rất tốt, tiền chu cấp cho thế hệ cũ hoàn toàn tuân theo phương thức quản lý của công ty lớn quốc tế nhiều hơn, thái độ làm việc cũng khiến rất nhiều người hài lòng.