Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1433 - Chương 1433. Thời Đại Thay Đổi Rồi

Chương 1433. Thời đại thay đổi rồi
Chương 1433. Thời đại thay đổi rồi

“Lam tiên sinh, người của CIB đến.”

Hà bá cúi người xuống: “Bây giờ Lương thái đích thân tố cáo ngươi điều khiển hoạt động của băng đảng. Hơn nữa, nội bộ của chúng ta có kẻ phản bội, đồng thời còn quyết định ra tòa làm chứng.”

Lam tiên sinh nheo mắt: “Con hồ ly tinh kia không thể nghĩ ra những cách này đâu. Điều tra cho ta là ai đang tiếp tay cho nàng.”

Nữ nhân hoàn toàn không thèm quan tâm đến điều tra của CIB. Mấy vụ án này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Không còn cách nào thì ném một kẻ chết thay ra ngoài để giải quyết vấn đề.

Điều khiến nàng lo lắng là nguyên nhân khiến Lương An Kỳ đột nhiên trở nên thông minh như vậy.

“Bảo bọn họ chờ ta ở phòng khách.”

Nữ nhân chậm rãi nâng tách trà lên nhấp một ngụm, sau đó mới ung dung bấm một số điện thoại: “Richard tiên sinh, ta nghĩ ta cần ngươi giúp một chuyện…”

Danh tiếng càng lớn thì càng phải chú ý cẩn thận.

Vốn dĩ mục đích ban đầu của Phi Cơ là cho người chủ động xử lý Thiết Xà. Dù sao hiện tại căn cơ tập đoàn Cẩm Tú đã thành. Những người còn lại tất nhiên sẽ giả bộ làm như không thấy, thậm chí còn có thể thuận nước đẩy thuyền.

Nhưng khi hắn báo cáo phương án này cho Tô Bình Nam, Tô Bình Nam đã từ chối. Vì thế mới có câu nói này.

“Ngươi muốn thuận nước đẩy thuyền thì phải rút lui. Bắt đầu đi.”

Tô Bình Nam gõ tay xuống mặt bàn đá cẩm thạch trước mặt: “Hai trận đại chiến của băng đảng đều có bóng dáng của ngươi. Bây giờ, Hòa Ký lại giống trống khua chiêng tiếp nhận địa bàn của Thập Tứ Thủy. Cho nên, không biết có bao nhiêu con mắt đang ngó chừng ngươi.”

“Bây giờ, ngươi tìm người xử lý Thiết Hà, nhất định sẽ có người vịn vào lý do này. Cho nên ai làm cũng được, ngươi không được hành động.”

Nam nhân kiệt ngạo xưa nay không thiếu sự cẩn thận.

“Thuận nước đẩy thuyền lui ra?”

Phi Cơ không hiểu: “Thời gian bầu lại đầu lĩnh mới vẫn chưa đến. Bây giờ lui ra chưa chắc đã được.”

“Thành công không nhất định là mỗi lần đều phải rút đao thấy máu.”

Đối với Phi Cơ trung thành tuyệt đối, Tô Bình Nam không keo kiệt lời nói của mình, ngược lại còn giải thích rất rõ ràng.

“Ra ngoài lăn lộn, một là tiền, hai là mặt mũi. Ngươi đã cho bọn hắn đủ cả hai thứ này. Bây giờ, ngươi thể hiện thái độ không tranh giành. Thứ nhất, có thể tránh tai tiếng. Thứ hai, có người sẽ tự nổi lên mặt nước.”

Tô Bình Nam nhả ra một ngụm khói, giọng điệu bình tĩnh: “Đây là lần thứ hai dọn dẹp Hòa Ký. Qua lần này, Hòa Ký sẽ hoàn toàn thuộc về tập đoàn Cẩm Tú.”

Ánh mắt nam nhân nhìn về phía Thịnh Kinh: “Dù vậy, ngươi đã là cây mọc thành rừng. Ngươi cứ chờ đó, sẽ có người liên lạc với ngươi.”

Hắn đứng dậy, dụi điếu xì gà, nói một câu hai ý nghĩa: “Băng đảng Cảng thành cần cải cách. Việc ngươi tái đắc cử tốt cho tất cả mọi người. Đây là xu hướng chung, không ai có thể ngăn cản được.”

Tập đoàn Cẩm Tú mượn danh nghĩa Hòa Ký nhăm nhe Thập Tứ Thủy, còn Thập Tứ Thủy làm sao mà cam tâm. Hiện tại, Duy Ni Tử vừa chết, người giỏi đánh đồng thời có tư cách thượng vị của Thập Tứ Thủy không quá ba người.

Xuy Thủy Mẫn, Diệu Hoa và Kê Cước Hắc.

Trong quán trà cũ.

Nhang đang cháy, khói xanh tràn ngập trong không khí ngột ngạt. Rất hiếm khi đầu lĩnh của chín phân khu Thập Tứ Thủy tập trung toàn bộ.

Nói là lão đại của chín phân khu, thật ra không đủ sáu người. Duy Ni Tử của Quan Đường đã chết, Thượng Hải Tử của Tiêm Sa Chủy cũng chết rồi, địa bàn của Hồ Tu Dũng đã sớm bị các băng đảng khác chia năm xẻ bảy, không ai tiếp nhận.

“Phi Cơ khốn kiếp đã đánh tiếng ai tiếp nhận vị trí đầu lĩnh thì hắn đánh người đó. Hắn coi chúng ta là gì, rác rưởi à?”

Một trong những nguyên lão uyvongj nhất là Thiên thúc kích động nói.

Khi xưa hắn cũng là Song Hoa Hồng Côn. Sau nhiều năm như vậy, mặc dù người đã già đi nhưng tính tình vẫn nóng nảy như cũ.

“An Lạc đã không còn chữ Đầu. Đám người Nghĩa Quần đã trở thành quân lính tan rã.”

Thiên thúc nói văng nước bọt: “Chúng ta không phải băng đảng hết thời. Chúng ta là Thập Tứ Thủy với mấy trăm ngàn lưu manh. Một bước không đẩy chúng ta ngã được đâu. Chúng ta sẽ sống mái với bọn hắn.”

Bầu không khí im lặng.

Một số thanh niên có thực lực thì ngồi trên ghế hút thuốc. Những lão đầu tử được thuyết phục thì không có quyền lên tiếng, chỉ có thể im lặng.

Bầu không khí có chút kìm nén.

“Thiên thúc, thời đại thay đổi rồi.”

Qua mười mấy phút, Kê Cước Hắc mới lên tiếng: “Ta không giàu có, cũng không giỏi đánh như Duy Ni Tử. Lá cờ này ta gánh không nổi.”

Không ai cho rằng Kê Cước Hắc sợ cả.

Hiện tại, Duy Ni Tử bị Minh Vương đánh chết, địa bàn thuộc về Phi Cơ của Hòa Ký. Lần này, Hào Mã Bang cần sự ủng hộ của Hòa Ký.

Hòa Ký đang như mặt trời ban trưa. Bây giờ có Hào Mã Bang ủng hộ, cho dù Kê Cước Hắc có một số thế lực không tầm thường chống lưng ở Vượng Giác, cũng chẳng ai tin hắn có thể đánh bại đối phương.

“Đánh không lại cũng phải đánh. Duy Ni Tử thua không phải bởi Minh Vương mà là toàn bộ Hào Mã Bang.”

Thiên thúc thở dài: “Trận chiến ở đường Quảng D, đả tử đánh giỏi nhất của Hào Mã bang đều có mặt, còn chúng ta thì sao?”

Lão nhân quay sang nhìn Xuy Thủy Mẫn đầu tiên: “Ngươi đang đóng phim, đàn em giúp đỡ giữ gìn trật tự. A Hắc ngươi thì sao?”

Thiên thúc nhìn Kê Cước Hắc: “Ngươi có cổ phần của công ty thuốc lá Hòa Ký ở Vượng Giác đúng không? Hợp tác với hẳn không tệ. Nghe nói ngươi vừa mua mấy chiếc Ferrari vào nửa tháng trước?”

“Diệu Hoa, ngươi đừng cho rằng ta không biết đàn em đầu lĩnh của ngươi là Mã A Quang đang làm gì nhé? Hắn có một công ty tài chính ở Loan Tử, công việc kinh doanh chính của hắn chính là đổi chip cho con thuyền đánh bạc kia, cũng đừng nói với ta ngươi không có cổ phần…”

Bầu không khí trở nên căng thẳng.

Hết chương 1433.
Bình Luận (0)
Comment