Không ngoài dự liệu của Tô Bình Nam, Hà bá dùng một lý do vụng về gánh chịu tất cả.
Mà Trần Gia Nhạc và CIB không có cách nào. Dù sao với thân phận địa vị của Lam tiên sinh, không có chuyện nàng đích thân thực hiện, mọi chứng cứ đều mất dấu ở chỗ Hà bá.
"Tiền bảo lãnh rất cao."
Luật sư Hoàng nói: "Dù sao chứng cứ vô cùng xác thực, hơn nữa Hà bá không phủ nhận."
"Ngươi đi làm đi."
Nữ nhân hờ hững cất lời.
Lam tiên sinh nhìn theo bóng lưng luật sư Hoàng xuống xe, im lặng thật lâu, cuối cùng cầm điện thoại lên.
Trịnh Chi Phong bất chợt phản cung và ảnh chụp Hà bá, một loạt thủ đoạn này sặc mùi của một thế giới khác.
Lam tiên sinh biết điểm yếu của mình, nàng thiếu một công cụ đắc lực xử lý việc xấu cho mình.
Nữ nhân đã từng cao cao tại thượng và quý trọng thanh danh, lúc này có cảm giác thiếu kiến thức.
Mà hành vi ngớ ngẩn của Thập Tứ K tại Cảng thành đã khiến nữ nhân hoàn toàn mất hứng thú. Vì vậy nàng quyết định điều động người từ đại bản doanh của mình đến giải quyết mọi chuyện.
"Đại ca, bên ta có một số việc không tiện xử lý, bên ngươi có người đáng tin không?"
"Ta bảo đám A Thất đi Cảng thành giúp ngươi. Bọn hắn giỏi võ, cũng thông minh, hơn nữa tuyệt đối đáng tin."
Lam Hoa Anh lập tức hiểu ra chỗ dựa là em gái mình đang gặp phiền phức khó giải quyết, bèn cho mượn thuộc hạ đắc lực nhất của mình không chút do dự.
Là nguyên lão có quyền lực lớn nhất Thập Tứ Thủy ở Hào Giang, Lam Hoa Anh kiểm soát mấy phòng đánh bạc có nhiều tài nguyên, nội tình thâm hậu.
"Lam tiên sinh, chúng ta về vịnh Nước Cạn hay là đi đâu?"
Tấm màn cách âm trước mặt được hạ xuống, tài xế A Binh vẫn luôn chờ chỉ thị dè dặt hỏi.
"Không về."
Lam tiên sinh im lặng vài phút: "Đường Kadoorie, thay ta hẹn Hạng gia."
…
Tai mắt của tập đoàn Cẩm Tú luôn theo dõi Lam tiên sinh.
Trong phòng tổng thống của Peninsula Hotel.
"Hà bá vốn có tên Thường Diệu Vũ, đã làm tôi tớ ở Hà gia ba mươi năm, thậm chí còn đổi thành họ Hà, có thể nói là trung thành tận tâm."
Tô Bình Nam ngồi ở chủ vị đọc tư liệu về Hà bá, vẻ mặt tràn đầy coi thường không nói ra lời. Hắn trời sinh kiệt ngạo, tất nhiên rất ghét hành vi sửa họ theo chủ.
Phải biết rằng cái chết của ba tên tội phạm khét tiếng là do một tay Lam tiên sinh tạo nên. Hành động lớn như vậy, nếu nói có thể qua mắt quản gia Hà bá thì Tô Bình Nam là người đầu tiên không tin.
Chẳng cần nói cũng biết điều này có nghĩa là gì.
"Người này đổi thành họ gì thì vẫn làm việc cho Lam tiên sinh, thậm chí hắn chưa chắc nghe lời Hà tiên sinh. Vì vậy có thể lợi dụng chuyện này chặt đứt cánh tay này của Lam tiên sinh cũng là thu hoạch lớn nhất rồi. Muốn khiến hắn phản bội Lam tiên sinh là chuyện không thể nào."
Tô Bình Nam nhìn nhận thấu đáo, hắn còn một lý do chưa nói ra...
Yếu tố thật sự chống đỡ cho Lam Quỳnh Anh không chỉ có lòng trung thành của Hà bá, mà còn có nội tình và tài phú của Hà gia.
Phải biết rằng trong thành phố có các ông trùm hoành hành này, hai chữ tài phiệt là lợi thế lớn nhất.
Tài phiệt không chỉ vì tài phú kinh người, mạng lưới quan hệ rộng rãi, mà còn tượng trưng cho lợi ích giai cấp của tất cả ông trùm.
Rất đơn giản.
Nếu ngày hôm nay ủy ban độc lập chống tham nhũng Hồng Kông và CIB có thể dựa vào chứng cứ lật đổ Lam tiên sinh, thì ngày mai liệu rằng Hoắc tiên sinh có bị điều tra hay không? Lâm thuyền vương thì sao? Lý tiên sinh hô mưa gọi gió trên thị trường chứng khoán thì sao?
Trong quá trình tích lũy tài sản, các ông trùm đỉnh cấp này có phạm tội không?
Có làm gì mờ ám không?
Không thể mở ra tiền lệ, cũng tuyệt đối không được phép mở ra.
Tô Bình Nam nhìn Phi Cơ vẫn đang ngơ ngác và Rebecca trầm ngâm, giọng điệu lạnh lùng: "Sự việc đến bước này đã không còn đường lui. Làm việc thì phải làm đến cùng, khiến nàng cũng không còn đường lui có thể đi."
Nam nhân ném một tờ trong xấp tài liệu về Hà bá cho Rebecca.
"Muốn nàng ra tiền ngươi ra người thì ra tay từ chỗ này."
Rebecca nhìn trang tài liệu bị xé ra.
Một dòng chữ đập vào mắt nữ nhân.
Thường Diệu Vũ, tháng ba năm ngoái nhập viện một tuần vì bệnh tim...
Tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên.
"Phi Cơ ca, xe của Lam tiên sinh đã đi đến đường Kadoorie. Hạng Thất ca đích thân ra ngoài đón tiếp. Nơi này là khu nhà giàu, chúng ta không thể theo vào."
"Ta biết rồi."
Phi Cơ cúp máy, nhìn Tô Bình Nam, đang định lên tiếng thì bị đối phương xua tay ngăn cản.
"Ta nghe thấy rồi."
Ánh mắt Tô Bình Nam rất lạnh lùng, cấp tốc suy nghĩ, thoáng cái đã hiểu ra mục đích của Lam tiên sinh.
Từ bỏ cái bô quen dùng Thập Tứ Thủy, thay bằng thanh đao sắc bén Tân Ký.
Chuyện này không hẳn là không có khả năng.
Tâm tư tẩy trắng của Hạng Thất rất nặng, hắn cần sự công nhận và giúp đỡ của các nhà giàu đỉnh cấp, hai bên có thể nhận được thứ mình cần.
"Phi Cơ, đi làm hai việc."
"Thứ nhất, tìm tên đao thủ trong lần mở sơn môn dạo trước, dẫn dắt đề tài trên người hắn."
"Thứ hai, Lâm Hiệp Khách sắp trở về, nhớ phải tặng người ta một món quà gặp mặt."