Hai năm qua đi, Lâm Hiệp Khách lại đặt chân lên mảnh đất Cảng thành lần nữa.
Dễ nhận thấy nam nhân điềm tĩnh nhưng cũng tang thương hơn hai năm trước, trên gương mặt không còn vẻ ngông cuồng của hai năm trước.
Quãng thời gian ở Hà Lan rất khó chịu.
Lâm Hiệp Khách dùng cách xem phim để giết thời gian.
Có lẽ là bởi vì hoài niệm nên Lâm Hiệp Khách chỉ xem phim Cảng thành. Dạo này hắn chỉ xem đi xem lại một bộ phim, không phải vì hắn thích tình tiết của bộ phim này, mà là do hắn thích một câu nói trong phim.
"Ta chờ ba năm vì muốn chờ một cơ hội. Ta muốn tranh một phen, không phải để chứng minh ta giỏi cỡ nào, mà là muốn nói với mọi người ta nhất định phải lấy lại những gì đã mất."
Khi Tiểu Mã ca miệng ngậm tăm, vẻ mặt tang thương nói ra câu này, cõi lòng Lâm Hiệp Khách chấn động, cảm thấy đồng cảm.
Thiên hạ Hạng gia là do Lâm gia đánh chiếm cho!
Vậy mà bản thân mình lại rơi vào tình cảnh này. Lâm Hiệp Khách không phục, nhất là chuyện đối phương giấu con trai mình, nam nhân hận Hạng Thất thấu xương.
…
"Lâm tiên sinh?"
Bên ngoài nhánh ramp, mấy hán tử áo đen đứng thẳng lưng, Lữ Tư Kiệt của Hòa Ký cũng ở trong hàng ngũ.
Hai bàn tay nắm chặt.
Lữ Tư Kiệt mỉm cười: "Chào mừng ngươi trở về."
...
Tô răng hô từng là tú ông đỉnh cấp của hộp đêm Tân Ký.
Vào thời điểm may mắn nhất, có hơn ba trăm nữ hài đi theo hắn kiếm ăn.
Đừng nói là đám đả tử, ngay cả bang chủ đại ca, thậm chí Minh Vương gặp hắn cũng phải mỉm cười uống với hắn một ly, gọi một tiếng A Tô.
Gần đây bận gì? Hiện tại thế nào?
Hiện tại dưới trướng Tô răng hô chỉ có bảy tám nữ hài đi theo hắn kiếm ăn. Bởi vì trước đây hắn đối xử tốt với các nàng, trích ít tiền, cũng chịu ra mắt giúp các nàng, vì vậy các nàng không vứt bỏ Tô răng hô, vẫn đi theo hắn.
Điều này làm cho Tô răng hô từng vẻ vang vô cùng bức bối.
Hôm nay có hai mối, coi như Tô răng hô có việc làm.
Sau khi đưa nữ hài vào trong, một mình hắn chán ngán chờ bên ngoài. Hắn ngậm thuốc lá, khom lưng, chăm chú nhìn về phía nhà thổ, vẻ mặt căng thẳng.
Không còn cách nào khác, hiện tại thánh địa hộp đêm ở đường Ma Đô phố Bát Lan không phải là nơi hắn có thể đi vào, nên hắn chỉ có thể loanh quanh bên ngoài. Nhà thổ phục vụ hai mối làm ăn hôm nay là địa bàn của Hỏa Ngưu thuộc Liên Anh Xã. Hỏa Ngưu nóng tính, lại còn cực kỳ keo kiệt, hắn sợ nữ hài của mình xảy ra chuyện.
"Nếu có lão đại thì tốt rồi."
Tô răng hô rít mạnh một hơi thuốc lá.
Vua nào triều thần nấy.
Hai năm trước, Lâm Hiệp Khách có hai mươi ba hộp đêm ở Du Tiêm Vượng, cực kỳ coi trọng Tô răng hô. Mà Tô răng hô cũng là một tay lão luyện.
Dưới sự ủng hộ của Lâm Hiệp Khách, hắn gần như lấy được nguồn hàng tốt nhất trong mấy năm ấy. Nữ hài đại lục, mỹ nhân Bổng Tử quốc, thậm chí gái tóc vàng đều có hết.
Lúc xui xẻo thì sợ cái gì sẽ gặp cái đó.
Trong lúc Tô răng hô đang nhớ về Lâm Hiệp Khách, A Phân dưới trướng tóc tai bù xù chạy ra ngoài.
Tô răng hô lập tức biết có điềm xấu, vội vàng đi lên đón.
"Tô ca, bọn hắn là biến thái, muốn chơi chết người đấy."
A Phân khóc lóc trốn sau lưng nam nhân, nhỏ giọng kể lại tình cảnh trong nhà thổ.
Thật ra nhan sắc của nữ hài không tệ, nàng chịu đi theo Tô răng hô đã chẳng còn thế lực gì hoàn toàn là vì báo ân.
Do đó, bất kể thế nào đi chăng nữa Tô răng hô cũng phải bảo vệ nàng.
Cơ thể gầy trơ xương của Tô răng hô chặn trước mấy người Hỏa Ngưu chạy đến bắt người.
"Hỏa Ngưu ca, từ trước đến giờ gà của ta không chơi những thứ này."
Tô răng hô khom lưng, vẻ mặt nịnh nọt: "Xưa nay quan hệ giữa Liên Anh Xã và Tân Ký không tệ, mọi người là huynh đệ mà, ngươi nể mặt tiểu đệ nhé!"
"Mọi người đều ra ngoài lăn lộn, ngươi nhìn dáng vẻ hiện tại của mình đi, sao ta phải nể mặt ngươi?"
Hỏa Ngưu vỗ má Tô răng hô: "Ta nhớ là trước đây ngươi rất khéo đưa đẩy. Quỳ xuống cầu xin ta đi!"
Mặc dù Liên Anh Xã bắt đầu sa sút, nhưng thực lực của Hỏa Ngưu vẫn ăn đứt Tô răng hô giờ đã là lục bình không rễ.
"Quỳ thì quỳ."
Tô răng hô đơ ra vài phút, sau đó lập tức cười nịnh nọt: "Quỳ trời quỳ đất quỳ lão đại, thế này là ngươi nể mặt ta rồi. Nhưng mà Hỏa Ngưu ca à, ta quỳ trước mặt ngươi, ngươi có thể tha cho A Phân không? Nàng thật sự không thể chơi cái kia."
Trước kia Tô răng hô có thể trở thành tú ông đỉnh cấp của Tân Ký không phải dựa vào việc đe dọa dụ dỗ các nữ hài, mà dựa vào mối quan hệ kín kẽ vào hi sinh.
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến nhiều nữ hài đi theo hắn kiếm ăn.
Xe tới xe đi, người qua đường vội vã.
một nam nhân gầy yếu quỳ trước mặt mấy hán tử đô con, phô bày hiện thực mạnh được yếu thua dưới tầng chót xã hội một cách trần trụi.
"Tiểu tử, ngươi bị lừa rồi."
Hỏa Ngưu hung hăng nhổ nước bọt, sau đó mới nói tiếp: "Đừng bảo ta không nể mặt ngươi. Ta cho ngươi hai lựa chọn. Một là sau này các nữ hài dưới trướng ngươi đến chỗ ta làm việc, không được đi nơi khác..."
"Hai là ta đánh ngươi tàn phế. Để coi những nữ hài này còn chịu đi theo một tên què hay không."
Giọng nói của Hỏa Ngưu rất lạnh lùng, cuối cùng cũng tiết lộ mục đích của hắn.
Nhà thổ của hắn làm ăn bình thường, cần thêm hàng mới. Vì vậy tên khốn này nhắm tới Tô răng hô.
Còn Tân Ký?
Ai mà chẳng biết tên này là thuộc hạ của Lâm Hiệp Khách, là kẻ không có chỗ dựa.