Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1450 - Chương 1450. Nhồi Máu Cơ Tim

Chương 1450. Nhồi máu cơ tim
Chương 1450. Nhồi máu cơ tim

"Ra ngoài lăn lộn thì phải tự chịu đòn, tự giành lấy thể diện."

Khi Tô răng hô định cắn răng chọn bị chặt một chân, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai hắn.

Hắn không dám tin, lập tức ngẩng đầu lên.

Lâm Hiệp Khách mặc vest đen khoanh tay, cười híp mắt, đứng cách đó không xa nhìn hắn.

Phía sau Lâm Hiệp Khách là mấy hán tử trưng ra bộ mặt lạnh lùng nghiêm nghị.

"Lâm ca."

Tô răng hô mừng rỡ, chạy ào tới.

"Ngươi muốn xử lý thế nào?"

Lữ Tư Kiệt nhìn Lâm Hiệp Khách: "Phi Cơ ca nói lần này ngươi trở về, Hòa Ký chúng ta mượn binh cho ngươi đánh trả."

Lâm Hiệp Khách hít sâu mấy hơi, cảm nhận cảm xúc bạo ngược trong cơ thể.

"Ăn miếng trả miếng."

Nam nhân cười dữ tợn: "Bọn hắn muốn đánh gãy chân đàn em của ta, vậy thì ta đánh lại!"

Một khắc sau, ánh mắt của Hỏa Ngưu và Lữ Tư Kiệt giao nhau. Lữ Tư Kiệt ngoắc ngón tay, vẻ mặt nghiêm nghị.

Hỏa Ngưu nào còn dáng vẻ ngang ngược ngông cuồng vừa rồi, trên mặt đầy vẻ nịnh nọt.

"Kiệt ca, sao ngươi lại tới đây?"

Lữ Tư Kiệt xuất thân từ Hải Đông Thanh, nổi tiếng cay độc, phương pháp làm việc của hắn trong băng đảng Cảng thành vô cùng máu tanh. Hơn nữa, hiện tại Hòa Ký mạnh mẽ, Hỏa Ngưu thật sự sợ hãi tột cùng, thậm chí hai chân run rẩy.

"Lần đầu tiên Lâm tiên sinh trở về, ngươi nghe lời đi."

Dứt lời nam nhân vẫy tay với thuộc hạ, nhận một con thanh mã tấu rồi đưa cho Tô răng hô mặt mày vui mừng bên cạnh.

"Phải tự lấy thể diện cho mình. Chém trả đi!"

Tô răng hô run rẩy nhận lấy. Trước kia hắn chỉ là một tú ông, thời điểm vui vẻ nhất cũng chỉ mượn thể diện của Lâm Hiệp Khách. Đây thật sự là lần đầu tiên hắn chém người.

Tô răng hô nhìn Hỏa Ngưu không dám phản kháng rồi lại nhìn ánh mắt lạnh lùng của Lữ Tư Kiệt, sau đó cắn răng nhận mã tấu, nhắm mắt chém mạnh. Mũi mã tấu lạnh thấu xương!

Vẫn muộn!

Trong lúc luật sư Hoàng thông qua quan hệ nộp một số tiền bảo lãnh rất lớn, Hà bá đã chết.

Chết vì nhồi máu cơ tim.

Toàn bộ quá trình diễn ra chưa đến mấy phút, Hà bá đã chết. Đối phương cung cấp kết quả khám nghiệm tử thi cũng không có vấn đề gì.

Hoàng đại luật sư cho rằng điều này tốt cho cố chủ của mình. Bất luận người chết trong ICAC như thế nào, đối phương nhất định sẽ dìm chuyện này xuống.

Sắc mặt Lam tiên sinh tái xanh.

Nàng không tin trùng hợp.

Vì thế, nữ nhân không tiếc vận dụng quan hệ tiến hành kiểm tra thi thể một lần, kết quả vẫn như cũ.

Kết luận đưa ra là do tuổi tác của Hà bá quá lớn, kích động về mặt cảm xúc chứ không có yếu tố bên ngoài nào khác.

“Cảm xúc kích động.”

Mắt Lam tiên sinh nheo lại, chậm rãi gằn từng chữ: “Lương An Kỳ, ngươi quá tự tin rồi. Ngươi cho rằng không có Hà bá thì ta không còn ai có thể dùng sao?”

Biệt thự Hạng gia trong khu nhà cao cấp.

Nhìn vào phòng làm việc có rất nhiều loại sách, còn có các loại thư pháp và tranh vẽ nổi tiếng, bút, mực, giấy và nghiên mực trên bàn, tất cả tràn ngập bầu không khí văn nhân.

Bất kể nhìn thế nào, nó cũng không giống thư phòng làm việc của đầu lĩnh Tân Ký.

Hạng Thất vừa cúp điện thoại.

Lâm Hiệp Khách mà mọi người cho rằng mất tích đã quay về. Hơn nữa, vừa xuất hiện hắn đã đánh gãy hai chân của Hỏa Ngưu băng Liên Anh Xã.

Nhưng đây không phải trọng điểm mà Hạng Thất để ý.

Theo Hạng Thất nghĩ, Lâm gia là loại người hữu dũng vô mưu, chẳng làm nên trò trống gì.

Trọng điểm là người ra tay chính là nhân kiệt của Hòa Ký.

Lữ Tư Kiệt.

Điều này khiến Hạnh Thất ca cáo già ngửi thấy mùi vị bất thường.

Lữ Tư Kiệt là một trong những đả tử xuất sắc nhất của Phi Cơ, Hạnh Thất biết người này nổi danh tàn nhẫn, lục thân không nhận. Dựa vào bản lĩnh của Lâm Hiệp Khách, đối phương tuyệt đối không giúp hắn.

Nhất định là Phi Cơ đã nhúng tay vào. Điều này không cần nghi ngờ.

“Thập Tứ Thủy còn chưa ăn hết, định đánh chủ ý lên Tân Ký sao?”

Hạnh Thất cau mày, không dám tin khẩu vị của Phi Cơ lại lớn như vậy. Tân Ký không giống Thập Tứ Thủy không chịu nổi một kích như thế. Nếu hắn liên thủ với Thập Tứ Thủy, cho dù Hòa Ký có Hào Mã Bang giúp cũng khó làm được gì.

“Hắn nhận ra mình muốn tẩy trắng sao?”

Hạnh Thất không nghĩ ra, lập tức bấm điện thoại gọi cho Phi Cơ.

“Này, có phải tay của ngươi quá dài rồi không?”

Nếu đã quyết định thì làm theo quy tắc giang hồ, giọng điệu của Hạng Thất rất trực tiếp, không còn uyển chuyển như ngày thường.

“Thất ca, A Bảo của Tân Ký các ngươi đòi chém ta. Ngươi lại không giao người.”

Đầu dây bên kia, giọng điệu của Phi Cơ không chút yếu thế: “Lương thái thái là đại gia đằng sau ta, ngươi nói thẳng là ngươi ủng hộ Lam tiên sinh, đương nhiên ta phải có biện pháp của mình chứ.”

“Ta nhất định sẽ bàn giao chuyện của A Bảo với ngươi. Còn Lam tiên sinh và ta chỉ là quan hệ hợp tác làm ăn bình thường.”

Hạng Thất cười lạnh: “Nhóc con, ngươi xác định muốn nhúng tay vào chuyện của Tân Ký chúng ta ư?”

Nhìn thì mạnh mẽ đấy, nhưng trên thực tế Hạng Thất đang cho mình một bậc thang.

Hiện tại, nhiều phương diện làm ăn của Hạng gia đang đi vào con đường chính quy. Không chỉ công ty thương mại phát triển mà hàng loạt hạng mục hợp tác sản xuất với một số hãng phim ở đại lục cũng được đưa vào chương trình bàn bạc. Nói thật, hắn không muốn phát sinh cục diện không thể vãn hồi với Phi Cơ.

Nhưng hắn là lão giang hồ, hắn biết mình tuyệt đối không được quá mềm yếu.

Trong giang hồ, nếu ngươi để lộ sự yếu kém, phía trước chỉ là những con sói đói đếm không hết.

“Vậy thì chúng ta nói chuyện.”

Phi Cơ một bước cũng không nhường: “Ta chờ thành ý của Thất ca.”

“Người đầu tiên mà Lâm Hiệp Khách tìm là tên ma cô Tô răng hô.”

Hết chương 1450.
Bình Luận (0)
Comment