Lần này, chính quyền không khỏi choáng váng. Bọn hắn gióng trống khua chiêng đánh khắp toàn bộ đảo, kết quả thì sao? Đây chẳng phải công dã tràng?
Vì thế, hai bên trốn tránh trách nhiệm cãi nhau một thời gian, cuối cùng quyết định tiến hành phong trào Tam Thanh.
Bị giày vò lâu như vậy, dân bản địa sinh lòng bất mãn với mấy băng nhóm to nhỏ. Từ đó, liên minh Thiên Đạo với nhiệm vụ thay trời hành đạo theo thời thế ra đời.
Trải qua mấy chục năm mưa gió, toàn bộ hòn đảo không còn phân biệt được màu sắc. Ba băng đảng cùng với một liên minh chia thành bốn phần. Băng đảng Trúc Liên, công ty Tứ Hải, băng đảng Tam Liên và liên minh Thiên Đạo trở thành quái vật đuôi to khó vẫy. Bọn hắn biết tại sao mình lại bị giày vò, còn không phải vì đám người quyền cao chức trọng đó sao?
Cho dù bọn hắn dốc sức làm chỗ dựa cũng không đáng tin cậy. Đám chính khách bọn hắn chỉ biết hỏi tiền mình. Khi không cần dùng đến thì vứt bỏ mình như vứt một cọng rác. Vì thế, nắm trong tay một lượng lớn phiếu bầu của tầng chót, bọn hắn quyết định tự mình ra trận.
Dưới bối cảnh như vậy, mặc dù Sa Vũ rất mạnh nhưng phát triển đến một bước này đã là cực hạn. Vì thế mới có chuyện Hạng Tiểu Bình đến đây. Tô Bình Nam cho rằng muốn đột phá trong tình huống như thế này, có đôi khi bạo lực là một chiếc chìa khóa dùng rất tốt.
…
Trong lúc Sa Vũ gióng trống khua chiêng đón Hạng Tiểu Bình đến, chuẩn bị làm một vố lớn, Tô Bình Nam cũng đã đặt chân lên Bổng Tử quốc.
Lần này, đội ngũ của Tô Bình Nam hơi nhiều, đồng phục thống nhất, trong số những hán tử cường tráng còn có người nước ngoài tóc vàng mắt xanh. Tổ hợp kỳ lạ này khiến cho không ít khách du lịch cảm thấy tò mò.
Bổng Tử quốc là điểm nổi bật trong cuộc khủng hoảng tài chính lần này. Cho nên, không chỉ những nhân viên bảo an như Cảnh Hùng Tử, Đỗ Cửu, ngay cả các tinh anh tài chính của Cẩm Tú như Tần Tử Khâm cũng đột nhiên xuất hiện.
Thời gian gần đây, Tần Tử Khâm là người đầu tiên ký tên trong những văn bản đầu tư lớn. Quỹ Hồng Mông đã nổi tiếng tại một số quốc gia Đông Nam Á, nhưng trong mắt những nhân sĩ tài chính nước ngoài, đó lại là một cái bánh thơm.
Dù sao bản chất của tư bản là chiếm đoạt. Đa số người khịt mũi coi thường hai chữ chính nghĩa.
Tô Bình Nam đang được một đám người vây quanh, nét mặt hơi căng thẳng.
Vừa rồi, tin tức mới nhất đã được truyền đến tay hắn. Một số ngân hàng đầu tư hàng đầu ở Phố Wall, bao gồm Goldman Sachs, Citigroup và Morgan Stanley, cũng đã bắt đầu rục rịch hành động. Không chỉ vậy, ngay cả Lehman Brothers và những kẻ giàu mới nổi trong ngành cũng ngo ngoe muốn động.
Bổng Tử quốc sẽ sụp đổ.
Nếu chỉ bấy nhiêu tin tức, Tô Bình Nam cũng không e ngại. Nắm giữ trong tay xu hướng chung, tập đoàn Cẩm Tú không sợ những thế lực tài chính uy tín lâu năm này.
Điều khiến hắn nghiêm túc là một tin tức khác. Người đứng đầu quỹ tiền tệ thế giới IMF - Vintson đã xuất hiện ở Phố Wall.
Tô Bình Nam biết rõ IMF đại diện cho điều gì.
Tổ chức toàn thế giới trên danh nghĩa này thực chất là một tay sai khác của Tinh Điều quốc. Nó xuất hiện đồng nghĩa với việc toàn bộ Tinh Điều quốc bắt đầu vung dao thu hoạch thành quả.
Đây là một quốc gia hùng hậu về tài chính.
Theo tin tức do Michael Corleone gửi đến, sau khi Vintson đến, một số ngân hàng đầu tư hàng đầu đã lập tức tổ chức một bữa tiệc chào mừng nhỏ. Cánh cửa của bữa tiệc này rất cao, người có thể tham gia đều là những người có tiếng tăm lừng lẫy.
Ngay cả gia tộc Corleone có nội tình thâm hậu cũng phải tốn một cái giá rất lớn mới có được một đoạn nội dung quan trọng của cuộc trò chuyện.
Đẩy nhanh việc rút tiền. Khi đồng Won của Bổng Tử quốc bị nghiền nát và thị trường tài chính sụp đổ, MF sẽ đưa ra gói giải cứu. Điều kiện là sửa đổi luật ngân hàng của quốc gia, tự do hóa hơn nữa thương mại và tài khoản vốn, cải cách thị trường lao động và đóng cửa một số ngân hàng quốc doanh lớn…
Nói cách khác, Tinh Điều quốc sẽ kiểm soát hoàn toàn huyết mạch kinh tế của quốc gia này.
…
Tô Bình Nam bước ra sân bay, nhìn thấy Quách Quang Diệu mặc áo vest màu trắng đang mỉm cười đứng đó. Đằng sau hắn là Đinh Thanh và Lý Tử Thành.
Mười mấy hán tử mặc vest màu đen chen chúc thành một vòng.
“Tô tổng.”
Bởi vì lấy danh nghĩa là con cháu Thôi gia, Quách Quang Diệu dùng tiếng Hàn để chào hỏi: “Đã lâu không gặp.”
Khi Quách Quang Diệu khom người, đám người Đinh Thanh đằng sau cũng đồng thời khom người xuống.
“Vất vả rồi.”
Tô Bình Nam vỗ vai Quách Quang Diệu: “Bây giờ đã đến lúc chinh phục.”
…
Hai năm qua, tập đoàn Kim Môn phát triển rất mạnh. Ngoài hoạt động kinh doanh trước kia, giờ đây bọn hắn còn chịu trách nhiệm xuất khẩu tất cả các loại hải sản liên quan đến Thủy sản Cẩm Tú.
Theo cái nhìn của người ngoài, tập đoàn Kim Môn có cổ phần rất phức tạp.
Đừng nói người bình thường, ngay cả các chuyên gia cũng sẽ bị chóng mặt bởi cơ cấu cổ phần phức tạp của nó. Nguyên nhân là do tập đoàn Cẩm Tú đã đăng ký bảy tám công ty thông qua một số thiên đường tránh thuế, sau đó các công ty này sở hữu chéo để có được toàn bộ quyền kiểm soát tập đoàn Kim Môn.
Tô Bình Nam rất âm hiểm khi đặt mọi thứ dưới danh nghĩa của một công ty không có danh tiếng ở Phố Wall. Như vậy, cho dù có người tra ra được, hắn tuyệt đối có thể thu tay kịp.
Mỹ là chủ của Bổng Tử quốc.
Về giác ngộ của một con chó, đám người Bổng Tử quốc có thiên phú trời cho, vẫn cứng nhắc từ trước đến nay.
Sau khi tập đoàn Cẩm Tú khống chế hoàn toàn cổ phần, tập đoàn Kim Môn bắt đầu đầu tư vào mạng lưới quan hệ thượng tầng. Điều này giúp cho bọn hắn gần như trở thành người khổng lồ ở khu vực Busan và Incheon về xây dựng và hậu cần.
Kim Môn cũng không dừng lại.
Dưới tín hiệu của Tô Bình Nam, tập đoàn Kim Môn gánh một lượng lớn khoản cho vay, tỷ lệ nợ lên tới 85%, cao đến kinh người.
Số tiền này không được đầu tư thực tế theo mục đích của hợp đồng mà lặng lẽ đổ vào thị trường ngoại hối. Một khi đồng Won giảm mạnh thì lợi nhuận sẽ cao một cách đáng sợ.