“Những nhân vật phản diện đều chết vì nói nhiều hoặc tự phụ. Nhưng ta thì không. Cho nên, phép khích tướng của ngươi không có tác dụng đối với ta.”
Lời nói kế tiếp của nam nhân khiến nụ cười của nữ nhân như đông cứng lại. Hắn bình tĩnh, giống như đang nói đến một việc chẳng có ý nghĩa: “Ngươi có trình độ, có kinh nghiệm, tất nhiên lực phá hoại sẽ không nhỏ. Cho nên ta chọn để ngươi biến mất.”
Nam nhân thậm chí còn thưởng thức món ăn khi đang nói.
“Có như vậy mới không có sai sót.”
“Nếu ta đoán được thì sao?”
Hàn Thi Hiền không cách nào lấy được tin tức hữu dụng từ nam nhân trầm ổn như núi trước mặt. Nàng không nghi ngờ đối phương nói được thì sẽ làm được.
“Đoán?”
Tô Bình Nam im lặng: “Biết ta sẽ đối phó ngươi, tại sao ngươi lại nói cho ta biết?”
Lần đầu tiên Hàn Thi Hiền thể hiện sự cao ngạo của mình trước mặt nam nhân: “Từ lúc ta bước vào căn phòng này, ngươi vẫn luôn nắm giữ sự chủ động, mà con người ta thì thích thắng. Cho nên ta muốn thắng một ván.”
“Nói đi.”
Nam nhân ung dung ra hiệu mời.
“Quỹ JX vốn đã ở thế bất bại.”
Hàn Thi Hiền lên tiếng: “Nợ khó đòi của các công ty lớn, sự mở rộng mù quáng của các nhà tài phiệt, bao gồm cả những giao dịch thương mại dựa vào tín dụng, tất cả những điều này cho thấy đất nước của ta sẽ sụp đổ.”
“Không ai có thể cứu được quốc gia này. Nhưng mức độ tổn thất có thể được kiểm soát tốt nhất có thể. Cho nên, ta hy vọng thông qua sự cố gắng của mình giúp quốc gia có được quyền tự chủ.”
Nữ nhân đưa ra câu trả lời chắc chắn.
Nam nhân từ chối cho ý kiến.
“Quỹ JX đã bố cục từ lâu. Tập đoàn Kim Môn chính là ví dụ tốt nhất. Lợi nhuận từ việc bọn hắn điên cuồng vay mượn và tràn vào thị trường ngoại hối khiến cho chuyến đi này của Tô tiên sinh không tệ.”
Nữ nhân nheo mắt, giọng điệu chậm dần: “Ngoại trừ địa vị của ngươi, chỉ số chứng khoán và hợp đồng tương lai, xin chúc mừng, ngươi đã thành công cướp đi một phần lớn tài sản do bốn mươi triệu người dân của đất nước này tạo ra trong nhiều thập kỷ.”
“Nói tiếp đi.”
Tô Bình Nam nâng ly: “Romanee-Conti, mùi vị không tệ.”
“Cho nên, nếu ngươi chỉ vì muốn kiếm tiền, thứ trưởng Triệu không hề có tác dụng đối với ngươi. Nhân vật như ngươi làm sao có thể bỏ ra thời gian và tinh lực bao hết cả một nhà hàng chỉ để ăn cơm với hắn.”
“Trừ phi hắn có giá trị vô cùng lớn đối với ngươi.”
Nữ nhân cũng không giơ ly rượu lên, nhấn mạnh từng câu từng chữ: “Thứ trưởng Triệu là đại nhân vật trong hệ thống tài chính. Vừa lúc ta biết được một hạng mục công việc trong rất nhiều công việc của hắn.”
“Một trong những bên ký kết tài sản thế chấp của khoản vay kinh doanh, nói cách khác, hắn có thể giúp ngươi đạt được điều ngươi muốn ngay từ đầu.”
Nữ nhân nói tiếp: “Ta ngạc nhiên trước sự tham lam và độc ác của ngươi. Cho nên, ta phân tích mục đích của ngươi rất có thể là nuốt chửng những công ty có đủ tiềm năng phát triển sau khủng hoảng tài chính.”
Biểu hiện của Tô Bình Nam không hề có sự thay đổi, chỉ mỉm cười ra hiệu cho đối phương nói tiếp.
“Một nam nhân có nhiều tài sản và cách cư xử tuyệt vời không thể làm những việc nhỏ. Các công ty cỡ trung không nằm trong tầm ngắm của ngươi, những nhà tài phiệt nghĩ rằng bọn hắn có thể sống sót qua cuộc khủng hoảng này nhân cơ hội cải tổ quân bài của mình, nhưng bọn hắn lại không biết bọn hắn sẽ gặp phải một tác động rất lớn, và thậm chí bọn hắn có thể phá sản.”
Nữ nhân mỉm cười lắc đầu, sau đó nhìn thẳng vào Tô Bình Nam: “Cho nên, ngươi rất có thể sẽ nuốt một nhà tài phiệt đủ để quốc gia này sợ run.”
Hàn Thi Hiền cau mày: “Quỹ Sequoia của Phố Wall và những gã khổng lồ khác đã để mắt đến Samsung, ngươi sẽ không ăn cơm thừa canh cặn. Mặc dù Samsung khổng lồ đấy nhưng tiềm lực lại không đủ.”
“Như vậy, Lotte Group sẽ là mục tiêu của ngươi? Hay LG?”
Hàn Thi Hiền nở nụ cười chế nhạo đưa ra đáp án sau cùng. Nhìn biểu hiện rốt cuộc cũng có chút thay đổi của đối phương, nữ nhân cảm thấy hơi vui.
“Nếu ta nói cả hai đều là mục tiêu của ta thì sao?”
Một lúc sau, lời nói của nam nhân khiến trong lòng nữ nhân giống như nhấc lên từng con sóng lớn.
Lạc đà gầy còn hơn ngựa béo.
Tập đoàn không cùng cấp với công ty. Tập đoàn khổng lồ hơn công ty rất nhiều. Dùng một câu để hình dung, tập đoàn là một nhóm các liên minh công ty quy mô lớn với nhiều tổ chức sản xuất và điều hành khác nhau.
Tập đoàn Lotte và tập đoàn LG là hai trong năm tập đoàn đứng đầu xứ sở kim chi, quy mô lớn đến kinh người, nhưng nam nhân đứng trước hai tập đoàn khổng lồ như vậy chỉ nhẹ nhàng nói rằng hắn muốn cả hai.
Biểu hiện của hắn khá hời hợt, giống như đang nói đến một việc rất nhỏ. Nếu đổi lại là bất kỳ ai, bao gồm nhà họ Lee của Samsung, Hàn Thi Hiền cũng không tin.
Không có gì khác.
Nuốt chửng một lúc hai tập đoàn quá khó.
Khi nói đến các tập đoàn tài phiệt với quy mô và vị thế như Lotte và LG, việc mua lại không còn là vấn đề đơn giản của hoạt động vốn, tiền đã trở thành thứ yếu. Lý do chính trị, lý do kinh tế và các mối quan hệ xã hội đan xen khác cần phải được gỡ xuống từng cái một.
Như vậy mới có khả năng.
Nhớ kỹ, chỉ có khả năng.
Bởi vì Nhà Xanh chắc chắn sẽ can thiệp. Lotte thì còn được. Quy mô của LG chảy xuôi huyết mạch của ngành công nghiệp nặng và công nghiệp hóa dầu của đất nước. Đám lãnh đạo cấp cao trong đó hoàn toàn không để một người Hạ quốc khống chế.
Cho dù hắn có lớp ngụy trang hoàn mỹ là Phố Wall.
Nhưng bây giờ thì nàng đã tin.
Bởi vì nam nhân trước mặt có một khí thế mà nàng không cách nào hình dung. Cũng chính khí thế khiến người khác không thể tiếp cận này đã khiến nàng lựa chọn tin tưởng.