Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 170 - Chương 170: Đen Và Trắng

Chương 170: Đen và trắng Chương 170: Đen và trắng

Hà Minh Kiên không đợi Tô Bình Nam lên tiếng mà nói tiếp: "Nếu Cẩm Tú là nơi công tác cuối cùng trong sự nghiệp của ta, thì tập đoàn Cẩm Tú phải để lại chức vụ giám đốc điều hành và phó tổng giám đốc điều hành."

Tô Bình Nam gật đầu: "Trước tiên ta xin bày tỏ thành ý của Cẩm Tú. Nếu Hà tiên sinh đồng ý thì chức vụ giám đốc điều hành và phó tổng giám đốc điều hành sẽ thuộc về ngươi."

Hắn dừng lại giây lát rồi nói tiếp: "Tiếp theo là đãi ngộ. Lương hai trăm vạn một năm, sau này mỗi năm tăng hai mươi phần trăm. Nếu tập đoàn niêm yết, ngươi có quyền mua năm trăm vạn cổ phần, hợp đồng mười năm."

Hà Minh Kiên biết đối phương sẽ ra giá không thấp, nhưng vẫn ngỡ ngàng trước sự hào phóng của Tô Bình Nam. Hắn nhanh chóng khôi phục lại như thường, người kiêu ngạo như hắn cũng tự cảm thấy mình xứng đáng với cái giá này.

"Ta có thể hỏi Tô tổng mấy vấn đề được không?"

Tô Bình Nam mỉm cười đáp: "Ta xuất thân bình dân, có vấn đề gì thì ngươi cứ nói thẳng."

Hà Minh Kiên nghiêm túc nói: "Tuy Tô tổng xuất thân bình dân, nhưng có ánh mắt độc đáo và tầm nhìn lâu dài, ra tay quả quyết, là thiên tài hiếm gặp trong cuộc đời Hà mỗ."

Sau đó hắn đổi chủ đề: "Hiện tại quy mô của Cẩm Tú đã cực kỳ khổng lồ, xin hỏi mục tiêu của Tô tổng là gì?"

Tô Bình Nam ngẫm nghĩ rồi trả lời: "Thế giới rất rộng lớn và đặc sắc. So với các tài phiệt xuyên quốc gia có uy tín lâu năm, Cẩm Tú vẫn còn quá nhỏ bé."

Hà Minh Kiên hỏi: "Vậy ta có thể làm được gì khi gia nhập Cẩm Tú?"

Tô Bình Nam suy nghĩ chốc lát: "Ta làm lớn, ngươi làm mạnh."

Hà Minh Kiên híp mắt nhìn Tô Bình Nam: "Câu hỏi cuối cùng, ngươi cho rằng doanh nghiệp hoàn mỹ là gì?"

Tô Bình Nam trả lời: "Kiếm tiền, có thể dùng số vốn ít nhất để kiếm về khoản lợi nhuận lớn nhất."

Hắn nói xong, Hà Minh Kiên đứng dậy rồi chìa tay ra: "Hợp tác vui vẻ, ta chính thức bày tỏ thái độ của mình: ta gia nhập tập đoàn Cẩm Tú."

Hai người ngồi xuống, Hà Minh Kiên lập tức thay đổi thái độ: "Hiện giờ lợi nhuận lớn nhất của tập đoàn Cẩm Tú đến từ sản phẩm chăm sóc sức khỏe Sinh mệnh số 1, nhưng ta cho rằng lượng nhân viên sale đông đảo của tập đoàn Cẩm Tú mới là tài sản lớn nhất."

Tô Bình Nam tỏ vẻ xin rửa tai lắng nghe.

“Cẩm Tú có Lục Cá Hạch Đào, sao không sản xuất đồ uống có công dụng khác?"

"Mạng lưới tiêu thụ trải rộng toàn quốc là pháp bảo bất khả chiến bại của chúng ta."

"Máy nhắn tin tiếng Trung của Cẩm Tú chắc chắn sẽ bị đào thải. Hiện tại các hãng hàng đầu như Nokia, Motorola đã mài dao xoèn xoẹt, chúng ta nhất định phải đi trước một bước."

"Thị trường bất động sản chắc chắn sẽ là điểm nóng trong tương lai, chúng ta nhất định phải tăng cường dự trữ đất đai để ứng phó với những biến động bất ngờ sau này."

Một tuần sau, tập đoàn Cẩm Tú công bố Hà Minh Kiên đảm nhiệm chức vụ giám đốc điều hành kiêm phó tổng giám đốc điều hành.

Sau khi nhậm chức, Hà Minh Kiên đi một vòng, sau đó đưa ra mười bảy ý kiến và đề xuất. Tô Bình Nam không phản bác một cái nào, phê chuẩn toàn bộ.

Trong lúc tập đoàn Cẩm Tú tiến bước, ông chủ Ngưu nhận được mấy cuộc gọi: "Ngưu tổng, là thế này, ta có việc cần hỏi. Ngươi có một vệ sĩ tên là Trương Đồng phải không?"

Tất nhiên đáp án là "không".

Sau khi nợ một ân tình mà vẫn không tìm được người, Mạnh Tịnh Tinh mới muộn màng phát hiện ra mình bị lừa. Nàng giận dữ đi tìm chú của mình.

"Ta muốn đi học EMBA ở học viện kinh doanh Thanh Mộc."

Mạnh Thiên Phóng nhìn đứa cháu gái quấn lấy mình suốt ba ngày, cuối cùng phải gật đầu.

Trương Đồng đáng thương không hề biết mình đang bị người trên khắp thế giới tìm kiếm, hắn đã bị Tô Bình Nam đá đến một nơi khỉ ho cò gáy.

Hắn chỉ biết chỗ này gọi là Hoành Điếm.

Trương Đồng không biết quay phim và nơi này có liên quan gì đến nhau, đáng để Tô Bình Nam mua một trăm hai mươi hecta đất và hai trăm hecta mặt nước.

Tiếp đó Tô Bình Nam giao cho Trương Đồng một nhiệm vụ khó bề tưởng tượng, đó là đi tìm đoàn làm phim, sau đó xây những cảnh quan mà đối phương cần tại nơi này.

Vẫn là hội sở của Cố Thanh Vân, vẫn là phòng trà mang phong cách cổ xưa ấy.

Mông Thiên Dưỡng vừa cười giả trân vừa nhìn Cố Thanh Vân nói: "Hắn không có bất kỳ bối cảnh gì, điều này không thể nghi ngờ."

Mấy ngày nay Mông Thiên Dưỡng đã bỏ ra rất nhiều tài nguyên để thu thập tư liệu về Tô Bình Nam. Chồng tư liệu cao gần một thước, không có bất kỳ manh mối nào cho thấy Tô Bình Nam che giấu gì đó.

Nhưng Mông Thiên Dưỡng vẫn không dám lơ là, bởi vì Tô Bình Nam mang lại cho hắn cảm giác không phải người lương thiện. Nếu không phải miếng thịt này quá béo bở, cộng thêm mắt xích tài chính của mình xảy ra vấn đề nghiêm trọng, thì rất có thể là Mông Thiên Dưỡng sẽ thu tay.

Hắn quyết định trước tiên sẽ hẹn gặp Tô Bình Nam thông qua Cố Thanh Vân, sau đó thông qua cuộc gặp mặt này mới quyết định rốt cuộc mình nên làm thế nào.

Hợp tác thì miễn đi! Nếu lời đồn nói quá sự thật thì Mông Thiên Dưỡng sẽ xử lý theo cách của mình.

Thông thường Mông Thiên Dưỡng có hai biện pháp, đen hoặc trắng.

Trắng là gặp mặt, trực tiếp công khai thân phận, tiết lộ chỗ dựa sau lưng, sau đó đe dọa uy hiếp, trực tiếp đòi cổ phần hoặc thu mua với giá thấp.

Đen thì càng đơn giản, làm thân trước rồi vu oan giá họa, sau đó thông qua các con đường khác để tham gia cướp của giết người.

Còn chuyện Tô Bình Nam tàn nhẫn, Mông Thiên Dưỡng không quá sợ hãi. Bao năm qua có rất nhiều người hắn từng đắc tội muốn lấy mạng hắn, nhưng chẳng phải hắn vẫn sống tốt đấy ư?

Hơn nữa, hắn có không ít vệ sĩ.

Thậm chí Mông Thiên Dưỡng còn ước gì Tô Bình Nam giống như lời đồn. Chỉ cần Tô Bình Nam dám chơi ác với hắn, thì với thế lực sau lưng hắn, giết chết Tô Bình Nam chỉ là chuyện cỏn con.

Bình Luận (0)
Comment