Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1712 - Chương 1712. Cải Cách Thì Phải Trả Giá

Chương 1712. Cải cách thì phải trả giá
Chương 1712. Cải cách thì phải trả giá

"Xin hỏi nơi này đang quay phim sao?"

Vương Đại Hữu lịch sự hỏi nhân viên phục vụ. Đối phương mỉm cười trả lời: "Sao có thể chứ? Đây là người của Hòa Ký, bọn hắn đang phô bày thực lực đấy."

Hiển nhiên Vương Đại Hữu đã hiểu sai ý nghĩa của từ phô bày thực lực. Nhìn nhân viên phục vụ không hề căng thẳng, nam nhân cảm thấy hơi khó tin.

"Các ngươi không cần gọi 999 sao? Xe đậu ở bãi đỗ xe của các ngươi, không tốt cho khách."

Vương Đại Hữu cảm thấy ý kiến của mình rất đúng trọng tâm. Ánh mắt nhân viên phục vụ nhìn hắn như nhìn một kẻ ngu: "Tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến ta. Huống chi ông chủ của chúng ta từng là người của Hòa Ký, bọn hắn mượn bãi đỗ xe đi ra ngoài chẳng phải rất bình thường sao?"

"Ông chủ của các ngươi là người của băng đảng ư?"

Thế giới quan của Vương Đại Hữu bị lật đổ. Lúc nãy hắn đã gặp ông chủ kia. Mặt mũi hiền lành, hơn sáu mươi tuổi, nhìn kiểu gì cũng không thấy dính dáng đến băng đảng.

"Băng đảng không phải chỉ có chém giết."

Nhân viên phục vụ lắc đầu: "Trong cuộc sống, không muốn bị bắt nạt thì phải tìm một chữ đầu."

Cả gia đình Vương Đại Hữu im lặng.

...

Nội tình chân chính của Hòa Ký không phải đám đả tử này, mà là mạng lưới quan hệ đã dung nhập vào các phương diện ở tầng chót từ lâu. Đây mới là yếu tố quan trọng nhất!

Hành động phô bày thực lực vẫn còn tiếp diễn.

Càng ngày càng có nhiều người trẻ tuổi mặc sơ mi đen kéo tới làm cho con đường bên ngoài đồn cảnh sát Cửu Long chật như nêm. Nhất là sự xuất hiện của Đại Phi và Hung Nhân Kiệt trong Ngũ Hổ khiến không ít người hò hét.

Nhất thời bốn bề văng vẳng tiếng hò hét vang trời.

Tô Bình Nam đứng trên sân thượng tòa nhà Hyatt nhìn dòng người màu đen tụ tập bên dưới, sau đó quay đầu, dùng giọng điệu ẩn ý nói với mấy người đang sững sờ: "Đây là thế lực của Cẩm Tú, là thế lực thuộc về chúng ta."

Nam nhân chủ động chìa tay: "Hoan nghênh gia nhập!"

Gió lớn trên sân thượng thổi áo vest phẳng phiu của nam nhân kêu phần phật. Tuy Tô Bình Nam không có động tác gì, nhưng trong mắt đám thuộc hạ, hắn ngông cuồng tột đỉnh!

Hồng trần cuồn cuộn ba chén rượu, đại nghiệp thiên thu một ấm trà. Nội tâm ngông cuồng kiệt ngạo khiến Tô Bình Nam dám lộ răng nanh ở thời điểm mấu chốt nhất!

Sức mạnh đoàn kết.

Đối với bất kỳ băng đảng nào, ba chữ này là quan trọng nhất. Nó không liên quan đến bản sắc của bản thân, chỉ liên quan đến lòng người.

Tô Bình Nam biết rất rõ một đạo lý: làm chuyện lớn không thể tiếc thân. Khi cơ hội tới, nam nhân vẫn thể hiện sự quả quyết như trước.

Vì vậy, hắn không sợ lần này Hòa Ký sẽ đứng nơi đầu sóng ngọn gió. Bởi vì lần này, bề ngoài Hòa Ký muốn công bằng, nhưng thật ra là càng muốn phơi bày sức mạnh của mình.

Tô Bình Nam muốn làm cho Hòa Ký có tiếng nói như những ông trùm tài chính ở thành phố tư bản là vua này.

Trong đấu đá, không mạo hiểm sao được?

Tần Tử Khâm cũng đứng ở mép sân thượng nhìn biển người đen kịt nhốn nháo bên dưới, trong mắt không che giấu được nỗi chấn động.

Có câu hơn vạn người hội tụ sẽ tạo nên chín rồng.

Hèn chi boss dám nói đây là Cảng thành của Cẩm Tú. Nữ nhân làm trong ngành tài chính, tất nhiên vô cùng cẩn thận. Hơn ai hết nàng biết rõ đạo lý chân tướng vĩnh viễn chôn vùi dưới mặt nước.

"Rốt cuộc là vì sao lại làm vậy? Thế này liệu có rêu rao quá không?"

Nữ nhân do dự chốc lát, cuối cùng vẫn hỏi. Hiếm có lúc trên mặt Tần Tử Khâm xuất hiện vẻ lo lắng và nghi ngờ. Nàng biết boss của mình là hạng người gì, nãy giờ nàng vẫn luôn suy nghĩ tại sao Tô Bình Nam lại làm vậy.

Vì các nàng ư?

Tuyệt đối không có khả năng.

Tần Tử Khâm lắc đầu. Nàng khác hai người Vương Lực đã ngây ra vì sốc. Nữ nhân đã hợp tác với boss một thời gian dài, tất nhiên nàng biết đối phương đa mưu túc trí, cẩn thận tỉ mỉ.

Tô tổng tuyệt đối sẽ không làm ăn lỗ vốn. Nữ nhân không tin hắn chỉ đơn thuần phô bày thực lực.

"Thời đại đang tiến bộ, có đôi khi muốn cải cách thì phải trả giá."

Tô Bình Nam ném một điếu xì gà cho Phi Cơ đứng sau lưng: "Khi nhắc đến băng đảng, đám tư bản, danh môn và cả kiến trúc thượng tầng chỉ dừng lại ở ấn tượng trước kia."

Phi Cơ thuần thục bước lên châm xì gà cho Tô Bình Nam. Nam nhân phả ra một làn khói xanh, tiếp tục nói: "Găng tay trắng, cái bô. Đây là ấn tượng của những người này về băng đảng."

Đám người Phi Cơ im lặng.

Nhưng bất kể Hãn Cân Thanh đánh hạ bốn bến tàu hay là Phủ Đầu Tuấn hung dữ ngông cuồng năm xưa, suy cho cùng bọn hắn vẫn phải dựa vào đại gia ban cho cơm ăn.

Hoắc tiên sinh ăn cơm, Hãn Cân Thanh chỉ có thể chờ bốn tiếng trong cơn mưa xối xả. Trương tiên sinh lấy được Wharf, một nữ minh tinh không tới tiệc chúc mừng, hắn nổi giận đập vỡ trán Phủ Đầu Tuấn.

Dù là Pha Hào phách lối nhất cũng chỉ là một con sói được ông chủ Lôi nuôi dưỡng mà thôi, chẳng phải cuối cùng hắn rơi vào cảnh ngục tù ba mươi năm hay sao?

Một hàng rào vô hình nhưng kiến cố chắn ngang bầu trời Hòa Ký, thế thì việc nam nhân kiệt ngạo cần phải làm là phá vỡ nó.

Vượt qua giai cấp đương nhiên sẽ không dễ dàng.

"Ta muốn nói với mọi người rằng, những thứ thuộc về Hòa Ký không thể bị phân biệt đối xử vì bản sắc khác nhau. Cũng muốn nói cho tất cả danh môn vọng tộc Cảng thành rằng, Hòa Ký có thể tự cấp tự túc đã là hào môn từ lâu, không phải găng tay trắng gì hết."

Giọng nói trầm thấp của nam nhân văng vẳng trên sân thượng. Người của Hòa Ký và cả Vương Lực đều ưỡn thẳng lưng.

Hết chương 1712.
Bình Luận (0)
Comment