Có lúc, khi một nữ nhân bị ép đến cường cùng, nàng sẽ bộc phát sức mạnh còn lớn hơn nam nhân.
Lưu a bà sống lâu như vậy, có lẽ nàng không có năng lực kiếm tiền hoặc là hô mưa gọi gió, nhưng nàng tuyệt đối có một trái tim mạnh mẽ.
Trong lúc tuyệt vọng nhất, nàng tìm tới Hòa Ký.
Không ai biết Lưu a bà đã hạ quyết tâm nhường nào khi đi tìm Hòa Ký. Cũng như không ai biết bà cụ này đã tìm đến bao nhiêu văn phòng luật sư.
Trong những cuộc nói chuyện với tất cả văn phòng luật sư, nàng không đưa ra được bất kỳ chứng cứ gì. Điều khiến cho những tinh anh hàng đầu này cảm thấy hoang đường là bà cụ với mái tóc bạc phơ này kiên quyết đưa ra lý do biện hộ vô tội là cháu trai mình tuyệt đối không lừa mình.
Điều này khiến đám tinh anh ngồi trong phòng bật điều hòa cười khẩy. Nhưng theo đạo đức nghề nghiệp, bọn hắn vẫn nói cho Lưu a bà kết quả tốt nhất của vụ án này.
Sau khi nhận tội với thái độ tốt và bồi thường, bị cáo rất có thể sẽ được giảm hình phạt. Nhưng bối cảnh băng đảng sẽ cực kỳ cản trở việc giảm án, có lẽ mười năm là hình phạt thích hợp nhất.
Thất vọng nối tiếp thất vọng.
Mái tóc bạc của bà cụ ướt đẫm mồ hôi, nàng đã hết đường chạy chọt. Có thể nói đời này nàng đã nếm trải mọi đau khổ trên thế gian.
Con trai cả chết yểu. Con trai thứ Xa Vương Quỷ vì kế sinh nhai mà gia nhập băng đảng, kết quả là năm đó ra mặt thay đầu lĩnh Đặng mập của Hòa Ký, bị chém mười một nhát dao. Khi chết thi thể hoàn toàn biến dạng, thậm chí Lưu a bà không nhận ra, từ đó có thể thấy trạng thái tử vong thê thảm cỡ nào.
Lúc đó, đầu đảng Đặng mập của Hòa Ký đã đích thân đưa tiễn Xa Vương Quỷ đoạn đường cuối cùng để tỏ lòng cảm ơn.
Lưu a bà vẫn còn nhớ lúc đó tên Đặng mập bụng phệ kia nắm tay mình đưa ra một lời cam kết, cũng không biết là hư tình giả ý hay là nghiêm túc: "Ta nợ A Quỷ một mạng, tương lai có chuyện gì thì ngươi có thể đến tìm ta."
Đặng mập lải nhải hồi lâu. Lúc đó Lưu a bà không nói gì, chỉ hất tay đối phương ra. Con trai chết, nàng không trách đối phương. Nhưng nàng tuyệt đối không cầu cạnh người này.
Nàng không muốn cầu cạnh người ta vì chuyện của mình, nhưng vì cháu trai, nữ nhân sẽ buông bỏ lòng tự trọng.
Hiện tại đây một cửa ải khó khăn, có thể nói là tia hi vọng cuối cùng của cháu trai, vì vậy bà cụ kiên quyết đi đến nơi từng là địa bàn của Hòa Ký.
Một bà lão như Lưu a bà không hiểu chuyện của băng đảng, cho nên khi nàng đi vào quán trà, nàng không biết rằng những nhân vật lớn trong mắt nàng đã đến thế giới khác sau những trận tranh đấu giang hồ ác liệt.
"Ta tìm đầu đảng của các ngươi."
Bà cụ chải tóc gọn gàng, bộ quần áo hoa nhí màu lam cũ kỹ không có một nếp nhăn. Nữ nhân mạnh mẽ cả đời, nàng không muốn bộc lộ khía cạnh chật vật nhất trước mặt kẻ thù gián tiếp hại chết con trai mình.
"Ngươi tìm nhầm chỗ rồi."
Đả tử canh cửa chặn nàng lại, giọng điệu cực kỳ khách sáo.
"Các ngươi không cần lừa ta, ta biết đây là nơi nào. Con trai ta là Xa Vương Quỷ, hắn đã bỏ mạng vì băng đảng của các ngươi. Cháu trai của ta gia nhập Hòa Ký từ năm mười bốn tuổi, vẫn luôn làm việc cho các ngươi. Ta nghĩ mình có tư cách gặp mặt đầu đảng của các ngươi một lần."
Có lý, có chứng, có lễ.
Mấy tứ nhị lục phụ trách bảo an choáng váng. Bà cụ rất đúng mực, chỉ yên tĩnh đợi mấy người trả lời. Một người trong số đó gật đầu, sau đó xoay người đi vào quán trà.
Phải nói là Lưu a bà rất may mắn, hôm nay trùng hợp là ngày Phi Cơ chia hoa hồng cho các thúc bá thế hệ trước, bên trong có người quen biết Xa Vương Quỷ.
Khi nhắc đến Xa Vương Quỷ, rất nhiều người thế hệ trước vẫn còn cảm khái. Phải biết rằng trong băng đảng, nghĩa khí vĩnh viễn tồn tại, mà Xa Vương Quỷ làm được điều này, vì vậy Lưu a bà thuận lợi gặp được Phi Cơ.
...
"Ngươi là đầu đảng ư?"
Bà cụ kinh ngạc thấy rõ. Dù sao trong ấn tượng của nàng, thường thì đầu đảng của băng đảng đều lớn tuổi, mà chàng trai trước mặt trẻ quá.
"Đúng."
Phi Cơ cười khẽ, tuy ngoài mặt biểu hiện vô cùng khách sáo, nhưng thật ra trong lòng không coi trọng lắm. Hắn đồng ý gặp đối phương chẳng qua là vì quy củ Hồng Môn mà Hòa Ký vẫn giữ gìn mà thôi.
Những quy củ này là gốc rễ của Hòa Ký, cho nên dù có giả vờ thì hắn cũng phải giả vờ cho giống.
Ánh mắt bà cụ trở nên ảm đạm: "Đặng Bá đâu?"
"Chết rồi. Ăn chén cơm này, có mấy người được sống thọ chết già chứ?"
Phi Cơ không che giấu sự tàn khốc của giang hồ. Hắn đã biết chuyện về Xa Vương Quỷ, vì vậy hắn cho rằng bà cụ này không sống nổi, muốn đòi chút tiền mà thôi.
Có thể cho ngươi tiền. Phi Cơ gián tiếp nói cho đối phương biết trên giang hồ mạng không đáng giá, đừng quá tham lam.
Lưu a bà im lặng.
Người trẻ tuổi trước mặt nói năng hòa nhã, nhưng không giấu được khí thế hung hãn và dã tính. Nàng không dám chắc đối phương có niệm tình xưa hay không.
"Ta lấy năm mươi nghìn tệ cho ngươi."
Phi Cơ đợi vài phút mà không thấy đối phương nói gì, bèn đưa ra quyết định: "Ngươi không cần trả lại, coi như ta giúp đỡ ngươi."
"Khoan đã."
Lưu a bà nhìn lối trang trí đậm chất cổ xưa của quán trà, nói ra một tràng khiến những người có mặt ở đây chấn động.
"Đặng mập từng nói nếu hắn chết, ta có thể xin thắp ba nén hương rưỡi, hỏi đầu đảng mới một câu: ba mẹ của huynh đệ có phải là ba mẹ của ngươi hay không, con của huynh đệ có phải là con của ngươi hay không."