“Thật thú vị, các ngươi chờ lâu lắm rồi đúng không?”
Biểu hiện của Phi Cơ không chút thay đổi, chỉ nở nụ cười khinh thường: “Bắt người nhưng ngay cả hội trường cũng không dám vào, đành chờ ta bên ngoài, đúng là công chính nghiêm minh.”
Cảnh sát Hà im lặng.
Nam nhân lấy ra còng tay sáng như tuyết lắc lư trước mặt Phi Cơ. Ý tứ của hắn rất rõ ràng, ngươi đừng nên ăn nói lung tung, hợp tác với ta rời đi, mọi người đều lui một bước, không để tình huống trở nên khó xử.
Phi Cơ lạnh lùng nhìn Rebecca bên cạnh, gật đầu một cái. Sau đó, hắn sải bước lên chiếc xe công kích đã đậu sẵn bên cạnh dưới sự điên cuồng chụp ảnh của các phóng viên.
…
“Phi Cơ liên quan đến trận chiến giữa Hòa Ký và Thập Tứ Thủy, Hắc Quỷ liên quan đến việc cho vay nặng lãi. Lữ Tư Kiệt liên quan đến sự kiện phô bày thực lực ở vịnh Đồng La và Loan Tử. Đại Phi thì buồn cười hơn nữa. Hắn bị bắt vì bán video người lớn.”
Rebecca trở lại khách sạn Peninsula, thể hiện hết khía cạnh khôn ngoan và có năng lực của mình: “Một số luật sư của băng nhóm đã xử lý, nhưng ta không rõ tại sao nhà họ Tăng lại làm chuyện vô dụng như thế này.”
“Cẩn thận chạy được thuyền vạn năm.”
Nữ nhân đã điều tra rõ ràng mọi thứ: “Cho nên, sau khi Phi Cơ trở thành đầu lĩnh, hắn làm việc không bao giờ để lại thóp. Cho dù có vấn đề cũng sẽ tìm người gánh tội thay. Cảnh sát có làm cũng chỉ vô dụng mà thôi.”
“Không phải vô dụng.”
Khi nói chuyện, Tô Bình Nam không dừng động tác đánh vào bao cát. Nam nhân để trần thân trên, cơ bắp như đao khắc theo từng cú đấm của hắn sống động như thật.
Nam nhân dĩ nhiên đã hoạt động rất lâu, mồ hôi trên người dâng lên một làn sương trắng.
Rebecca không giỏi đánh nhau nhưng vẫn sợ hãi trước sức mạnh của Tô Bình Nam.
Dưới mỗi một quyền của Tô Bình Nam, bao cát không chịu nổi sức nặng in hằn nắm đấm của nam nhân. Đỗ Cửu đang cố định bao cát bằng hai tay sắc mặt đỏ bừng vì cố sức.
Thậm chí nữ nhân hoài nghi nếu không có bao cát đỡ đằng trước, sợ rằng boss sẽ đánh Đỗ Cửu bay thẳng ra ngoài.
Nam nhân đứng trên đỉnh cao quyền lực của Cẩm Tú đã thể hiện khía cạnh bạo lực của hắn vô cùng đẹp mắt.
“Con cáo già Tăng Quốc Sơn đáng chết.”
Tô Bình Nam rốt cuộc cũng dừng lại. Hắn nhận lấy chiếc khăn trắng từ Đỗ Cửu giống như được đại xá, lau sạch mồ hôi: “Ngươi biết đám người Phi Cơ sẽ không xảy ra chuyện nhưng không có nghĩa là người khác không biết.”
Nam nhân mặc lại áo, che khuất hình xăm con rồng màu đen đang nhe răng sau lưng của hắn: “Nói trắng ra, hắn đang tạo ra khủng hoảng, giúp Hòa Ký viết nên một chữ loạn mà thôi.”
“Loạn?”
Rebecca cau mày, lập tức nghĩ thông suốt điểm mấu chốt bên trong: ‘Đám người Phi Cơ bị bắt, tin tức gì bên ngoài cũng có thể truyền đi. Đám gia hỏa có dã tâm đó chưa chắc không có suy nghĩ xấu dưới sự ủng hộ của nhà họ Tăng. Huống chi rất nhiều người của Thập Tứ Thủy và Tân Ký cực kỳ oán giận Hòa Ký, có khả năng không kìm nén được.”
“Con đường này vốn không dễ đi.”
Tô Bình Nam cau mày: “Thần cản giết thần, Phật cản giết Phật thì không dám nói, nhưng con đường phía trước bất luận mãnh thú hay yêu ma gì, chỉ cần nhảy ra là giết.”
Nhảy ra là giết.
Nam nhân nói bốn chữ một cách bình tĩnh, nhưng tất cả mọi người có mặt đều không hẹn mà cùng khom người.
Nam nhân là thần có thể vượt mọi chông gai, thẳng tiến không lùi trong lòng thành viên Cẩm Tú.
“Chuyện của Phi Cơ còn phải chờ thời cơ chín muồi.”
Tô Bình Nam ra hiệu cho Rebecca đứng dậy: “Nghe nói Quách Vân Phàm sỉ nhục ngươi trước mặt mọi người?”
“Vâng.”
Rebecca thành thật trả lời: “Lúc đó, Phi Cơ không hành động gì khác thường, cho nên ta không quá so đo.”
Đỗ Cửu đứng sau lưng Tô Bình Nam khác với Rebecca. Những gì hắn trải qua khi còn là sói Tây Bắc đã giúp cho hắn cực kỳ mẫn cảm với một số sự vật. Hắn có thể cảm nhận được hơi lạnh thấu xương phát ra từ trên người lão đại.
Hắn đã từng giết người, đã từng thấy máu. Cho nên Đỗ Cửu hiểu lão đại đã muốn giết người.
Đây là sát ý.
“Chúng ta không làm chó được, cũng không cúi người được.”
Biểu hiện bình tĩnh của Tô Bình Nam thật sự đã dọa người khác: “Cho nên, chúng ta không làm được chuyện bỏ đồ đao thành Phật. Loại người như Quách Vân Phàm cũng đáng cho ngươi chịu nhục?”
Rebecca nắm chặt hai tay thành quyền. Các đốt ngón tay của nàng trở nên trắng bệch vì cảm xúc khó tả trong lòng.
“Tìm Mộ Dung Thanh Thanh đến đây. Ta muốn mượn miệng của người này nói cho toàn bộ Cảng thành biết Chung tiên sinh ngươi không dễ ăn hiếp.”
Tô Bình Nam đốt điếu xì gà, tiện tay ném cho Rebecca đang luống cuống tay chân.
…
Nhân vật cao nhất của Hòa Ký bị cảnh sát dẫn đi đã gây ra một làn sóng lớn trong phạm vi băng nhóm xã hội đen Cảng thành.
Phi Cơ, Hung Nhân Kiệt, Đại Phi đều bị bắt, Hòa Ký nhất thời có cảm giác như rắn mất đầu. Người nào cũng suy đoán Hòa Ký một nhà độc đại có khi nào sẽ ngã xuống hay không.
Lạc đà gầy còn hơn ngựa béo.
Dù sao nội tình của Thập Tứ Thủy vẫn còn đó. Tân Ký cũng còn sức để đánh một trận. Mặc dù Minh Vương của Hào Mã Bang và Phi Cơ của Hòa Ký qua lại rất thân thiết, nhưng giang hồ mà, ai mà thèm nói nghĩa khí chứ?
Không ai biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Hiện tại, ánh mắt của rất nhiều người đều tập trung vào mấy hộp đêm kiếm ra tiền ở Du Tiêm Vượng.
Có tin tức ngầm truyền ra, đại gia của mấy hộp đêm không hài lòng việc Hòa Ký bị cảnh sát truy quét, cho nên có người có ý định thay đầu đảng.
Không chỉ vậy, tin tức lan truyền còn có một điểm khiến người khác ghen tị, nghe nói Phi Cơ một ngày thu đấu vàng là dựa vào những địa bàn này. Nếu không, tại sao một tên lưu manh chỉ trong mấy năm ngắn ngủi không chỉ biến thành phú hào, mà còn có tiền sưu tầm đồ cổ rồi quyên tặng? Bây giờ, đám đại gia đang có suy nghĩ muốn thay người, những người có dã tâm trong giang hồ không ngại thử sức một phen.
Trường Giang sóng sau xô sóng trước. Thế giới không bao giờ thiếu sự sống.