Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1748 - Chương 1748. Lời Hứa Ngàn Vàng

Chương 1748. Lời hứa ngàn vàng
Chương 1748. Lời hứa ngàn vàng

“Hòa Ký sẽ phụ trách chiến đấu, các ngươi chỉ cần cổ vũ mà thôi, vô cùng an toàn.”

Rebecca đốt một mồi lửa cuối cùng: “Thật ra mọi người đã trên cùng một con thuyền. Hiện tại, cảnh sát đã phá vỡ sự ăn ý mấy chục năm. Xui xẻo không phải chỉ có một mình Hòa Ký chúng ta.”

Nữ nhân ung dung lên tiếng: “Chúng ta lui một bước, bọn hắn tất nhiên ép sát một bước. Không gian của chúng ta sẽ càng lúc càng nhỏ. Không bao lâu sau, chúng ta sẽ trở thành chuột chui cống thoát nước.”

“Nếu ngươi có thể đảm bảo nhà họ Tăng không tìm đến chúng ta, ta không ngại ra tay giúp đỡ.”

Lão hồ ly Hạng Thất nói: “Muốn chúng ta giúp thế nào?”

“Để cho những người đó hiểu điều gì sẽ xảy ra nếu không có chúng ta.”

Biểu hiện của Rebecca vô cùng bình tĩnh: “Tác dụng lớn nhất của cái bô là giúp căn phòng sạch sẽ, không bốc mùi hôi thối. Một khi không có cái bô, phòng sẽ không còn ai ở.”

Cuối cùng, Rebecca kết luận bằng một câu mà Minh Vương vô cùng thích: “Mấy chục năm qua, sau mười hai giờ luôn là băng đảng nói chuyện. Điều này không hề thay đổi.”

“Ta đồng ý hợp tác.”

Minh Vương suy nghĩ một chút, sau đó đưa ra đáp án của mình.

“Chìa khóa để trở thành bạn bè là chúng ta cần có những lợi ích chung.”

Sau khi thấy hai người gật đầu, Rebecca mỉm cười, lấy ra một bản hợp đồng.

“Cổ phần chi phối mười một sòng bạc của Hào Giang là quà và phần thưởng của ta dành cho hai người.”

Dự án lấp biển thu được lợi nhuận lớn nhưng kéo dài quá lâu. Đối với Minh Vương và Hạng Thất mà nói, đây chỉ là một cái bánh nhìn thì thấy nhưng sờ không được. Muốn dựa vào cái này để hai con hồ ly kia xung phong đi đầu sao?

Tô Bình Nam không ngây thơ đến vậy. Cho nên, hắn ném ra một cái bánh gato có thể nhìn thấy.

Hào Giang không phải địa phương lớn, nhưng lợi nhuận của ngành công nghiệp cờ bạc lại lớn đến kinh người. Năm sau, các quan chức cấp cao của Hào Giang sẽ phân phối thẻ đánh bạc mới. Những con cá sấu lớn sẽ thay phiên nhau tham gia trò chơi.

Khu vực quá nhỏ, thái độ của Tô Bình Nam càng lúc càng không có khuynh hướng khống chế hoàn toàn máy rút tiền ở Hào Giang. Cho nên, hắn không quan tâm đến hai băng đảng lớn ở Cảng thành gia nhập.

Là một người chơi cờ, cái ngươi cần phải chơi là tình hình chung.

Không có cái nhìn toàn cục lâu dài thì ngay cả việc nhỏ trước mắt cũng chẳng thể làm tốt. Đối với tiền tài, Tô Bình Nam xưa nay không phải thần giữ của.

Khi lật xem tài liệu trong tay, Hạng Thất ca vốn trầm ổn cũng khó mà che giấu được biểu hiện phấn khởi.

Bước vào Hào Giang, đây là mộng tưởng của tất cả băng nhóm ở Cảng thành.

“Ta sẽ gửi tiền đến trong vòng nửa tiếng nữa.”

Khép lại hợp đồng, Hạng Thất nghiêm túc lên tiếng: “Lần này hợp tác, Tân Ký tuyệt không cản trở. Tên lưu manh nào dám có ý nghĩ riêng, ta sẽ đích thân tiễn hắn đến gặp Quan Nhị Gia.”

“Vẫn chưa hết.”

Cá đã mắc câu, Rebecca phơi bày chân tướng: “Ta muốn các ngươi giúp ta làm một chuyện. Ta muốn ba nhà chúng ta liên thủ đánh chìm Thập Tứ Thủy.”

“Không thành vấn đề. Một bát cơm chia cho ba người cũng có thể ăn nhiều một chút.”

Minh Vương hiểu được vì sao đối phương lại đưa ra mười một sòng bài. Hào Mã Bang và Tân Ký không thể chia đều được số sòng bài này. Dư ra một cái chính là phần thưởng.

Cho nên, biểu hiện của hắn vô cùng tích cực.

“Chúng ta không lấy địa bàn của Thập Tứ Thủy, tặng cho hai mươi tám băng đảng nhỏ khác, cũng nên cho bọn hắn một bát cơm chứ. Ba nhà độc đại không phải chuyện tốt.”

Rebecca nói thì đàng hoàng lắm nhưng thực chất nàng muốn thế giới ngầm Cảng thành hoàn toàn nổi loạn. Muốn các băng đảng nhỏ tự nổi loạn thì cần có một mồi nhử.

Sản nghiệp của Thập Tứ Thủy rất kinh người nhưng Tô Bình Nam lại khịt mũi coi thường. Số tiền mà hắn bỏ ra không bao giờ nhỏ.

Đối với đề nghị này của Hòa Ký, Hạng Thất và Minh Vương liếc nhìn nhau, hơi do dự.

Có địa bàn thì có thể nuôi người. Bọn hắn biết rất rõ đạo lý này, cho nên bọn hắn nhất thời có chút khó mà quyết được lấy hay bỏ.

“Giang hồ thay đổi rồi.”

Rebecca mỉm cười: “Phí bảo kê, phòng mát xa và quán bar có thể kiếm tiền được bao lâu?”

Nữ nhân nhẹ nhàng vỗ vào bản hợp đồng trên bàn: “Đây mới là sản nghiệp hợp pháp, phú quý vạn năm. Chọn thế nào, các ngươi tự quyết định đi.”

Giang hồ thay đổi rồi.

Cửu Văn Long cũng già rồi.

Hai năm qua, dáng người cường tráng của hắn đã bắt đầu thay đổi. Nếu không phải là người quen biết hắn trước đây, chỉ sợ không ai tin rằng nam nhân trung niên bụng bia trước mặt lại là người đã từng trấn áp Phủ Đầu Tuấn.

Khách tối hôm nay rất đặc biệt.

Cho dù Cửu Văn Long đã rời khỏi giang hồ, coi nhẹ mọi thứ, nhưng hắn vẫn sốc trước cảnh những người này có thể ngồi cùng nhau.

Hắn không già đến nỗi mắt mờ.

Chuyện gì có thể khiến cho Hạng Thất của Tân Ký và Minh Vương ca của Hào Mã Bang ngồi chung một chỗ thế?

Nữ nhân kia là ai?

Đây là mới chuyện khiến cho hắn kinh ngạc nhất. Cửu Văn Long không ngờ một nữ nhân có thể nắm giữ toàn bộ tình hình như vậy.

Cửu Văn Long lắc đầu, như thể muốn loại bỏ những nghi ngờ trong đầu. Giang hồ quá nguy hiểm. Hắn khó khăn lắm mới bước ra được, tuyệt đối không nên dính vào lại.

Nữ nhân quần áo sang trọng đứng dậy, đưa tay trái ra với hai lão đại băng đảng còn lại, sau đó nàng gật đầu với Cửu Văn Long trong nhà bếp rồi quay người bước ra ngoài.

Lời hứa ngàn vàng.

Cửu Văn Long hiểu hàm ý của động tác này. Hắn mỉm cười làm động tác kéo khóa miệng với Rebecca, sau đó cúi đầu.

Giang hồ sắp sửa nổi lên sóng gió nữa rồi. Điều duy nhất mà hắn có thể làm là nói cho đối phương biết hắn sẽ giữ kín miệng.

Hết chương 1748.
Bình Luận (0)
Comment