Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 182 - Chương 182: Vệ Sĩ

Chương 182: Vệ sĩ Chương 182: Vệ sĩ

Sau khi ăn cơm xong, Tả Tiểu Kinh liên lạc với mấy người bạn cùng lớp đã lâu không gặp, hẹn cùng nhau đi chơi. Trên đường đến điểm hẹn, nàng lại trông thấy mấy gương mặt kia. Giữa chừng Tả Tiểu Kinh cố ý đổi taxi hai lần, kết quả là lúc đến nơi, chẳng biết những người này đã im hơi lặng tiếng quây xung quanh các nàng từ bao giờ. Không còn nghi ngờ gì nữa, xác thực mấy nữ hài này bám theo hai nàng.

Rất nhiều chuyện là thế này: khi phương hướng tư duy sai lầm, dù đánh vỡ đầu cũng không đoán ra chân tướng sự việc. Hiện giờ Tả Tiểu Kinh chính là như thế, nàng hoàn toàn mờ mịt.

"Cướp? Bắt cóc tống tiền? Kẻ thù?"

Mấy chục suy đoán nảy ra, nhưng nàng không hề nghĩ tới phương diện vệ sĩ.

Điểm hẹn là một quán nướng mới mở, tay nghề của đầu bếp rất tốt, nhanh chóng nổi tiếng ở khu vực lân cận.

Nam có nữ có, mười mấy người đến rất nhanh.

Thời niên thiếu, có chàng trai nào không chung tình? Có chàng trai nào không có người tình trong mộng?

Mà từ nhỏ tới lớn, Lý Lạc Nhiên chắc chắn là đối tượng thầm mến của toàn bộ nam sinh trong lớp.

Bạn cũ gặp nhau cực kỳ vui vẻ. Mọi người vẫn còn là sinh viên chưa ra ngoài xã hội, tất nhiên sẽ không có cảnh so bì ganh đua trong các buổi họp lớp sau này.

Lý Lạc Nhiên vẫn là đối tượng quan tâm trọng điểm của cánh nam sinh. Nàng thay đổi quá nhiều, ngay cả bản thân nàng cũng không phát hiện ra. Đó là nàng quý phái hơn, nổi bật hơn.

Sau vài ly rượu, khoảng cách như có như không lập tức xóa nhòa, bầu không khí trở nên sôi động.

Một nam sinh học Thanh Mộc không nhịn được hỏi một vấn đề mà tất cả nam sinh muốn biết nhất.

"Lý Lạc Nhiên, lên đại học ngươi có bạn trai chưa?"

Lý Lạc Nhiên mỉm cười gật đầu.

Tức thì vang lên tiếng than buồn bã. Buổi chiều đề tài này bị đánh trống lảng, mặc dù Tả Tiểu Kinh vẫn luôn im lặng, lo lắng về mấy nữ hài bám theo hai nàng, nhưng lúc này nàng cũng không kìm được tò mò, xen lời hỏi: "Nói ra xem nào, rốt cuộc người kia xuất sắc cỡ nào mà có thể cưa được Lý đại mỹ nữ của chúng ta."

Thấy các bạn học đều tò mò vểnh tai hóng chuyện, Lý Lạc Nhiên lắc đầu, chỉ nói một câu: "Hắn rất tốt."

Nàng nói xong, mọi người càng tò mò hơn. Lúc Lý Lạc Nhiên nói câu này, dáng vẻ quyến luyến ngoan ngoãn kia đến người mù cũng nhìn ra. Mọi người không chịu buông tha.

Lý Lạc Nhiên khẽ nở nụ cười, vẻ mặt kiên quyết, không chịu nói thêm. Mọi người ầm ĩ một lúc rồi cũng đành thôi, bắt đầu kể cho nhau nghe tình hình của mình trong hai năm qua.

Tất cả đều là sinh viên, không giỏi uống rượu. Lý Lạc Nhiên chỉ uống một cốc bia rồi dừng. Tả Tiểu Kinh có tâm sự nên không dám uống nhiều. Còn mấy nam sinh thì ngà ngà say.

Nam sinh học Thanh Mộc tên là Vương Bảo Quốc, thầm mến Lý Lạc Nhiên từ hồi cấp hai. Sau khi học Thanh Mộc, môi trường học tập cao cấp và tương lai nắm chắc trong lòng bàn tay đã tiếp thêm tự tin cho hắn khi đối mặt với Lý Lạc Nhiên.

Khi gặp lại Lý Lạc Nhiên xinh đẹp như tiên nữ, Vương Bảo Quốc say rượu kìm lòng không đậu.

Hắn quyết định tỏ tình với Lý Lạc Nhiên. Nghĩ tới đây, Vương Bảo Quốc vỗ mạnh xuống bàn, mọi người lập tức yên tĩnh lại. Hắn lảo đảo đứng dậy, đi tới trước mặt Lý Lạc Nhiên.

Tả Tiểu Kinh vẫn luôn cảnh giác bỗng phát hiện mấy người luôn theo dõi hai nàng không ai bảo ai, đều đứng bật dậy, bắt đầu lặng lẽ đến gần chỗ này.

Vương Bảo Quốc nhìn chằm chằm Lý Lạc Nhiên, bỗng nói lớn: "Lạc Nhiên, ta thích ngươi!"

Tất cả mọi người đều là người trẻ tuổi chưa có nhiều kinh nghiệm sống, rất hoan nghênh những cảnh như thế này, nhất là khi học bá thổ lộ với hoa khôi giảng đường, tất cả đều vỗ tay.

Sắc mặt Lý Lạc Nhiên lập tức lạnh xuống: "Ta không thích ngươi, ta có bạn trai.”

Vương Bảo Quốc cảm thấy trong lòng đau đớn, không biết lấy đâu ra can đảm, vọt tới một bước rồi đưa tay chụp lấy tay Lý Lạc Nhiên.

Trong nháy mắt khi hắn vừa đưa tay ra, hai bóng dáng xuất hiện trước mặt Lý Lạc Nhiên nhanh tia chớp, một quyền đánh trúng bụng Vương Bảo Quốc, sau đó hắn bị hai cánh tay ghìm chặt xuống bàn.

Ruth khom người nói với Lý Lạc Nhiên: "Là ta thất trách. Lý tiểu thư, ngươi không sao chứ?"

Tả Tiểu Kinh căng thẳng, trong đầu như có một tia sét xẹt qua.

"Vệ sĩ, mấy người này là vệ sĩ của Lý Lạc Nhiên?"

Ánh mắt Tả Tiểu Kinh nhìn Lý Lạc Nhiên giống như đang nhìn một người ngoài hành tinh. Bạn thân của mình đã xảy ra chuyện gì, còn có vệ sĩ!

Những người đang ngồi đây đều sợ ngây người, còn chưa kịp phản ứng dã thấy một nữ tử rõ ràng là thủ lĩnh, cung kính cúi đầu với Lý Lạc Nhiên. Tất cả mọi người yên tĩnh lại.

Lý Lạc Nhiên nhìn Ruth, nghi ngờ hỏi: "Ngươi là?"

Ruth nói nhỏ: "Tô tiên sinh."

Lý Lạc Nhiên bừng tỉnh đại ngộ, chỉ vào Vương Bảo Quốc còn đang giãy dụa rồi nói: "Bạn học của ta, hắn không có ác ý, buông hắn ra đi."

Ruth vẫn rất cung kính, gật đầu ra hiệu cho thủ hạ buông Vương Bảo Quốc ra.

Sau đó mấy người đứng ở xung quanh Lý Lạc Nhiên, xếp thành hình tam giác bảo vệ nàng.

Lần này đừng nói là Tả Tiểu Kinh, mấy người khác có ngốc cũng nhận ra mấy người này là vệ sĩ. Cảnh tượng mà bọn hắn cho là chỉ có trong ti vi, giờ lại xuất hiện ở bạn học của mình.

Vương Bảo Quốc cũng nhìn ra nên không ồn ào nữa, giữ im lặng ngồi một chỗ.

Những thiên chi kiêu tử này không có ai là đồ đần, bọn hắn không dám nói hiểu rõ gia đình Lý Lạc Nhiên nhưng cũng biết một hai, sao lại có vệ sĩ được.

Như vậy thì chỉ có một khả năng, đó chính là bạn trai thần bí của Lý Lạc Nhiên. Dưới ánh đèn, gương mặt trắng nõn của Lý Lạc Nhiên vô cùng xinh đẹp, khiến cho đám người nhìn đến thất thần, đột nhiên cảm thấy người ta có vệ sĩ cũng là chuyện bình thường.

Bình Luận (0)
Comment