Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1820 - Chương 1820. Có Hai Đội Chó Săn Đi Theo Ngươi

Chương 1820. Có hai đội chó săn đi theo ngươi
Chương 1820. Có hai đội chó săn đi theo ngươi

Ở Thiên Đô, thật ra rất dễ phân biệt tập đoàn Cẩm Tú với những thế lực khác trong khu vực.

Cẩm Tú không phải mấy loại ma cà bông nho nhỏ, càng không phải lưu manh hay thế lực xã hội đen. Cẩm Tú chính là Cẩm Tú.

Cẩm Tú là người có thể đeo mắt kính gọng vàng ngồi uống cafe nghe nhạc kịch với ngươi, nhưng cũng có thể vì lợi ích trong bóng tối mà không chút do dự ra tay giết chết ngươi.

Cho nên, tập đoàn Cẩm Tú tuyệt đối không cho phép nhân viên bảo an của mình đeo dây chuyền vàng, mặc đồ xanh xanh đỏ đỏ đi qua đi lại ở Thiên Đô. Bọn hắn nhìn rất trầm ổn, không hề tàn bạo, thậm chí còn có chút hào hoa phong nhã.

Nhưng người của Cẩm Tú đều hiểu, bọn hắn che giấu sự hung ác của mình rất tốt, nhưng khi cần thiết sẽ lộ ra răng nanh của mình một cách không nhân nhượng.

Vào mùa hè năm 1998, Toyota Cruiser Absolute là loại xe hơi rất sang trọng.

Có lẽ chiếc xe này đủ lớn và giá đủ đắt, vì vậy ở khu vực Thiên Nam này, ngươi có phải là một đại ca chân chính trong miệng đám tam giáo cửu lưu hay không nằm ở việc ngươi có sở hữu một chiếc xe đủ phong cách hay không.

Cho nên, khi chiếc xe địa hình màu đen đậu trên sân bóng rổ, nó đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều người.

“Sẹo gia, là đại gia đó, biển số xe trong nước. Hay là chúng ta đến đó xin ít tiền.”

Háo Tử dựa vào khả năng chuyền bóng tốt của mình mà thành công gia nhập đội ngũ của Sẹo gia. Hắn đảo mắt nhìn, hiển nhiên hắn đã đánh chủ ý lên chiếc xe việt dã này.

Sẹo gia bắt đầu trầm ngâm, nhưng sau khi hắn nhìn thấy nam nhân bước xuống xe, gương mặt lập tức trắng bệch. Sau đó, hắn trả lời Háo Tử bằng một cái tát.

Điều này khiến cho Háo Tử có chút không biết phải làm sao.

Mặc dù đám người Sẹo gia dựa vào bàng môn tả đạo để kiếm chút tiền nhưng thu nhập không ổn định. Mấy ngày trước, bọn hắn đã moi được một số tiền lớn từ mấy xe hàng ở Tương Nam, nhưng hôm nay thì sao?

Từ những năm 1990 đến đầu thế kỷ 21, mức độ hỗn loạn của toàn Hạ quốc có thể nói là một sự hỗn loạn mà rất nhiều người trẻ thế hệ sau không thể tưởng tượng được.

Vì thế, tất cả mọi người đều cảm thấy bây giờ tốt hơn rất nhiều so với mười năm trước, có thể thấy được hơn mười năm trước đám người ngoài vòng pháp luật liều mạng và tùy tiện đến cỡ nào.

Từ một chi tiết có thể nhìn thấy sự điên cuồng của bọn hắn. Ngay dưới đống quần áo ướt đẫm mồ hôi có hơn chục con dao làm bếp sắc bén. Háo Tử nhìn thấy Sẹo gia dùng tốc độ xoay người chưa từng có tiến lên nghênh đón.

“Không phải là người của Lý Phong Điền sao?”

Háo Tử mới qua lại với Sẹo gia hơn một năm nay, ấn tượng trong đầu không phải là Tiểu Hồng Bào tiếng tăm lừng lẫy. Có thể thấy thời gian qua Cẩm Tú đã khiêm tốn đến cỡ nào.

Sẹo gia trở về rất nhanh, chiếc xe việt dã thì biến mất không thấy đâu. Trong tay của Sẹo gia có thêm một xấp tiền mặt trơn bóng khiến cho ánh mắt của đám người đằng sau phải nhìn chăm chăm.

“Cha mẹ của các ngươi đều ở trong nhà máy. Ta muốn biết trong nhà máy đã xảy ra chuyện gì gần đây, bất luận lớn nhỏ ta đều muốn biết rõ ràng.”

Sẹo gia mỉm cười nhe hàm răng đều tăm tắp của mình. Hắn vốn luôn keo kiệt nhưng hôm nay lại chịu nhả tiền ra ngoài, khiến cho Háo Tử cảm thấy khó hiểu.

Sau khi mọi người giải tán, Sẹo gia mới khoe một món đồ khác.

Một tấm thẻ VIP làm bằng kim loại màu đen cạnh mạ vàng. Cho dù đầu óc có ngu đến cỡ nào chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra vật này giá trị như thế nào.

“Đây là cái gì vậy?” Háo Tử hỏi.

“Thẻ khách VIP của Cẩm Tú. Có nó, sử dụng dịch vụ của Cẩm Tú sẽ được giảm giá 20%. Ân tình này lớn lắm, cho nên các ngươi nhất định phải giúp ta làm tốt chuyện này.”

Biểu hiện của Sẹo gia trở nên dữ tợn: “Chút tiền này so với nó có tính là gì chứ?”

“Làm sao bằng tiền được? Không phải cái gì cũng phải dùng tiền sao?”

Háo Tử lẩm bẩm một câu, kết quả bị Sẹo gia không chút do dự đạp cho một cái.

“Não của ngươi bị úng nước à? Cẩm Tú có rất nhiều nơi có tiền cũng không vào được. Hơn nữa, khi chúng ta bàn chuyện kinh doanh với mấy ông chủ, đưa đến những nơi như Cẩm Tú Sơn Trang, có phải có mặt mũi lắm đúng không? Tiểu Hồng Bào cũng là bạn của ta, còn chuyện gì mà không thể làm được?”

Đầu óc của Sẹo gia thông minh hơn đám người kia rất nhiều.

“Không phải Tiểu Hồng Bào chẳng là gì sao? Hiện tại Lý Phong Điền mới là nhất.”

Háo Tử giơ ngón tay cái lên, khiến Sẹo gia phải trừng mắt nhìn hắn.

Sẹo gia làm ra vẻ cao thâm: “Người ta ở một tầng lớp khác. Ở Thiên Nam, lão đại của tam giáo cửu lưu vĩnh viễn là Tiểu Hồng Bào, Lý Phong Điền tính là gì chứ…”

Bố cục ở Cảng thành của Tô Bình Nam mà Sẹo gia vô cùng sùng bái sắp đến hồi kết.

La Đức Dũng choáng váng trước năng lượng mà tập đoàn Cẩm Tú biểu hiện ra. Sau khi hắn bình yên vô sự rời khỏi phòng điều tra thương mai, hắn lập tức gọi vào số điện thoại mà Hoàng Văn Bân lưu lại.

Làm sổ sách giả nhiều năm như vậy, La Đức Dũng cần một mạng lưới các mối quan hệ giúp hắn giải quyết mọi việc hơn bất kỳ ai khác. Vì thế, hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào.

Đến địa điểm đã hẹn, La Đức Dũng còn đang nhìn chung quanh được gọi lên một chiếc xe thương vụ. Cửa xe mở ra, Rebecca đột nhiên xuất hiện.

“Lên xe đi, La tiên sinh.”

Rebecca nhìn dòng xe cộ đi bên ngoài, mỉm cười nói: “Ngươi biết không, lúc ngươi bước ra khỏi cục điều tra thương mai, đã có hai đội chó săn đi theo ngươi.”

La Đức Dũng lắc đầu.

Hết chương 1820.
Bình Luận (0)
Comment