“Đi thẳng vào vấn đề đi. Chúng ta muốn kết giao bạn bè với La tiên sinh. Cho nên chúng ta sẽ giúp ngươi xử lý hết mọi phiền phức, nhưng chúng ta cần La tiên sinh làm một việc.”
Vừa nói nữ nhân vừa chỉ ra ngoài cửa sổ, La Đức Dũng nhìn theo ngón tay của nữ nhân, một chiếc xe tải màu trắng bị xe phía sau đâm vào, đây là một vụ tai nạn giao thông rất bình thường.
"Bên trong chiếc xe màu trắng là thám tử tư do Trần Trí Tài thuê để điều tra ngươi.”
Giọng điệu của Rebecca giống như đang thuật lại một việc nhỏ.
“Hắn sẽ giao ra tất cả những tư liệu mà hắn điều tra được, hơn nữa hắn sẽ vĩnh viễn không còn xuất hiện ở Cảng thành nữa.”
Nhìn sắc mặt không đành lòng của La Đức Dũng, Rebecca khoát tay: “Chúng ta không phải chuyện bé xé ra to, bởi vì chúng ta không cách nào xác định hắn có điều tra được thứ gì mà không giao ra không, cho nên người biến mất mới là lựa chọn chính xác nhất.”
La Đức Dũng trơ mắt nhìn người trong xe màu trắng bị đánh vào đầu, sau đó cả người bị nhét vào trong xe, rất nhanh biến mất không thấy đâu.
Hết thảy đều rất thuần thục.
Thậm chí La Đức Dũng còn hoài nghi những người đi đường còn không có mấy ai phản ứng kịp.
Những chuyện liên tiếp xảy ra khiến La Đức Dũng hiểu được thế lực tìm đến mình có thể giúp hắn giải quyết hết thảy phiền phức.
“Nói đi, cần ta làm gì?”
La Đức Dũng dứt khoát lên tiếng.
“Công ty hậu cần của nhà họ Tăng là thứ mà ta muốn lấy. Hơn nữa, ta còn biết văn phòng kế toán của ngươi đã thao tác toàn bộ hoạt động của công ty này từ khi chia tách đến niêm yết. Ngươi đừng nói với ta Tăng Quốc Sơn thành thật nhé.”
Rebecca rất hài lòng với sự phối hợp của La Đức Dũng. Nữ nhân giống như cười mà không phải cười nhìn đối phương: “Ta biết rất rõ năng lực của La Đức Dũng ngươi.”
Nói xong, Rebecca đưa cho đối phương một phần tư liệu đã được chuẩn bị xong.
Chiếc xe thương mại màu đen đang chạy rất nhanh, ngay cả dưới ánh mặt trời thiêu đốt, La Đức Dũng vẫn cảm thấy toàn thân lạnh toát.
Hắn không ngờ mục tiêu của đối phương lại là nhà họ Tăng.
Người càng thông minh thì nghĩ càng nhiều.
Vốn La Đức Dũng phỏng đoán có lẽ đối phương muốn làm một vỏ bọc để công khai kiếm tiền. Dù sao đây cũng là điểm mạnh nhất của hắn, nhưng nhìn vào thông tin chi tiết trong tay cùng phương pháp đã chuẩn bị xong, hiển nhiên những người này đã sớm để mắt đến nhà họ Tăng.
Nên biết rằng lúc đó Tăng Quốc Sơn còn chưa có chết.
Như vậy vấn đề là vì sao đám người đó lại biết Tăng Quốc Sơn sẽ chết?
Trừ phi…
La Đức Dũng không dám nghĩ tiếp. Hắn khó khăn nuốt nước miếng: “Ta có giúp nhà họ Tăng làm một vài thứ của công ty hậu cần.” Nói xong, hắn lại cảm thấy lạnh sống lưng.
Rebecca nheo mắt nhìn đối phương, thậm chí còn đưa cho hắn một điếu xì gà: “Chuyện mà kế toán Trần làm có liên quan gì đến La Đức Dũng ngươi không?”
“Trần Trí Tài không hài lòng với cách làm của ta. Lần này là hắn tố cáo ta với phòng điều tra thương mại. Làm sao hắn có thể gánh nỗi oan ức đó chứ?”
Rebecca lịch sự cắt đuôi xì gà cho La Đức Dũng, sau đó nàng thản nhiên lên tiếng: “Người chết sẽ không phản bác. Ngươi hẳn quen thuộc với cách quy kết những bằng chứng đó cho ngươi hơn là chúng ta.”
Biểu hiện của La Đức Dũng có chút do dự.
Đám người này thật đáng sợ. Bọn hắn dường như không có chút thương xót nào đối với sinh mệnh.
“Hắn không chết, ngươi sẽ bị hắn cắn chết.”
Rebecca vẫn mỉm cười như cũ, nhưng trong mắt của La Đức Dũng, nàng giống như một quý tộc nước Anh thời xưa: “Làm sao chọn, còn cần ta giúp ngươi sao?”
Nhìn La Đức Dũng chậm rãi gật đầu, Rebecca châm xì gà cho đối phương: “Yên tâm đi La tiên sinh, hắn sẽ chết ngoài ý muốn.”
Nữ nhân nói rất bình tĩnh: “Nghe nói hắn bị bệnh tim và bệnh tiểu đường rất nặng?”
“Đúng.”
La Đức Dũng trả lời.
…
Cùng một thời gian.
Trần Trí Tài tuổi tác ngang bằng La Đức Dũng nhưng mái tóc đã hoa râm. Hắn nhìn tổ trưởng của đội điều tra thương mại Hoàng Văn Bân đang phát biểu trên tivi.
“Có vấn đề, các ngươi nhất định có vấn đề.”
Trần Trí Tài lẩm bẩm: “Ta đã chuẩn bị tài liệu báo cáo chi tiết như vậy, ngươi lại nói không có bằng chứng và không thể tìm ra điều gì. Ta không tin các ngươi. Ta sẽ đến ICAC để vạch trần đám tham nhũng các ngươi và cái tên bại hoại đó.”
Trần Trí Tài đẩy con chó yêu quý của mình ra, đứng dậy. Lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện phía sau hắn.
Không sử dụng bất kỳ thủ đoạn bạo lực nào, bóng người phía sau chỉ dùng một tay bịt miệng Trần Trí Tài, sau đó lắc người hắn thật mạnh.
Sức khỏe của Trần Trí Tài vốn đã yếu. Đối phương chỉ cần lắc mấy lần, mặt của hắn đã trở nên tái nhợt, cố gắng hít thở.
Bóng người này buông lỏng tay ra, nhưng không vội rời đi, chỉ lạnh lùng nhìn Trần Trí Tài như con tôm giãy dụa trên mặt đất, sau đó dần dần mất đi hô hấp.
…
Sau khi vụ việc của La Đức Dũng và kế toán Trần vừa mới kết thúc, văn phòng luật sư đã tung ra một tin tức khác khiến giới truyền thông tài chính trở nên điên cuồng.
Sáu năm trước, đại phú hào đã qua đời Tăng Quốc Sơn đã dính líu đến một vụ báo cáo tài chính sai lệch, sử dụng các biện pháp gian lận để vượt qua sự kiểm tra của cục giám sát, giúp cho công ty hậu cần của nhà họ Tăng được niêm yết riêng trên thị trường.
Một viên đá đẩy lên ngàn con sóng.
Bất kể tin tức này có phải là sự thật hay không, nó vẫn là một tin tức bất lợi khi thị trường chứng khoán đang tăng, huống hồ cuộc khủng hoảng tài chính vẫn còn và đám quỹ lưu động quốc tế vẫn đang bán khống mỗi ngày.
Giá cổ phiếu của Hậu cần Cửu Long nhà họ Tăng gần như lao dốc.
Trên thế giới này không thiếu người thông minh, mặc dù lúc đó hậu cần Cửu Long niêm yết thực sự có vấn đề, nhưng giá cổ phiếu của nó không thấp hơn tài sản ròng.
Người ta tham thì mình sợ, người ta sợ thì mình tham.
Lý Siêu Nhân, Tứ thúc, thậm chí ông chủ Hoắc chưa chắc không có suy nghĩ mượn cơ hội này mua vào.