Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1835 - Chương 1835. Phát Biểu

Chương 1835. Phát biểu
Chương 1835. Phát biểu

Đối với quốc gia cần gấp ngoại hối và kỹ thuật, xét từ phương diện hình tượng và chiến lược thì đây không phải là chuyện tốt.

Vì vậy mới có lời mời mà Tô Bình Nam khịt mũi coi thường này.

Dù sao hiện tại tập đoàn Cẩm Tú cũng có thực lực hùng hậu, đám quan chức chính phủ chưa chắc có thể yên tâm.

Không ngại nói thẳng, Tô Bình Nam là người của hai thế giới nhưng không có mấy kinh nghiệm tham dự hội nghị, hội nghị lần này là hội nghị có quy cách cao nhất trong trải nghiệm của hắn.

Tô Bình Nam đã có chuẩn bị.

Người khác cho rằng Tô Bình Nam sẽ giải thích và lấy lòng, nhưng nam nhân kiệt ngạo này thông qua ký ức ở một thời không khác cùng với cái nhìn hiện tại, nghiêm túc viết một bản báo cáo về xu thế phát triển của lĩnh vực kỹ thuật chip.

Tô Bình Nam chảy dòng máu của người Hạ quốc. Ở thời không kia, mặc dù hắn phiêu bạt giang hồ, nhưng từng có cơ hội giao lưu một với nhân tài trong lĩnh vực chip.

Đến nay Tô Bình Nam vẫn còn nhớ rõ những lời nói của đối phương.

Bầu không khí trong xe im lặng suốt cả quãng đường. Sau khi đến hội trường, nam nhân không để cho đám người Đỗ Cửu đi cùng, mà chọn Dương Tiểu Dương đi theo.

Thứ nhất là vì chất giang hồ trên người đám Đỗ Cửu, Đỗ Thạch không hợp với nơi này. Thưa hai, những người này hoàn toàn mù tịt về chuyện họp hành.

Tô Bình Nam kiên nhẫn trải qua một loạt thủ tục rườm rà, sau đó dẫn theo Dương Tiểu Dương thu hút rất nhiều sự chú ý đi vào hội trường. Bấy giờ hắn mới phát hiện mình đã đánh giá cao bản thân.

Vị trí của hắn ở gần cuối, hơn nữa phân tổ thảo luận phát biểu ý kiến cũng xếp cuối cùng. Nét mặt Tô Bình Nam trở nên vô cảm, Dương Tiểu Dương không ngừng cười trộm trong lòng.

"Ngu ngốc, ai bảo ngươi không coi ai ra gì."

Dương Tiểu Dương nhìn các doanh nghiệp đứng đầu Hạ quốc nổi đình nổi đám, tuy trong lòng khinh bỉ nhưng vẫn có chút bội phục vì tập đoàn Cẩm Tú được mời tham dự hội nghị này.

Không có mấy doanh nghiệp dân doanh tham dự hội nghị, có thể nói chỉ có công ty khoa học công nghệ lớn như Máy tính Huyễn Tưởng và tập đoàn Cẩm Tú là doanh nghiệp dân doanh.

Nhưng bất kể độ nâng đỡ của quốc gia hay là phương diện quan hệ, công ty Huyễn Tưởng và tập đoàn Cẩm Tú dã tính quê mùa đều khác biệt.

Bầu không khí hội nghị không được sôi động, từ ngữ màu mè chuyên dùng trong hội nghị khiến Tô Bình Nam buồn ngủ.

Lời lẽ nhảm nhí, toàn là hồ ly gian xảo.

Tô Bình Nam xem từng màn phát biểu nhạt nhẽo, nhếch môi cười khẩy, cười ý tưởng ban đầu của mình. Thì ra khi đến nơi này, vị trí của hắn vẫn trò hề trong mắt trong mắt rất nhiều người.

Vậy thì con đường mà hắn lựa chọn vẫn phải đi tiếp.

Nam nhân không bất mãn với cảnh ngộ ngày hôm nay, trái lại tình huống này còn khơi dậy lòng kiệt ngạo khó có thể dập tắt trong lòng hắn!

Hạ quốc rất rộng lớn.

Rộng lớn tức là có nhiều người, nhiều doanh nghiệp. Vì vậy, mặc dù hội thảo phát triển doanh nghiệp được bộ Thương mại Thịnh Kinh tổ chức với quy cách cực cao nhưng vẫn kín chỗ.

Hội nghị rất đặc sắc.

Theo chương trình thì hội nghị lần này quy định phân tổ tiến hành thảo luận dân chủ trước hai ngày, sau đó tập hợp ý kiến rồi báo cáo.

Nói cách khác, ngày thứ ba mới là tiết mục chính. Đến ngày đó, nhân vật lớn chân chính mới tham dự nghiên cứu thảo luận.

Tập đoàn Cẩm Tú được phân vào tổ cuối cùng, tức là tổ thứ mười ba. Nhưng dù vậy, trong tổ thứ mười ba cũng có không ít doanh nghiệp có sức nặng.

Bắt đầu phân tổ thảo luận phát biểu, từng người phụ trách lên sân khấu phát biểu, Dương Tiểu Dương lắng nghe cực kỳ nghiêm túc.

Ở Hạ quốc, bất kể là lăn lộn thương trường hay chính trường đều phải có bản lĩnh trình bày ngắn gọn đúng trọng tâm. Nếu không có chút năng lực này, cứ nói lan man sẽ không thể làm cho người khác hiểu được bản chất của vấn đề.

Dương Tiểu Dương nghe mãi nghe mãi, cuối cùng không nhịn được vẻ mặt sụp đổ.

Nữ hài tự thấy mình thông minh lanh lợi, nhưng nàng thật sự không đọc được bao nhiêu tin tức hữu dụng trong những văn bản chính thức hoa hòe hoa sói dài dằng dặc kia.

Vì thế, nữ hài lại chuyển sự chú ý sang Tô Bình Nam. Nói thật lòng, tập đoàn của Tô Bình Nam là doanh nghiệp dân doanh lớn nhất, thành công nhất mà nàng từng thấy sau khi đi làm.

Hơn nữa, nam nhân này tuy lộ vẻ xa cách khó gần, nhưng sự kiêu ngạo loáng thoáng lộ ra trên người hắn vẫn khiến Dương Tiểu Dương phải thừa nhận hắn có tư cách để kiêu ngạo.

Nàng muốn xem trong tình huống này, nam nhân sẽ làm thế nào.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, từ đầu đến cuối vẻ mặt Tô Bình Nam không thay đổi. Điều này khiến nữ hài bất giác khâm phục sự nhẫn nại của nam nhân này.

Ít nhất Dương Tiểu Dương tự thấy mình không làm được.

Tô Bình Nam không quan tâm tới Dương Tiểu Dương liên tục nhìn trộm mình.

Sau gần một tiếng rưỡi, cuối cùng đã tới lượt Cẩm Tú phát biểu. Nam nhân đi thẳng lên sân khấu, gật đầu với một vài ông chủ ít ỏi biểu lộ thiện ý, sau đó bắt đầu bài phát biểu. Trong tương lai, bài phát biểu này được nhắc tới nhiều lần.

"Hội thảo là giao lưu trao đổi kinh nghiệm, nói lên quan điểm của bản thân. Sao ta nghe một lúc lâu, cảm thấy nó đã biến thành báo cáo thành tích công tác?"

Tô Bình Nam vừa lên sâu khấu đã bộc lộ tính công kích của hắn. Điều này làm cho sắc mặt của một số người trở nên khó coi.

"Tư bản Hạ quốc bước ra ngoài không hề mâu thuẫn với việc mang kỹ thuật và kéo ngoại hối về."

Lời mở đầu của nam nhân đủ để thu hút ánh mắt của Dương Tiểu Dương. Sau đó, trong ánh mắt chấn động của nữ nhân, nam nhân nói ra những lời mà đến mười mấy hai mươi năm sau nàng vẫn còn nhớ rõ.

Hết chương 1835.
Bình Luận (0)
Comment